Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

“Vậy các ngươi mau lên, chúng ta tin có thể áp chế tên tiểu tử này, nhưng thân pháp của hắn quỷ dị, nếu hắn muốn bỏ chạy sợ rằng bọn ta không ngăn được.”

“Không sai, toàn thân tiểu tử này cực kỳ kỳ quái.”

Ba hộ đạo giả nhắc nhở mấy thiên kiêu, đám thiên kiêu thấy thế cũng thở phào một hơi. Có ba hộ đạo giả khống chế tên tiểu tử này, bọn họ có thể xông vào chiến trường dẫn dắt thế lực của mình, trận này nhất định phải thắng.

Cuộc thảo luận bằng linh thức này kết thúc, chỉ sau khoảng một hơi thở. Lâm Tiêu đang đứng giữa không trung đã chuẩn bị phát động cơn mưa kiếm lần thứ hai.

Ba hộ đạo giả lập tức chủ động tấn công, một người đánh ra một trưởng ấn khổng lồ, một người xuất ra đại đao, một người lại vung trường kiếm lên. Khoảng không xung quanh bạo phát, sức mạnh cường đại sinh tử cảnh mang theo uy áp chèn ép sức mạnh lôi điện.

“Đến! vừa hay ta đang muốn chiến một trận ra trò!” Lâm Tiêu mặt không đổi sắc nói.

Những kẻ đồng trang lứa hắn thật không có hứng thú, nhưng mấy vị cường giả tiền bối này thì đúng là vừa hay.


“Lĩnh vực trọng lực! lĩnh vực hoả diễm!”

Động tác của ba hộ đạo giả bỗng chậm hơn một nhịp, thân thể hẫng một cái rơi xuống mất mấy mét. Đồng thời hoả diễm kim sắc cũng tứ phía bốc lên, nóng đến khó chịu.

Nhân cơ hội đó Lâm Tiêu lập tức nâng kiếm trong tay phải lên.

Xoẹt! kiếm vừa chém ra vô số hoả diễm đã bao quanh mũi kiếm, làm cho uy lực tăng lên gấp trăm lần.

Rắc rắc rắc! Không gian xung quanh bị đường kiếm nào chém qua đều lập tức vặn vẹo như muốn vỡ ra.

Ba vị hộ đạo giả phòng thủ chậm hơn một nhịp nên bị đòn công kích của Lâm Tiêu chém qua người. Quang mang loé lên làm lu mờ cả chiến trường bên dưới, xung kích từ lực va chạm tràn ra tám phương tứ hướng.

Thanh kiếm đen trong tay Lâm Tiêu kêu lên một tiếng, khí thế không ngừng tấn công về hướng đối thủ. Đây là lần đối đầu trực diện giữa hai bên, có thể nói bất phân cao thấp.

“Xem ra cường giả sinh tử cảnh chân chính, vẫn có chút lợi hại!” Lâm Tiêu không hài lòng lẩm bẩm một tiếng.

Ba hộ vệ giả nghe xong câu này tức tới nối suýt nghiến vỡ răng. Tên tiểu tử điên rồ này, câu này cũng nói được à?

Nhưng bọn họ phải công nhận, tên tiểu tử này mạnh thật sự.

“Hai loại lĩnh vực!! còn chưa kể kiếm ý, tên kiểu tử này là đồng tu ba loại cảnh ý!!”


“Đây…..thiên phú và ngộ tính của tên này phải nói là cường đại, ta lần đầu gặp đồng tu ba loại cảnh ý mà lại luyện được tới mức này!”

“Khó trách hắn tại sao mạnh tới vậy, mỗi loại ý cảnh lại tu luyện tới mức thâm sâu như thế.”

“Thiếu niên như thế này đúng là đỉnh phong chân chính, thật sự đáng sợ!”

Với một chiêu vừa rồi ba hộ đạo giả có thể nhìn ra nhiều thứ của đối phương, nhìn mặt họ bình tĩnh nhưng thật ra trong lòng đã nhộn nhạo hết cả lên.

Lâm Tiêu lúc này như cảm nhận được cái gì, hắn khẽ cau mày quay sang hướng khác. Những thiên kiêu lúc nãy còn đứng gần đó đã lao vào chiến trường phía dưới. Tuy nhiên Lâm Tiêu chỉ nhìn một cái rồi quay lại nhìn ba hộ đạo giả.

“Tiểu tử, ngươi thật sự rất mạnh, nhưng với thực lực bây giờ của ngươi, không thể một lượt mà giải quyết hết ba người chúng ta. mà chiến trường bên dưới sợ rằng cũng sắp kết thúc rồi!” Một trong ba người dùng chiêu công kích vào nội tâm.

Chỉ cần tâm lý của thiếu niên không ổn định bọn họ sẽ có cơ hội tấn công.

“Phải không? Khéo vậy à, ta cũng nghĩ vậy đó.” Lâm Tiêu lộ ra nụ cười lạnh.


Hả? ba người sững sờ, lòng bọn họ có một loại dự cảm không tốt.

Ở một bên khác, lúc những thiên kiêu kia định lao vào chiến trường thì một bóng người mặc hồng y, không biết từ lúc nào đã xuất hiện chắn ở giữa.

“Các vị! đường này không đi được rồi!~~~” Bóng người mỹ miều cười một tiếng.

Khi các thiên kiêu của đại thế lực nhìn thấy rằng người cản đường họ lại là một cô gái có dung mạo xinh đẹp và ngọt ngào.

Trong mắt mọi người hiện lên một sự kinh ngạc. Họ đã gặp rất nhiều nữ nhân xinh đẹp nhưng nữ nhân trước mặt này có một luồng khí chất độc đáo, cùng với giọng nói yểu điệu khiến trái tim họ rung động.

"Cô nương, cô đến từ thế lực nào, ngăn cản chúng ta để làm gì? Chúng ta đi xử lý những yêu tộc này." Một thiên kiêu trong đó nhẫn nại nói.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận