Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Chương có nội dung bằng hình ảnh

Trong ánh mắt tuyệt vọng của người trong Kiếm Ma tông.

Mọi thứ hóa thành cát bụi.

Rắc....

Cảnh tượng trước mặt hai người tiêu tán.

“Lâm Tiêu, huynh có thể nhìn ra được kẻ tấn công Kiếm Ma tông kia là ai không?” Can Anh Túc giận dữ nói.

“Bất Tử Cốc!” Bất luận là giọng nói hay ánh mắt của Lâm Tiêu, đều càng thêm bình tĩnh.

Bình tĩnh đến mức khiến người ta khiếp sợ.

Nói xong, bàn tay cầm nhẫn trữ vật của hắn khẽ động.

Hai con rối xuất thiện trước mặt.

“Ủa? Cái thứ này, sao mà giống hệt cái thứ tựa tựa con người trong khung cảnh vừa rồi vậy, thì ra là con rối à?” Can Anh Túc kinh ngạc nói.

Lâm Tiêu liếc mắt nhìn hai con rối trước mặt.


Ngay sau đó, trên người hắn bùng phát ra một sức mạnh hỗn hợp cực kỳ khủng bố.

Hỏa Chi Ý Cảnh.

Hoang Chi Ý Cảnh.

Kiếm Chi Ý Cảnh.

Ầm ầm!!

Hai con rối vô cùng cứng cáp đó trong nháy mắt liền bị đánh nát thành từng mảnh.

Sau đó kiếm ý chém nó thành bụi phấn, ngọn lửa kim sắc lại đốt nó thành hư vô.

“Ta Lâm Tiêu xin thề, nhất định sẽ khiến toàn bộ người của Bất Tử Cốc giống như hai con rối này, hóa thành tro bụi, hồn bay phách tán!!”

Lâm Tiêu nói với ngữ khí kiên định, giống như âm thanh từ cửu u sâu thẳm truyền tới.

Hai con rối này không thể sử dụng Ý Cảnh Đặc Biệt, giữ lại cũng vô dụng.

Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.


Ầm! ~~~

Ngay khi lời thề phát ra, một vầng ánh sáng tam sắc xuất hiện trên trán Lâm Tiêu, rồi tiến vào trong.

“Ta Can Anh Túc cũng thề, nhất định sẽ khiến cho toàn bộ người của Bất Tử Cốc chết không có chỗ chôn, mỗi một kẻ trong bọn chúng đều phải hối hận vì đã xuất hiện tại Huyền Thiên Giới.” Giọng nói của Can Anh Túc cũng nối tiếp vang lên.

Lại có một vầng ánh sáng tam sắc xuất hiện.

Chỉ có điều, lần này là tiến vào trong trán của Can Anh Túc.

“Thì ra đây là phản ứng khi thề độc.” Can Anh Túc bất ngờ nói.

Lâm Tiêu cuối cùng cũng thu lại ánh mắt đang nhìn chằm chằm mảnh đất hoang kia, quay đầu nhìn Can Anh Túc, lên tiếng: “Cái con bé này, làm cái gì thế hả?”

“Sao nào? Với quan hệ của chúng ta, ta còn không thể đi báo thù cùng huynh sao?” Can Anh Túc nở nụ cười với Lâm Tiêu.

Lâm Tiêu bất đắc dĩ lắc đầu, nói ra một câu khiến Can Anh Túc vô cùng kinh ngạc.

“Kiếm Ma tông tuy đã bị hủy, nhưng cũng không phải là không có khả năng khôi phục lại hiện trạng ban đầu, chỉ là không dễ dàng gì thôi.”

Can Anh Túc trợn trừng mắt.

Cái gì?

Ý là vẫn có thể hồi sinh toàn bộ Kiếm Ma tông ấy hả?

Điều này, điều này có thể sao?



Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận