Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Lâm Tiêu nghe vậy, rơi vào trầm tư.

Như vậy xem ra, tỉ lệ thắng của hai người bọn họ có hơi thấp rồi.

Hắn có tự tin có thể đối đầu với vài cường giả Sinh Tử Cảnh, nếu không có gì bất ngờ, nói không chừng còn có thể tóm đi hoặc trấn áp một hai tên.

Nhưng nghe Chu Tước nói vậy.

Nếu cường giả bán Đế Cảnh của thần tộc Dao Trì ra tay, vậy thì bọn họ liền toi đời rồi.

Lâm Tiêu híp mắt lại, dần dần, hắn nhếch khóe miệng.

Vậy thì Hóa Đỉnh trước!

Chỉ cần mượn thêm một chí bảo trân linh của thần tộc Dao Trì, vậy thì Ý Cảnh Đặc Biệt của hắn có thể đạt tới bậc tám.

Nếu như hắn có thể thuận lợi đột phá Hóa Đỉnh Cảnh, lực chiến đấu tuyệt đối có thể bước một bước lớn, tới lúc đó, nói không chừng lại có thể tìm ra cơ hội xoay chuyển.

Còn về an nguy của tiểu cô nương kia, Lâm Tiêu lại không quá lo lắng.


Trên tay đối phương có Can Anh Túc.

Nhưng trên tay hắn lại có thánh nữ Dao Trì và thánh khí.

Nói thế nào thì quân bài trong tay hắn có trọng lượng hơn nhiều.

Hơn nữa, thần tộc Dao Trì nếu đã chuyển lời tới hắn như vậy, thế thì chứng tỏ trước khi gặp được hắn, tiểu cô nương chắc chắn là bình an vô sự.

“Chính là không biết thần tộc Dao Trì này có yếu điểm gì hoặc là thiên địch nào không. Nếu có thể công kích vào yếu điểm của đối phương, nói không chừng có thể tìm được biện pháp tốt hơn.” Lâm Tiêu lẩm bẩm.

Chu Tước sau khi nghe Lâm Tiêu lẩm bẩm, trong đầu khẽ lóe lên một ý, nói: “Tôn thượng đại nhân, thuộc hạ chưa từng nghe nói thần tộc Dao Trì có yếu điểm gì. Nhưng nếu nói về thiên địch thì chỉ e là ở thời đại này không tìm ra được rồi.”

“Ồ? Lẽ nào trước kia thì có thiên địch của thần tộc Dao Trì sao?” Lâm Tiêu tò mò hỏi.

“Có, là tộc Tà Ma! Tộc Tà Ma không chỉ là thiên địch của thần tộc Dao Trì, còn là thiên địch của mấy thần tộc khác. Nhưng tộc Tà Ma từ sau trận đại chiến thượng cổ, đã biến mất không rõ tung tích, chỉ e là chết sạch rồi.....” Chu Tước vừa nghĩ vừa nói.

Lâm Tiêu lại sững lại, sắc mặt kỳ lạ.

Tộc Tà Ma?


Thế chẳng phải là vừa khéo hay sao!

Hàng vạn tà ma ở nơi phong ấn, sau khi rút hết tinh hoa và loại bỏ sự cặn bã đều bị Lâm Tiêu trấn áp vào trong tháp Chân Long.

Đó là lý do tại sao Lâm Tiêu sắc mặt kỳ lạ sau khi biết rằng kẻ thù của thần tộc Dao Trì là tà ma nhất tộc. Đây là... một sự trùng hợp kỳ lạ!

Nhưng ngay sau đó, sắc mặt Lâm Tiêu đột nhiên thay đổi.

Tháp Chân Long?!

Hỏng rồi!!

Ngay khi ý niệm Lâm Tiêu vừa động, linh thức của hắn đã nhanh chóng tiến vào linh hải.

Tháp Chân Long là khiến mọi người lo lắng, ngay cả những thứ của chủ nhân cũng thường xuyên bị cướp đoạt. Hơn nữa, tháp Chân Long và tà ma còn không đội trời chung.

Chuyện này... chuyện này... tự mình thu phục hàng vạn tà ma không thể để nó nuốt trọn!

Trên linh hải nào đó, hai ngày qua tháp Chân Long thật sự vô cùng đắc chí, trong tháp trấn áp nhiều tà ma như vậy, mỗi ngày đều có thể lén luyện hóa một chút.

Ban đầu, nó vẫn chỉ luyện hóa một vài tên. Sau này thấy chủ nhân không để ý, nó mạnh dạn luyện hóa hàng chục, hàng trăm tên.

Hôm nay, sau khi luyện hóa thêm ba trăm tà ma, đang chuẩn bị luyện hóa hàng ngàn tà ma trong một nhịp thở.

"Nghiệt tháp!! Dừng lại!!!" Một tiếng hét giận dữ vang vọng trong linh hải, sau đó hàng ngàn tà ma bị Lâm Tiêu chộp lấy, cướp đi.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận