Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Lâm Tiêu nghe tiểu hỏa nói vậy thì ánh mắt lại sáng hẳn lên, sau khi độ kiếp xong không những có thể tiếp tục nâng cao thể chất và sức mạnh, còn có thể nâng cao linh hồn?

Đây đúng là một tin tức tốt.

Được nếm thử cảm giác thăng cấp bởi sức mạnh Thái Tuế nên Lâm Tiêu cực kỳ thích chuyện này. Phải biết rằng lần này có thể dễ dàng vượt qua sức mạnh của lôi kiếp, tất cả đều nhờ sức mạnh Thái Tuế. Vậy nếu có thể thăng cấp được tiếp, vậy hắn còn có thể mạnh được tới đâu?

Huống chi lại nói là thăng cấp được linh hồn.

Lâm Tiêu đi tới bên cạnh hồ năng lượng, hắn giơ tay phải ra chạm vào hồ năng lượng. Sau khi hắn chạm vào hồ năng lượng thì một cảm giác tê dại chợt truyền từ chân lên đến đỉnh đầu, đến linh hồn của hắn cũng phải run lên một cái.

Nếu người khác nhìn thấy cảnh này khẳng định ngất tại chỗ. Vậy mà có kẻ dám chạm vào nguồn lôi kiếp bằng ta không, hơn nữa cơ thể lại không hề hấn gì.

Nguồn của lôi kiếp chỉ cần một giọt thôi cũng đủ làm kinh thiên động địa. Nếu để lọt ra ngoài cũng làm các cường giả đại năng điên cuồng tranh đoạt nhau.


Nếu muốn dùng thứ này để luyện thể, khẳng định còn cần phải chuẩn bị rất nhiều thứ. Luyện hóa bằng tay không? Vậy chỉ sợ là cơ thể còn chưa kịp bị lôi điện giật chết thì đã hồn phi phách tán rồi.

Lâm Tiêu định thử một chút nhưng phát hiện tình hình trước mắt không được. Vậy thì……

“Chân Long tháp!” Lâm Tiêu niệm một câu.

Chân Long tháp lập tức xuất hiện trước mặt Lâm Tiêu.

“Thu!”

Một giây sau nguồn năng lượng lôi kiếp đã bị Chân Long tháp thu vào trong. Lần này Chân Long tháp rung lên một cái, rồi lại rung thêm vài cái nữa. Nhìn trạng thái của nó mà xem, rõ ràng là kích động muốn điên rồi.

Lâm Tiêu chợt túm chặt Chân Long tháp.

“Lấy ra đây!” Lâm Tiêu bĩu môi nói.

Vừa dứt lời Chân Long tháp rất không tình nguyện đưa nguồn năng lượng lôi điện vào trong linh hải của Lâm Tiêu. Hồ năng lượng chiếm một chỗ nhỏ trong linh hải của hắn.

“Ồ, nếu có vật trung gian thì cơ thể mình sẽ không có phản ứng bài trừ.” Lâm Tiêu tự khen bản thân quá thông minh.

Nếu không làm như vậy thì cơ thể hắn đã bị nguồn lôi điện này làm cho tê liệt rồi. Nói gì tới cả cái hồ như thế này, vậy thì hắn sẽ trực tiếp hôn mê.

Chân Long tháp: “???”


Chân Long tháp: “……”

Chân Long tháp mãnh liệt rung lên một cái rồi mới kịp phản ứng lại. Hoá ra Lâm Tiêu đâu quan tâm tới nó, chỉ muốn dùng nó để làm trung gian cho nguồn lôi điện kia thôi.

“Thu, mau thu hết cho ta!”

Thấy không có tác dụng phụ Lâm Tiêu lập tức hút toàn bộ hồ năng lượng. Đồng thời tay Lâm Tiêu bắt quyết lấy ra một lá bùa truyền âm. Một đóa hoa yêu liên hoa lập tức hiện ra.

“Tiểu Chu Tước, bắt đầu hành động!”

Sau đó hắn lại đưa linh thức vào trong một tầng của Chân Long tháp.

“Tà ma, đến lượt các ngươi rồi đó.”

Đây gọi là thức nước đục thả câu, vậy thì phải quậy cho nước càng đục càng tốt.

Vài phút sau khi thánh chủ Dao Trì vẫn còn đang suy nghĩ tại sao Hàn lão lại nói vậy, sao hắn lại tỏ thái độ thù địch với ông như vậy. Thì một đệ tử Luân Hải cảnh hậu kỳ vội vã bay tới.


“Bẩm báo thánh chủ, ở ngoài sơn môn có một yêu vương cấp sinh tử tấn công, đã giết chết hàng ngàn đệ tử của chúng ta. Chúng ta đã khởi động trận pháp phòng thủ, bây giờ nó đang tấn công trận pháp!” Đệ tử vội vã nói.

“Cái gì?”

“Yêu vương sinh tử cảnh?”

“Chúng ta và yêu tộc nước sông không phạm nước giếng, đã nhiều năm không xảy ra mâu thuẫn gì. Bọn chúng nghĩ chúng ta sợ chắc?”

“Đi! Lý trưởng lão, ta đi với ngươi. Chỉ là một con yêu vương sinh tử cảnh, hai chúng ta là đủ rồi!”

“Được, đúng lúc đang thiếu yêu đan của một con sinh tử cảnh!”

Thánh chủ gật đầu không nói thêm gì, chỉ là một con yêu vương sinh tử cảnh mà dám đến ngay chuyện. Chút chuyện vặt này có là gì, còn về phần chết mấy hàng ngàn đệ tử, cũng chỉ là chuyện vặt.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận