Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Lâm Tiêu cau mày.

Cái tên này, còn là kẻ lắm lời nữa. Tuy cái tên này trông thì rất mạnh. Nhưng mang theo một kẻ như vậy ở bên người thì phiền muốn chết. Càng chưa nhắc tới đối phương có thân hình cao gần trăm trượng.

“Câm miệng.” Lâm Tiêu lạnh lùng nói.

“Umm~~” Nguyên tố lửa này lập tức dùng ngọn lửa che miệng mình.

“Bản tôn quả thực mới tỉnh lại không bao lâu, hơn nữa hiện giờ tồn tại dưới thân phận con người. Cho nên, bản tôn không tiện mang ngươi rời đi.” Lâm Tiêu rất quả quyết nói.

“Huhu!!!”

Nguyên tố lửa này nghe thấy vậy, một đốm lửa lớn từ trong mắt chảy tong tong ra.

“Chủ nhân, huhu, cầu xin ngài hãy mang ta rời khỏi đây. Bằng cách nào cũng được, chỉ cần có thể mãi ở bên cạnh chủ nhân, ta thực sự, thực sự không muốn tiếp tục ở trong này nữa....huhu....


Nguyên tố lửa càng khóc càng thảm.

Lâm Tiêu cũng đến là bó tay.

Có một trợ thủ mạnh, hắn đương nhiên là muốn rồi. Nhưng mà hắn thực sự không tiện mang theo cái thứ này bên người, chờ chút.....

“Ngươi thực sự muốn rời khỏi đây cùng bản tôn?” Lâm Tiêu nói ý sâu xa.

“Thật đó, thật đó chủ nhân, cầu xin chủ nhân cho phép.....” nguyên tố lửa bi ai cầu xin.

“Rời khỏi đây cùng bản tôn cũng được, nhưng ngươi không thể dùng hình dạng này để xuất hiện. Mà bình thường bản tôn không cho phép ngươi nói chuyện, thì ngươi không được lên tiếng.” Lâm Tiêu đưa ra đề nghị của mình.

“Tuân lệnh chủ nhân!!” nguyên tố lửa vui mừng hô lớn.

“Hiện tại chủ nhân dùng kiếm sao?” nguyên tố lửa đột nhiên đưa ra một câu hỏi. Vừa rồi, lúc giao thủ, nó cảm nhận được trên người chủ nhân có một luồng ý cảnh kiếm ý rất mạnh mẽ.


“Đúng vậy!” Lâm Tiêu đáp một câu, không hơn. Trước mặt con quái vật này càng nói nhiều càng dễ lộ.

“Vậy thì xin chủ nhân hãy đứng vững, ta bắt đầu đây.” Trong ánh mắt của nguyên tố lửa lóe lên niềm vui sướng và kích động, nói.

“Ừm!” Lâm Tiêu tỏ vẻ chấn định, nhưng trong lòng lại vô cùng tò mò.

Bắt đầu cái gì?

Nguyên tố lửa này muốn làm gì?

Thấy Lâm Tiêu đồng ý, nguyên tố lửa bắt đầu đứng dậy.

Trong đôi mắt màu đen tím, lóe lên sự kiên định và kính ngưỡng cực độ.

Vì tôn thượng, từ bỏ thân thể này thì đã sao. Hơn nữa, tôn thượng chủ nhân vừa mới thức tỉnh, nó cũng vừa khéo có thể cho chủ nhân mượn lực.

“Hú!!!!!!” nguyên tố lửa ngẩng đầu lên trời, hú một tiếng, sau đó ngọn lửa đỏ rực trên toàn thân bắt đầu không ngừng thu nhỏ, ngưng kết. Ngọn lửa đỏ rực dần dần chuyển thành dung nham màu đỏ tím.

Tiếp đó, dưới sự khống chế của nó, dung nham đỏ tím vây quanh cơ thể Lâm Tiêu, bao lại thành một quả cầu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận