Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Một tia sét đánh xuống ngay bên cạnh Lâm Tiêu và người đầu trâu.

Sau khi tia sét đánh xuống, mặt đất xuất hiện một cái hố sâu cả mét.

Cỡ này mà bổ trúng người thì có mà về chầu ông bà luôn rồi.

“Lão Ngưu, đi thôi, chúng ta mau chóng rời khỏi khu vực sét đánh này thôi.” Lâm Tiêu hô lên một tiếng, chọn một hướng nhanh chóng chạy đi.

Đối với loại thần lôi này hắn không muốn đem thân mình ra trải nghiệm.

Lão Ngưu nhanh chóng chạy theo.

Với thể chất cường tráng của Khai Sơn Man Ngưu hắn, bị bổ cho một cú thì chắc chắn là không chết được.

Nhưng nhất định là không dễ chịu.

Cũng may là diện tích của đám mây tích điện không phải rất lớn, chỉ cần chạy ra khỏi khu vực sét đánh thì chắc là không sao rồi.

Nhưng chạy được nửa tiếng đồng hồ, Lâm Tiêu và tộc trưởng đầu trâu đều kinh hãi nhận ra.

Diện tích của đám mây sấm sét kia không hề thay đổi, nhưng bọn họ lại không cách nào chạy ra khỏi phạm vi bao phủ của đám mây sét kia.


Những tia sét vẫn không ngừng đánh xuống xung quanh bọn họ.

Đám mây sét này....dường như là đang đi theo bọn họ vậy????

Suy nghĩ kỳ lạ này xuất hiện trong đầu hai người.

Lâm Tiêu không tin, cố ý chuyển hướng mấy lần, đều không thể cắt đuôi được đám mây sét kia.

Trên đường, bọn họ tận mắt nhìn thấy cảnh hai người bị sét đánh thành tro bụi.

Người có thực lực tu vi bị biến thành Luyện Khí Cảnh, dưới uy lực của thần lôi này, căn bản không có chút lực phản kháng nào.

Lâm Tiêu vừa điên cuồng chạy trốn vừa ngẩng đầu quan sát đám mây sét trên đỉnh đầu.

Dường như hắn muốn nhìn thấu chân tướng thật sự của đám mây sét này.

Nhưng ngay vào lúc này.

“Tôn, Tôn thượng đại nhân, dừng, mau dừng lại!!!” Tộc trưởng đầu trâu túm lấy Lâm Tiêu đang định chạy kia.


“Hả? Sao vậy...ơ? Thế, thế này....” Lâm Tiêu đang định hỏi, lại nuốt mấy lời đó vào bụng.

Cảnh tượng trước mặt lại lần nữa khiến hắn bất ngờ.

Bọn họ dường như đã đi tới biên giới của chiến trường vạn giới, một bức màn ánh sáng cực lớn từ trên trời chiếu xuống, phong kín toàn bộ lối đi phía trước.

“Tôn thượng đại nhân, người xem màn chắn ánh sáng kia hình như đang dịch chuyển, nó đang co lại về phía chúng ta...” Tộc trưởng đầu trâu kinh hãi hô lên.

Mắt Lâm Tiêu híp lại.

Mở rương, số người may mắn sống sót, khu oanh tạc, vòng ánh sáng dần co lại.

Đây là....một ký ức từ sâu thẳm trong đầu hắn bị khơi gợi lên.

Thiết lập của chiến trường vạn tộc này, sao mà giống với thiết lập của một trò chơi chiến đấu nào đó thế.

Đây là sự trùng hợp sao?

“Cẩn thận một chút, uy lực của vòng ánh sáng này chỉ e là đáng sợ hơn thần lôi trên đỉnh đầu nhiều.” Lâm Tiêu nhắc nhở một câu.

Hắn dường như đã hiểu rồi.

Những người biến mất trong ngày đó, chỉ e là có một bộ phận nhỏ chết trong khu thần lôi oanh tạc, còn đại đa số đều chết trong vòng tròn thu nhỏ này.

“Uy lực của vòng sáng này còn mạnh hơn thần lôi ư?” Tộc trưởng đầu trâu tò mò đánh giá vòng tròn ánh sáng kia.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận