Vạn Cổ Ma Tôn - Truyền Kỳ Ma Tôn

“Tới rồi, tới rồi, trưởng lão của chúng ta tới rồi.!!!” Các đệ tử của Bất Tử cốc sau khi cảm nhận được khí tức quen thuộc thì lập tức hò hét.

Bầu không khí của đám người Bất Tử Cốc bỗng chốc chuyển từ suy sụp sang náo nhiệt hơn hẳn.

Thật ra thì bọn họ cũng không biết các vị trưởng lão trong cốc khi nào mới tới.

Vừa rồi bọn họ còn tính xong đường lui, dùng tốc độ nhanh nhất để tẩu tán vào trong cốc rồi cơ.

Như vậy chắc là sẽ không bị lôi đài Thiên Địa chọn trúng.

Nhưng mà các trưởng lão tới rồi thì càng tốt.

Bọn họ chuẩn bị được tận mắt chứng kiến xem các vị trưởng lão sẽ xử lý tên tiểu tử trên lôi đài kia như thế nào rồi.

Bởi vì những vị trưởng lão tới đây đều là cường giả Bán Đế Cảnh.

“Bái kiến các vị trưởng lão!”

“Bái kiến các vị trưởng lão!”

“Kia không phải là Từ trưởng lão hay sao? Lâu lắm rồi không thấy ông ấy đấy, nghe nói mấy năm nay đều đang bế quan, xem ra là đã có đột phá rồi.”

“Không ngờ Bất Tử Cốc lại có nhiều trưởng lão Bán Đế Cảnh tới như vậy, tên tiểu tử kia gặp phiền phức lớn rồi.”

“Phó Thiên Hoa không chỉ là đại đệ tử của Bất Tử Cốc, mà còn là đệ tử chân truyền duy nhất của Bất Tử Cốc bọn họ, ân oán này sợ là không thể hóa giải rồi.”

Các đệ tử của thế lực Bất Tử Cốc đồng loại hành lễ với các vị trưởng lão Bất Tử Cốc vừa mới tới, đồng thời dùng thần niệm tường thuật lại chuyện vừa xảy ra trên lôi đài.”

Chỉ sau chốc lát.

Sau khi các vị trưởng lão nghe nói Phó Thiên Hoa đã chết trong tay tên tiểu tử ở trên lôi đài kia, lập tức sát ý phừng phừng, bao phủ toàn bộ bầu không khí, khiến bầu không khí tại nơi này trở nên nặng nề vô cùng.

Sắc mặt của mỗi một vị trưởng lão đều lộ vẻ tức giận, kinh ngạc và khó mà chấp nhận nổi.

Phó Thiên Hoa vậy mà lại chết rồi!!!

Đây chính là chuyện lớn đối với Bất Tử Cốc.

Cốc chủ đại nhân mà biết thì nhất định sẽ cực kỳ phẫn nộ.

Cảm xúc của mấy vị trưởng lão Bất Tử Cốc đều vô cùng tồi tệ, trong lòng cũng thầm mắng Phó Thiên Hoa kia.

Đường đường là một cường giả nằm trong top mười của Sinh Tử Bảng, vậy mà lại có thể để một tên nhãi ranh không chút tiếng tăm nào giết chết.

Thật là quá mất mặt, mất mặt Bất Tử Cốc quá rồi.

Tuy bọn họ không nhìn thấy quá trình của trận đấu này.

Nhưng từ trong lời miêu tả của những đệ tử này, không khó để đoán được nguyên nhân thất bại của Phó Thiên Hoa.

Khinh địch.

Tuyệt đối là khinh địch, sau đó để đối phương bắt được cơ hội, trực tiếp lật ngược tình thế mà giết chết.

Rõ ràng là biết thiếu niên trên lôi đài này có sức mạnh vô cùng lớn, ngươi còn dám cận đấu so tài với hắn, so mức cường tráng của cơ bắp?

Ngươi có phải là thằng đần không vậy?

Ngươi chết cũng không oan mà!!!

“Tiểu tử, ta ra lệnh cho ngươi lập tức xuống khỏi lôi đài, bằng không, nếu để bọn ta lôi ngươi từ trên lôi đài xuống, thì hậu quả này ngươi gánh không nổi đâu.” Một vị trưởng lão Bán Đế Cảnh trong đó nghiêm mặt nhìn hắn, nói với trọng điệu tràn đầy sát khí.

“Trưởng lão, ngài, ngài đừng nói như vậy. Tên tiểu tử này tương đối quỷ dị, lôi đài Thiên Địa vốn dĩ chọn người rất công bằng, nhưng tên tiểu tử này vừa tới thì lại bắt đầu rối loạn….”

Một đệ tử Bất Tử Cốc vội vàng truyền âm nói toàn bộ quy tắc, tác dụng, và điểm kỳ lạ của lôi đài ra.

Trong lòng đệ tử Bất Tử Cốc giật thót một cái.

Cảm thấy bản thân mình hình như lắm mồm quá rồi.

Mấy trưởng lão này hình như chỉ nghe lọt tai về phần thưởng cơ duyên chứ chẳng hề nghe lọt tai về điểm kỳ dị của thiếu niên kia.

Nhưng hắn lại động não suy nghĩ.

Các trưởng lão đều là cường giả Bán Đế Cảnh cơ mà.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui