Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Muốn phóng đại chiêu gì sao?

Lâm Tiêu nâng cao tinh thần lên mức 200% và đứng sẵn sàng đón địch.

Mà ngay sau đó.

"Hu hu hu! Tôn thượng chủ nhân, cuối cùng ta cũng đợi được ngài rồi... hu hu hu, cuối cùng thì ngài cũng đã đến đón ta rồi."

Quái vật lửa phát ra một tiếng gào khóc cực kỳ khó nghe, những hạt lửa lớn rơi xuống từ trong đôi mắt màu tím đen.

Lâm Tiêu đang định gọi đạo khí bản mệnh ra, thi triển đòn mạnh nhất với quái vật lửa này. Nhưng phản ứng của đối phương khiến hắn sững người.

Tôn thượng?

Sao lại có liên quan tới tôn thượng nữa rồi?

Là do quả trứng kia kéo tới phản ứng dây chuyền sao?

“Ngươi nhận ra bản tôn sao??” Lâm Tiêu thuận theo lời đối phương, củng cố lại cái thân phận này. Nếu có thể tiết kiệm sức lực thì hắn cũng không muốn lao lực làm gì.

Hơn nữa, thực lực thật sự của con quái vật lửa trước mắt này còn chưa rõ. Ngộ nhỡ bản thân hắn đánh không lại, thế thì khó xử rồi.

Còn về việc liệu có bị lật tẩy hay không, thì đợi chuyện này qua đi rồi tính.

Nghe Lâm Tiêu nói vậy, quái vật lửa khóc càng thảm hơn. Dung nham xung quanh cũng bắt đầu sôi sục không ngừng.

“Tôn thượng chủ nhân, bất luận ngài dùng hình dáng gì trước mặt ta, ta cũng đều nhớ rõ khí tức của ngài. Tộc nguyên tố lửa vĩnh viễn là nô bộc trung thành nhất của ngài!”

Quái vật lửa bụp một cái, quỳ xuống trước mặt Lâm Tiêu, cúi đầu, trong mắt tràn đầy kính ngưỡng.

Tộc nguyên tố lửa?

Trong lòng Lâm Tiêu kinh ngạc.

Đây chính là một sự tồn tại vô cùng thần bí. Nó không phải yêu thú, cũng không phải hung thú, mà là một loại nguyên tố giữa đất trời, sau khi bất ngờ sinh ra linh trí, thì đã trở thành một vật thể có sự sống.

Trưởng thành cực kỳ chậm, nhưng gần như là thứ bất tử, bất diệt.

Cái...cái tôn thượng này rốt cuộc là thứ gì vậy chứ?

Ngay cả nguyên tố lửa mạnh như này mà cũng đều muốn nhận nó làm chủ.

Hắn đúng là đã ăn một thứ ghê gớm rồi.

Lâm Tiêu biết, nếu không phải thể chất hắn đặc biệt, hoặc là ngộ tính đỉnh cấp, hay là nhờ đạo khí bản mệnh. Thì cho dù hắn có ăn quả trứng kia, nói không chừng, linh hồn đã bị tôn thượng kia đoạt xá rồi.

“Chủ nhân, ta thật sự không ngờ ngài sẽ lấy hình dạng con người để xuất hiện đấy.”

“Chủ nhân, ta không biết đã bị nhốt mấy ngàn năm rồi, cầu xin chủ nhân hãy đưa ta ra khỏi đây đi.”

“Chủ nhân, chắc ngài mới tỉnh lại không bao lâu phải không, xin hãy cho phép ta từ giờ trở đi được bảo vệ bên người chủ nhân.”

“Chủ nhân.....”

Nguyên tố lửa này không biết đã bao lâu không được nói chuyện rồi, sau khi nhận ra tôn thượng, miệng cứ bi ba bi bô không ngừng.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui