Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

"Chủ nhân, lần này có nhiệm vụ gì lớn sao ~ Ta mong chờ rất lâu rồi, chủ nhân mau nói đi, ta sẽ thi triển thân thủ......"

Sau khi Lâm Tiêu gọi nguyên tố lửa ra ngoài tiếng bíp bíp bíp bíp vang lên không ngừng.

Lần này, Lâm Tiêu không vội, sau khi đợi nó nói một lúc lâu mới ngắt lời đối phương. Lâm Tiêu đi thẳng vào vấn đề, không nói bất cứ điều gì vô nghĩa.

"Tiểu Hỏa, đi làm cho chiếc chuông đạo khí trước mặt chủ động nhận ta làm chủ nhân. Đi ngay, càng sớm càng tốt." Lâm Tiêu phân phó.

"Chỉ là chuyện nhỏ này thôi sao? Lại là một khí linh linh trí sơ khai. Lần sau chủ nhân có thể tìm nhiệm vụ nào khó khăn hơn không? Ta cảm thấy mình sẽ trở nên ngu ngốc khi cứ tiếp tục giải quyết những việc đơn giản như vậy. Có điều ta muốn tìm một nhiệm vụ khiến ta cảm thấy khó khăn ở thế giới này, e rằng nó không tồn tại, ai bảo ta là —— "Nguyên tố lửa bắt đầu nói nhiều hơn.

“Câm miệng, đi đi!” Lâm Tiêu hừ lạnh một tiếng.

"A! Rõ!" Nguyên tố lửa cảm nhận được cảm xúc của Lâm Tiêu, không dám nhiều lời nữa.

Nó ngay lập tức sử dụng phương thức liên lạc giữa các linh khí với chuông trấn hồn, thậm chí chưa tới một phút.

"Được rồi chủ nhân, nó sẽ lập tức tới nhận chủ thôi. Đúng rồi, chủ nhân, vậy cự hóa lần trước đâu? Tại sao không thấy nó? Ta còn muốn thu nhận một tiểu đệ..." Nguyên tố lửa nhảm hỏi.

"Ngươi vào trong đi!!"

Tay phải của Lâm Tiêu vung lên, Xích Diễm Trường Kiếm được đưa vào trong nhẫn trữ vật.

Sau đó, chuông trấn hồn đã tiêu tán rất nhiều ma khí này lại chủ động bay lên, không ngừng quay xung quanh Lâm Tiêu. Tiếng chuông ngân mang một loại ý cực kỳ nịnh nọt.

Cũng không biết Tiểu Hỏa đã nói gì với chuông trấn hồn nhưng phản ứng rất thẳng thắn khiến Lâm Tiêu ngạc nhiên.

Không thể không phục Tiểu Hỏa, mặc dù nó nói rất nhiều nhưng thực sự có năng lực làm việc.

Cảm nhận được ý niệm khẩn trương nhận mình là chủ nhân của chuông trấn hồn, Lâm Tiêu đồng ý ngay lập tức.

Ngay sau đó, chuông trấn hồn rung chuyển dữ dội nhiều lần. Một tia quang mang mạnh mẽ bùng phát, dường như đã giải tán rất nhiều ma khí.

Hòa thượng sư huynh cách đó không xa hộc một tiếng, khí huyết trong cơ thể điên cuồng dâng trào, một ngụm máu tươi cùng với yết hầu sắp phun ra ngoài nhưng đã bị hắn vận công ép xuống.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

Bảy sư đệ xung quanh vẻ mặt khó hiểu nhìn sư huynh và chiếc chuông trấn hồn đang rung chuyển không ngừng trên người Lâm Tiêu.

"Sư huynh, sao khí tức của huynh lại không ổn định như vậy?"

"Sư huynh, hình như huynh bị nội thương rồi, chuyện này là sao vậy?"

"Sư huynh, chuông trấn hồn của chúng ta là bị sao vậy? Tại sao lại giống như..." Bảy sư đệ cảm nhận được sự khác thường của sư huynh, vội vàng hỏi.

Hòa thượng sư huynh hít sâu mấy lần mới ổn định được khí huyết đang hỗn loạn trong cơ thể. Hắn nhìn chí bảo của Phật môn đang bao quanh thiếu niên kia.

Trong mắt hắn có cả sự phẫn uất và thư thái, vô cùng phức tạp.

“Lâm Tiêu thí chủ rất có duyên với Phật môn ta, chuông trấn hồn cưỡng ép ta cắt đứt liên lạc, bắt phải nhận hắn làm chủ nhân.” Hòa thượng sư huynh chậm rãi nói.

"Cái gì!?"

"Chuông trấn hồn muốn nhận hắn làm chủ nhân?"

"Làm sao có thể? Chuông trấn hồn là chí bảo của Phật môn ta, sao có thể....."

"Đúng vậy, sư huynh, chúng ta đi ngăn cản hắn đi, nếu như sư phụ biết chuyện này, e rằng sẽ không tha cho chúng ta đâu." Bảy sư đệ cố gắng thuyết phục họ nhưng hòa thượng sư huynh khẽ lắc đầu.

"Đã muộn rồi, chí bảo nhận chủ, làm sao có thể ngăn cản được, cưỡng ép ngăn cản sẽ chỉ làm tổn thương linh khí, đến lúc đó chí bảo cũng không còn có uy năng như trước." Hòa thượng sư huynh bất lực nói.

"Vậy thì chúng ta nên làm gì?" Bảy sư đệ nhìn nhau, sắc mặt trở nên khó coi.

Không ai nghĩ rằng, khó khăn lắm mới xuất thế một lần mà lại tổn thất một chí bảo của Phật môn.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui