Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chỉ có một mình Ngưu Đầu Nhân này là một tộc trưởng nhỏ nhoi trong yêu tộc, nghe có vẻ như giống một con chó husky lạc vào giữa bầy sói.

Thật không biết sau ngày xếp hạng hôm nay, thứ bậc sẽ thay đổi thế nào.

……

“Haha, ngươi đừng có ghen tị, tí nữa lão Ngưu ta đây nhất định giành hạng cao về cho yêu tộc.” Lão Ngưu đặc ý hét lên với mấy tộc trưởng đứng bên cạnh.

Câu này làm cho tộc trưởng Chu Tước phải trợn trắng cả mắt lên, nhưng ông ấy cũng chả thèm phản bác. Lão Ngưu may mắn, bọn họ thật sự bội phục.

Lúc màn đêm xuất hiện, lão Ngưu tùy tiện lượn một vòng lúc quay về cũng nhặt được một túi đầy là đá điểm. Có cái là nhặt được, cũng có cái là từ trên trời rơi xuống, cũng có cái là do hắn đâm người ta trọng thương có được.

Nói tóm lại là các loại kỳ tích cực kỳ ly kỳ, bọn họ mới đầu tưởng lão Ngưu chém gió nên cũng đi theo hắn ra ngoài. Kết quả là chỉ cần có người đi cùng lão Ngưu thì vận may của hắn sẽ biến mất, có vài vòng cũng chả nhặt được gì.

Nhưng chỉ cần để lão Ngưu này đi ra ngoài một mình thì lại vô vàn những chuyện kỳ quái ào ào xuất hiện.

“Lão Ngưu, ngày xếp hạng này ngươi đừng có làm loạn, cẩn thận bị người ta cướp.” Tộc trưởng Tử Viên nhắc nhở.

“Sợ quái gì! Ta đã hồi phục tới Luân Hải cảnh, có thể giết được lão tử ta đây, ngoài tôn thượng và mấy đại năng kia, người bình thường lão tử không sợ.” Lão Ngưu vỗ ngực tự tin nói.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

“Lật thuyền trong mương việc này không hiếm.” Một tộc trưởng khác nhắc nhở.

“Hừ! các người chẳng qua đố kị, đợi lão tử xếp hạng nhất các ngươi đều phải ngậm miệng lại ngay!” lão Ngưu hừ lạnh.

Lâm Tiêu đứng trước mặt đám tộc trưởng này, nhìn lão Ngưu xuân phong đắc ý, cũng phải ngầm thừa nhận lão Ngưu này may mắn. Chỉ cần không bị Huyết Đồ, Triệu Hàn Văn để mắt tới, hoặc bị những kẻ khác vây đánh thì có thể vững chân trên bảng xếp hạng.

Tuy nhiên lúc Lâm Tiêu đang nghĩ như vậy thì bảng xếp hạng trên trời đột nhiên nhấp nháy. Sau đó hơn 3000 tia sáng từ trên bầu trời lần lượt bay về phía người sống sót phía dưới.

Một luồng ánh sáng bay thẳng về phía Lâm Tiêu, hắn không cảm nhận được nguy hiểm từ ánh sáng này nên cũng lười quan tâm. Nhưng khoảnh khắc tiếp theo ánh sáng bay vào gần mắt hắn liền hoá thành một tấm…bản đồ.

Bản đồ này hẳn là chiến trường vạn tộc sau khi thu hẹp phạm vi, trên đó hiện ra vô số đốm sáng màu sắc khác nhau. Lâm Tiêu nhìn một cái liền biến ý nghĩa của những đốm sáng này.

Cũng bởi vậy mà mặt hắn âm trầm hẳn xuống, điểm sáng màu vàng trên đó chính là hắn, điểm đỏ xung quanh chính là kẻ thù, còn màu xanh lá chính là người của hắn.

Nếu chỉ như vậy thì cũng chả có gì, nhưng bây giờ có bản đồ thế này đồng nghĩa tất cả đều bại lộ tung tích. Hắn có thể nhìn thấy vị trí của mọi người trên chiến trường, đây là đặc quyền của riêng hắn, hay tất cả mọi người đều được như vậy?

Không chỉ có vậy, mỗi đốm sáng sẽ mang theo một con số, con số ở đốn sáng của hắn là 4, của lão Ngưu đứng bên hắn là 2, tộc trưởng Chu Tước là 69, tộc trưởng Tử Viên là 89. Đây có lẽ là thứ hạng trên bảng xếp hạng.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Vị Bắc Xuân Thiên Thụ
2. Cùng Em Vươn Tới Những Vì Sao
3. Bức Màn Hôn Nhân
4. Em Dâu Của Nam Chính Không Dễ Làm!
=====================================

“Ta hỏi một câu, các ngươi xem bản đồ chưa. Có thấy các đốm sáng trên bản đồ không?” Lâm Tiêu vội vã hỏi.

“Này…này….tôn thượng hỏi vậy, có nghĩa là vị trí của chúng ta đã được hiện rõ trên bản đồ…..xong rồi, lão Ngưu ta bị bại lộ rồi!” Lão Ngưu kêu lên.

Hắn liếc nhìn tấm bản đồ bên cạnh, đúng như tôn thượng đại nhân nói, ở trên đó hiện đầy đủ vị trí của tất cả mọi người, có thể nhìn thấy người của mình, cũng có thể nhìn thấy người của thế lực khác.

Các trưởng lão khác cũng sững sờ, của bọn họ cũng vậy. Tấm bản đồ hiện đầy đủ tất cả vị trí của những người sống sót.

“Lão Ngưu người tiêu rồi!”

“Lão Ngưu xếp xong hạng mười, nhìn người lại rất dễ bắt nạt.”

“Hahaha, cho ngươi đắc ý, ngươi nên nghĩ cách đi.”

“Cách bọn ta xa ra, nhỡ đâu nhiều người kéo đến lại liên luỵ bọn ta.”

“Lão Ngưu hôm nay ngươi cũng phải may mắn đó.”

Mấy tộc trưởng nói đùa với nhau, Lâm Tiêu nở một nụ cười.

“Cái này cũng thật thú vị, hehe, có lẽ phải tốc chiến tốc thắng, mau mau kết thúc ngày xếp hạng này!”

Bảng xếp hạng đã mở lên, mặc dù sau bảy ngày thu hẹp, chiến trường vạn tộc đã nhỏ hơn lúc đầu vô số lần nhưng dù bây giờ có đứng trên cao, vẫn không thể nhìn thấy toàn cảnh.

Sau khi thu nhỏ, ít nhất chiến trường vạn tộc cũng lớn bằng nửa vương triều.

Trong tình huống còn lại hơn 3.000 người sống sót, khoảnh cách gần nhất với người tham gia đối với bản thân vẫn còn khá xa.

"Ta và lão Ngưu ở đây, các ngươi tản ra xung quanh, chúng ta như thế này... thế này... Sau đó... " Lâm Tiêu trực tiếp nói kế hoạch với các tộc trưởng và các cường giả yêu tộc khác.

Sau khi nghe cái gọi là kế hoạch của Lâm Tiêu, đôi lông mày to và rậm của Đầu Trâu cau lại thành một hàng.

"Tôn thượng đại nhân, ngài định dùng chúng ta làm mồi nhử, dụ cá cắn câu sao?! Cái này có được không?" Đầu Trâu nghi hoặc nói.

"Lão Ngưu, ngươi thật là đa nghi! Tôn thượng đại nhân nói gì thì làm cái đó đi!"

"Ngươi còn có thể thông minh hơn tôn thượng đại nhân sao?"

"Ta cảm thấy ổn. Bằng cách này, có thể được nhanh chóng thu lưới và giảm bớt tổn thất."

"Ta đồng ý cả hai tay, nhưng tôn thượng đại nhân nên cẩn thận hơn một chút, sống sót ở bên trong có cường giả bất phàm và một số thiên tài yêu nghiệt."

Các tộc trưởng đều tán đồng với ý kiến của Lâm Tiêu, nhưng cảm thấy rằng lực lượng của phía mình quá ít, hơi lo lắng cho sự an toàn của tôn thượng đại nhân và lão Ngưu.

Lâm Tiêu không cảm thấy có vấn đề gì. Nếu hắn và lão Ngưu xuất hiện một mình, tổng điểm xếp hạng của họ sẽ là hơn 65.000. Đây là một con số cám dỗ không thể cưỡng lại.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui