Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

"Hả!? Thật sự là đến rồi, còn chưa bao lâu mà." Mắt của tộc trưởng Đầu Trâu đột nhiên sáng lên.

"Chớ lộ ra sơ hở, chờ bọn họ tới gần một khoảng cách nhất định, trực tiếp ra tay là được rồi."Lâm Tiêu nhắc nhở.

“Được, tôn thượng đại nhân.” Tộc trưởng đầu trâu trả lời.

Vài phút sau, quả nhiên, một đội mười người bao vây hai người bọn họ với hai vòng, cuối cùng không chịu nổi cám dỗ mà xông tới rồi.

"Các ngươi xử lý đầu trâu kia, tiểu tử nhân loại này giao cho chúng ta."

Lời vừa dứt bảy tám kẻ kia đã lao về phía Lâm Tiêu và lão Ngưu. Linh khí trên người mấy kẻ này đã khôi phục nhưng cấp độ không giống nhau. Có hai kẻ thậm chí khôi phục được đến Luân Hải cảnh sơ kỳ.

Lão Ngưu cũng mới khôi phục lại mức Luân Hải cảnh trung kỳ, nhìn toàn cục thì Lâm Tiêu và lão Ngưu đang rơi vào trạng thái bất lợi.


“Haha! Đến vừa hay, ông nội Ngưu của các ngươi đợi cũng đã lâu lắm rồi.” Lão Ngưu vui sướng nói, không có bất kỳ tia cảm xúc tiêu cực nào.

Nhìn thấy mấy kẻ kia lao tới hắn cũng không nhịn nữa, tay giơ cao linh thụ lao lên trước. Sự linh hoạt của cơ thể và cả tốc độ kia cả liên quan gì tới cơ thể khổng lồ của hắn, hai thứ này dường như tạo ra sự tương phản mạnh mẽ.

Ầm! cây linh thụ đập vào một kẻ gần nhất, người kia không ngờ tới tốc độ của lão Ngưu nhanh tới vậy. Lúc phản ứng lại chỉ kịp giơ đao lên đỡ, chả qua chỉ là một cây gỗ thôi mà!

Linh đao của hắn là thượng phẩm đạo khí lấy được từ rương vàng. Đao này của hắn chắc chắn chém nát cây gỗ kia, sau đó sẽ chém con trâu này thành hai. Vậy là hắn có thể lấy được hơn 4 vạn điểm kia rồi, chỉ nghĩ vậy thôi đã thấy lòng vui sướng.

Bùm!!! Khi linh đao và cây linh thụ chạm vào nhau, mặt kẻ kia đột nhiên biến sắc.

“Không, không xong, con trâu này….!!!”

Hắn định hét lên nhưng còn chưa nói hết câu đã bị đập thành một đống thịt nát, một chút phản kháng cũng không có.

“Lý huynh! Này, này sao có thể! Tu vi của Lý huynh đã khôi phục lại Luân Hải cảnh sơ kỳ!”

“Mọi người cẩn thận, sức mạnh của con trâu này rất lớn, cây trượng gỗ trên tay hắn cũng không phải vật phàm.”

“Đúng vậy, không nên lấy cứng chọi cứng với hắn, chúng ta đông người, có mất sức thì cũng là hắn phải mất sức mà chết.”


Những kẻ khác đều kinh ngạc, liên tục nhắc nhở nhau. Kẻ đứng vị trí số 2 này có vẻ mạnh hơn so với bọn họ nghĩ. Nhất định phải cẩn thận hơn nữa mới được.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

……

Lúc những kẻ kia quay đánh lão Ngưu, ba tên còn lại cũng vây quanh Lâm Tiêu. Lâm Tiêu vẫn đứng nguyên tại chỗ không động đậy.

Hắn đang đợi đối phương ra tay trước, nếu đối phương không ra tay vậy đợi lão Ngưu giải quyết mấy kẻ kia xong thì những kẻ này cũng sẽ mất cơ hội ra tay.

Dưới tình huống tấm bản đồ hiện lên mọi vị trí, có muốn đánh lén cũng khó mà làm được. Hầu hết mọi người đều nhìn chằm chằm vào những chấm sáng trên bản đồ. Động tĩnh của mỗi người đều được công khai trên đó, cho nên làm thế nào để đánh lén được?

Trừ phi……Ngay khi Lâm Tiêu nghĩ tới đây đột nhiên cảm thấy có một cảm giác kỳ quái ở phía sau.

Hả? cái gì vậy? hắn vẫn luôn quan sát bản đồ, ở sau lưng hắn đâu có gì. Chả nhẽ……


Một tia sáng lóe lên, bóng đen xuất hiện phía sau lao tới chỗ Lâm Tiêu, tay cầm một thanh đoản đao nhắm vào vị trí đầu Lâm Tiêu, tốc độ đương nhiên rất nhanh.

Một đòn này giáng xuống, đừng nói là Luân Hải cảnh, có là Toàn Đan cảnh cũng khó phản kháng lại. Nhưng khi đoản đao gần đầm tới đầu, một bàn tay từ đâu xuất hiện chộp lấy lưỡi đao.

Đây là tay phải của Lâm Tiêu, còn bản thân hắn thì chả thèm quay đầu lại, vậy mà vẫn bắt chính xác được đoản đao.

“Thú vị đấy, chắc ngươi nhặt được bảo vật gì đó che giấu tung tích.” Lâm Tiêu nói, sau đó mới quay đầu lại nhìn.

Kẻ đánh lén hắn là một người trung niên cao gầy. Từ trên vẻ mặt của hắn có thể nhìn ra vẻ kinh ngạc cùng với chút thất vọng.

Nhưng hắn không do dự lập tức thả tay vứt đoản đao rồi dùng tay còn lại tung một nắm đấm về phía Lâm Tiêu. Ba kẻ còn lại nhìn thấy thế cũng rút kiếm lao tới.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận