Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Thế nhưng sau khi bọn họ quan sát toàn bộ nguy hiểm của yêu tộc lần này, nghi vấn trong lòng đã hoàn toàn biến mất rồi.

Ngay cả lão Ngưu tộc trưởng cũng như thế.

Chỉ là ông ta có tư tưởng truyền thống, tính tình cương trực, nghĩ chuyện lớn như này nhất định phải trải qua một cái thử thách, cho dù chỉ là một phần kiểm tra mang tính hình thức thôi cũng được.

Sau đó, liền xuất hiện tình huống như này.

Lỗ mũi lão Ngưu phun ra khí trắng, khuôn mặt già lúc đen lúc trắng.

Bước tới nước này rồi, đột nhiên phát hiện phía sau biến thành vực thẳm, phía trước càng là không có đường để đi.

Cảm giác này, quá là đau buồn!

“Tộc trưởng Man Ngưu, không sao, ngươi muốn thử thách như nào, ta thử xem sao.” Lâm Tiêu nở nụ cười, thản nhiên nói.

“Đại nhân, cái này, cái đó, lão Ngưu ta thật sự không có ý đó...” Lão Ngưu tộc trưởng vò đầu bứt tai, gấp gáp không biết phải làm sao.

Chuyện này mà để đại nhân hiểu nhầm, thì ông ta thật đúng là có nhảy xuống hoàng tuyền cũng không rửa sạch oan khuất.

“Hay là, chúng ta so thể lực. nếu ta thắng, thì coi như vượt qua thử thách, thế nào?” Lâm Tiêu hăng hái nói.


“Hả??? So thể lực?” Lão Ngưu tộc trưởng lại trợn tròn mắt.

Các tộc trưởng khác cũng ngơ ra.

So thể lực?

Đại nhân đang nghĩ gì vậy?

Trong số các yêu tộc, nếu nói về người khỏe nhất, thì chính là tộc trưởng khai sơn Man Ngưu trước mặt đây rồi.”

Đó là thần lực trời sinh đấy, lại thêm trên người có huyết mạch yêu thú thời viễn cổ.

Chỉ cần là so cái khác, bọn họ đều cảm thấy đại nhân trẻ có hi vọng thắng.

Duy chỉ có so thể lực này, bọn họ thực sự không dám đặt niềm tin.

Tộc trưởng Chu Tước bèn vội vàng tiến lên một bước, muốn nói thay Lâm Tiêu vài câu, nhanh chóng dẹp bỏ vụ này.

Ối giời ôi đại nhân ơi!

Ngài đừng có nói bừa vậy chứ, trước mặt bao nhiêu người của yêu tộc thế này, nói là phải làm thật đấy.


Ngộ nhỡ mà ngài thua lão Ngưu, vậy thì e là uy vừa mới lập đã gãy mất thôi.

Hơn nữa, cái tính khí này của lão Ngưu, thật là....

“Được đó!!! Được, đại nhân, vậy chúng ta so thể lực!”

Sau đó, không chờ đám tộc trưởng ngăn cản, lão Ngưu này đã thuận mồm đồng ý luôn rồi.

Thể lực!!!

Hahaha!

Thể lực chính là sở trường của ta rồi!

Dưới bầu trời này, còn có ai có vượt qua ông ta về mặt thể lực hay sao?

Hừ hừ, không có đâu nha!

Lão Ngưu tộc trưởng vui mừng không thôi.

Nhưng rất nhanh sau đó, ông ta đã phát giác ra bầu không khí có gì đó không đúng.

Lúc này mới giật mình tỉnh ngộ.

“À, ờ, đại nhân à, cái, cái này hay là, hay là đổi cách so khác đi ha?” Lão Ngưu tộc trưởng lắp bắp vội vàng cứu vớt tình hình.

Ông ta cứ vui lên là quên mất, cái này chỉ là hình thức, qua loa một chút là được.

“Lời đã nói ra, giống như bát nước hất ra ngoài, đã nói là so thể lực thì chính là so thể lực.”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận