Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Mọi người: “???”

Tất cả mọi người nhìn thông tin giới thiệu của hộp mù. Đây là cái ý gì, giới thiệu hộp mù là một loạt dấu hỏi chấm, số điểm đổi cũng thế. Hơn nữa hộp này để làm gì?

Bọn họ không thể hiểu nổi tại sao Lâm Tiêu lại chọn cái này, nhưng trên màn trời lại hiện ra thông tin khác.

(Mời chọn loại hộp mù muốn đổi)

(1, Hộp mù 1 vạn điểm.)

(2, Hộp mù 5 vạn điểm.)

(3, Hộp mù 10 vạn điểm.)

(4, Hộp mù bằng số điểm hiện có.)

Tất cả mọi người: “???”

Không hiểu, vẫn là không thể hiểu nổi. Hột mù mà cũng đắt như vậy, bên trong có cái gì nhỉ?

Tuy nhiên sau khi Lâm Tiêu nhìn thấy mấy lựa chọn này thì ánh mắt của hắn lại sáng rực lên. Hình như hắn tìm đúng hướng rồi.

“Ta chọn, hộp mù bằng số điểm hiện tại!” Lâm Tiêu nhàn nhạt lên tiếng không chút do dự.

Hắn vừa nói xong lời này thì một luồng sáng từ trong người hắn bắn lên trên trời. Trên trời lại hiện ra một hàng thông tin.

(Đã trừ tất cả số điểm hiện có.)

“???”

“Trời ơi, chuyện gì vậy, trừ hết toàn bộ số điểm rồi?”

“Đến đồ bên trong là gì còn chưa biết mà đã trừ hết điểm rồi?”

“Hahaha, Lâm Tiêu khóc là cái chắc rồi.”

“Ai bảo hắn không thích bình thường, cứ giữ lại điểm không phải tốt hơn sao?”

“Đúng là thần kinh, mười mấy vạn điểm chỉ để đổi một món đạo khí thượng phẩm.”

“Hắn lại kiếm điểm lần sau đổi một kiện Tiên đạo khí là được.”

“Đáng đời, cứ tưởng đứng vị trí số 1 mà thích làm gì cũng được.”

Ngoài đám người của yêu tộc ra thì ai cũng cảm thấy việc này đáng vui mừng. Chỉ có mấy tộc trưởng yêu tộc là gấp gáp, bọn họ chỉ mong số điểm bị mất đi là của họ chứ không phải của tôn thượng đại nhân.

“Hoảng cái gì chứ, các ngươi nhìn biểu cảm của tôn thượng đại nhân đi.” Tộc trưởng Chu Tước trợn mắt nhìn lại mấy kẻ kia.

Các đệ tử yêu tộc lúc này mới ngẩng đầu lên nhìn. Bọn họ phát hiện, tôn thượng đại nhân hình như đang……cười.

Ong ong~

Trên trời phát ra một luồng khí tức kỳ bí, sau đó một chiếc bảo rương tỏa ra hào quang cửu sắc từ trên cao từ từ hạn xuống trước mặt Lâm Tiêu. Lâm Tiêu suy nghĩ hai giây rồi đưa tay đặt lên trên chiếc rương.

Hắn có một loại cảm giác rằng đây mới là lựa chọn duy nhất, đây mới là con đường duy nhất để đi. Tất cả những lựa chọn khác đề là đáp án sai. Việc này đánh đổi toàn bộ số điểm của hắn, chắc chắn sẽ không làm hắn thất vọng.

Một giây sau trên chiếc rương hiện ra hàng chữ

(nhắc nhở: nếu đối ám hiệu chính xác, bảo rương sẽ được mở. Nếu ám hiệu sai, bảo rương tự động huỷ.)

(Ám hiệu: Đại cát đại lợi!)

Mọi người cũng nhìn thấy dòng nhắc nhở của bảo rương.

Đối ám hiệu, thành công thì nhận hưởng, không thành công thì mất hết. Thật đặc biệt! chắc chắn có bẫy!

Mười ba vạn điểm chỉ để đổi lấy cái này! Thật sự rất bất thường. Mà cái điều bất thượng nhất chính là câu ám hiệu đại cát đại lợi. Đây là cái loại ám hiệu chó má gì vậy?

Mọi người nhìn câu ám hiệu bốn chữ đại cát đại lợi này, trong đầu hoàn toàn trống rỗng. Thật sự không hiểu nổi, hơn nữa cũng không biết đối kiểu gì.

“Lão Chu Tước, ngươi đi nhiều biết rộng, ngươi chắc hiểu ý nghĩa ám hiệu này chứ? Đối thế nào mới đúng?” lão Ngưu vội vã hỏi.

“Này, này…..ta sao biết được, mặc dù ta được nghe nhiều chuyện kỳ quái, nhưng bốn cái chữ này mới là lần đầu nghe thấy. Nếu là ta, ta sẽ từ bỏ.” Tộc trưởng Chu Tước cũng cạn lời.

“Vậy… vậy phải làm sao đây! 13 vạn điểm đó!” Lão Ngưu thật sự lo lắng cho tôn thượng.

Đám tộc trưởng người này nhìn người kia nhăn nhó, còn những người khác lại cảm thấy vui sướng lạ kỳ. Vứt không 13 vạn điểm đi, thống lĩnh yêu tộc đúng là đen đủi.

Một lúc sau, dưới những con mắt nhìn chằm chằm Lâm Tiêu bắt đầu động đậy. Tay phải của hắn giơ lên viết vào trong không trung bốn chữ.

‘Tối nay ăn gà’

(*Đại cát đại lợi, tối nay ăn gà là ngôn ngữ mạng của Trung Quốc dùng để chỉ những người chơi giành vị trí đầu trong những game PUBG. Khi người chơi giành được vị trí đầu tiên trong trò chơi sẽ có dòng chữ này xuất hiện.)

Yêu tộc: “???”

Những người khác: “???”

Tôn thượng đại nhân làm cái gì vậy? Lâm Tiêu làm cái gì vậy?

Tối nay ăn gà? Đây là câu đối cho ám hiệu đó hả? câu đối này tệ tới mức mà từ bỏ từ sớm cho rồi.

Muốn từ bỏ thì cứ trực tiếp từ bỏ, có khi còn lấy lại được chút điểm. Viết một câu nát thế này thì đúng là chả còn gì nữa rồi.

Lạch cạch! Bảo rương phát ra âm thanh mở khoá, rồi từ từ hé mở.

“Trời ạ! Ta đang nhìn cái gì đây!”

“Đối thành công? Chuyện này không thể!”

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.

“Tại sao đại cát đại lợi lại đối với tối nay ăn gà, thật không có lý.”

Ong!! Từ trong chiếc bảo rương phát ra âm thanh làm mọi người kinh ngạc, sửng sốt, không dám tin. Đám đông như đông cứng lại bất động tại chỗ. Không chỉ có con người mà không khí, gió, ánh sáng, nước, cây tất cả dường như đều ngừng lại.

Cả chiến trường đều biến thành một mảnh tĩnh lặng. Chỉ có……chiếc bảo rương là phát ra một hàng chữ vàng.

(Mẹ kiếp, huynh đệ, bao nhiêu năm rồi. Cuối cùng cũng gặp được đồng hương.)

(Có để đối được ám hiệu này, nhất định là người của tộc Viêm Hoàng.)

(Đây chỉ là thần thức còn lưu lại của ta, ngươi chỉ cần biết là ta sẽ không làm hại ngươi.)

(Người Viêm Hoàng không bao giờ lừa người Viêm Hoàng.)

(Ta không biết ngươi đang ở thời đại nào, tu vi thực lực ra sao. Nhưng ngươi chắc chắn cũng có chút tu vi Đại Đế đúng không? Vậy ngươi có thể yên tâm nhận truyền thừa từ ta.)

(Chiến trường vạn tộc này là thứ ta đã nghiên cứu suốt hai thời đại, ngươi nhất định không được làm ta thất vọng. Những việc khác ta sẽ cho ngươi biết khi tiếp nhận truyền thừa!!)

(Truyền thừa như sau…..(Chỉ được tiếp nhận khi là Đại Đế trở lên))

(Ta nếu như chưa chết, thì khẳng định đã rời khỏi thế giới huyền huyễn này. Nếu ngươi tiếp nhận truyền thừa xong, lúc rời khỏi thế giới huyền huyễn, ta sẽ tìm ngươi!)

(Mong chờ-ing……)


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui