Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

Không đợi hắn kịp phản ứng, sức mạnh cực lớn, kèm theo ánh sáng chói mắt và áp lực hung hăng đè xuống con phố đêm.

Ầm ầm ầm!!!

Toàn bộ con đường đều hóa thành tro bụi.

“Khà khà khà...cuối cùng cũng tìm được ngươi rồi! Yêu nữ Đại Can!”

“Từ sư huynh, huynh không phải là định thẳng tay chém chết yêu nữ Đại Can đấy chứ.”

“Nghĩ gì vậy, có thể một mình giết hết cả cái Lôi Hổ Trại, giết đệ đệ của ta, một chiêu vừa nãy của ta cũng chỉ làm trọng thương là cùng.”

“Từ sư huynh lợi hại, yêu nữ Đại Can này cũng không phải thứ tốt đẹp gì. Không trốn trong hoàng cung Đại Can đi chạy ra ngoài cho chúng ta cơ hội này.”

“Đúng vậy, nếu như cứ trốn trong hoàng cung Đại Can chúng ta đúng là không thể giết chết nàng ta.”

“Hừ! Dám giết đệ đệ ta, kể cả trốn trong hoàng cung Đại Can ta cũng phải phá huỷ cả cái hoàng cung Đại Can, sau đó đích thân giết từng kẻ một trước mặt yêu nữ đó.”

Ở một vùng đất hoang phế nào đó trên lãnh thổ vương triều Đại Can, ba nam nhân cơ thể tràn đầy linh lực đang nói cười rôm rả. Đối với tình hình thảm khốc ở phía dưới không hề có chút để tâm.

Nếu giống như suy tính của ba kẻ này, một chiêu vừa này đối với người thường chắc chắn chết tan xương, nhưng tiểu Can Anh Túc thì không chết. Hơn nữa còn vượt ra khỏi suy tính của bọn họ, không những không chết mà đến một vết thương cũng không có.

Bởi vì……rắc rắc!! Lâm Tiêu vươn người rũ bỏ đống đổ nát đang đè lên người, từ từ thả người được bảo vệ trong lồng ngực hắn ra, đó chính là tiểu Anh Túc.

Cơ thể nàng ngoài bụi đất ra thì không có bất kỳ thương tích nào. Thời khắc nguy hiểm khi nãy Lâm Tiêu còn chưa kịp lo cho bản thân hắn đã theo bản năng bảo vệ tiểu nha đầu này.

Cơ thể hắn đã trải qua trăm tu ngàn luyện, kể cả có là trước đây cũng mạnh hơn những cường giả bình thường gấp ngàn lần. Lâm Tiêu đưa mắt nhìn ba kẻ kia.

Cường giả sinh tử cảnh, mặc dù không có cách nào dùng thần lực để kiểm tra nhưng chỉ cần dùng mắt thường và trực giác phán.

Lúc Lâm Tiêu đang nghĩ cách làm thế nào để giải quyết ba kẻ kia.

Ầm!

Một loại khí tức sát sinh xộc thẳng lên trời, tràn ra khắp cả vùng hoang phế này. Chỉ trong khoảng 1 giây lấy Lâm Tiêu là trọng tâm xung quang hắn khoảng 100m đã ngập trong màu đỏ của máu tiếng nổ vang khắp bốn phương.

Một giây trước còn là hoàng hôn, một giây sau là đêm máu.

Ba cường giả sinh tử cảnh sững sờ, Lâm Tiêu cũng sững sờ tại chỗ.

“Lão bà bán kẹo, bánh bao nhân thịt, lại còn nhiều trẻ con đến chơi với ta như vậy, đều chết rồi, chết rồi.” Can Anh Túc mắt đỏ toàn thân phát ra khí tức thê lương, nhìn chằm chằm vào ba kẻ kia.

“Hả? Thật kỳ quái, rõ ràng chỉ là một Luân Hải cảnh sơ kỳ, vậy mà có thể tạo ra khí tức kinh người tới vậy.

“Bảo sao đệ đệ ta chết trong tay ngươi, không nghĩ tới yêu nữ Đại Can lại còn có trò này.”

“Cứ cảm thấy có chút không yên lòng, chúng ta mau động thủ bắt yêu nữ lại.”

Ba cường giả sinh tử cảnh nhìn thấy ánh mắt của Can Anh Túc biểu cảm trên mặt lại càng thêm trầm xuống.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui