“Ngạo Hưng, người nhìn kĩ đi, bọn ta có 6 người ở đây, ngươi chỉ có một mình, muốn cướp người với bọn ta?”
“Ấn ký Thiên Đạo không có tác dụng với tộc các ngươi, ngươi việc gì phải tranh cướp?”
Truyện được nhóm dịch đăng độc quyền trên app metruyenhot. Nếu bạn đọc ở các trang web khác, đó là metruyenhot.com.vn. Vui lòng đọc tại app metruyenhot để ủng hộ công sức của nhóm dịch và cập nhật các chương mới một cách nhanh nhất.
Lâm Tiêu bị mấy Đại Đế này rình rập như hổ đói thế rồi lại qua qua cãi nhau, bọn họ không ngờ rằng khi người này còn sợ bị người kia tranh mất thì Ngạo Hưng lại chớp lấy thời cơ này.
Ngạo Hưng nghe mấy kẻ này nói thế thì chỉ đưa mắt nhìn bọn họ, biểu cảm lộ ra chút thờ ơ: “Ai tranh đoạt với các ngươi, ta chỉ muốn hỏi người này vài câu thôi, hỏi xong thì tuỳ các ngươi muốn làm gì thì làm, ta cũng lười quan tâm.”
“Quỷ mới tin ngươi!!”
“Bây giờ lập tức tránh xa thiếu niên đó ra.”
“Ta không tin ngươi, ấn ký Thiên Đạo rất quan trọng với chúng ta.”
Một Đại Đế lên tiếng khẳng định không tin Ngạo Hưng chuẩn bị bước lên trước đuổi đối phương đi.
“Grừ!!!” Ngạo Hưng gầm một tiếng.
Ngay lập tức một trận cuồng phong xuất hiện trên đầu đám người kia, mây mù cuồn cuộn. Đồng thời lôi điện cũng dần xuất hiện, đưa mắt nhìn lên mây mù lôi điện như muốn xé toạc bầu trời.
“Các ngươi cần biết rằng, ở Huyền Thiên Giới bây giờ Đại Đế cảnh là mạnh nhất!!!” Ngạo Hưng lạnh mặt nhìn lại đám người kia.
Đám người kia ngay lập tức ngậm miệng lại, đối diện với sự uy hiếp tuyệt đối này bọn họ căn bản không dám ho he lấy một câu. Đằng sau lưng người nào cũng đổ mồ hôi lạnh.
Lâm Tiêu sau khi cảm nhận được uy thế khủng khiếp cả Đại Đế thì cũng nâng mắt lên nhìn lại.
Mạnh! Rất mạnh! Với thực lực của hắn bây giờ thì đúng là không phải đối thủ với người này.
“Tiểu tử, nói cho ta biết, người của yêu tộc đi đâu rồi!!” Ngạo Hưng lạnh giọng nói.
“Yêu tộc?”
Lâm Tiêu ngỡ ngàng vì hắn không ngờ đối phương lại hỏi câu này.Hắn còn tưởng đối phương sẽ quan tâm về ấn ký Thiên Đạo hơn.
“Ngươi tìm yêu tộc làm gì?” Lâm Tiêu cũng lạnh nhạt đáp lại.
Đến lượt Ngạo Hưng sững sờ, hắn không ngờ tên tiểu tử này dám dùng giọng điệu này nói chuyện với hắn. Rõ ràng hắn đã để đối phương cảm nhận thần thông uy lực của bản thân, vậy mà đối phương vẫn dám giữ thái độ này.
Đúng vậy, bọn họ đã quên rằng đây không phải Tôn Hoàng Giới, không có sự bảo hộ của tôn chủ và tôn vương. Đối diện với Ngạo Hưng, người có danh hiệu gia hoả đứng số một Đại Đế cảnh có thể công kích đơn thủ.
Ai mà chả biết độ điên rồ của tên này, nếu để hắn công kích bọn họ thì hậu quả đúng là khó gánh nổi. Bọn họ có thể trốn tránh nhưng không thể tránh được hoàn toàn hậu quả cuối cùng. Chả ai trong số bọn họ muốn làm vật hy sinh.
Ngạo Hưng nhìn tình hình thì hừ một tiếng rồi lại đưa mắt nhìn thiếu niên kia.
“Ngươi chỉ cần trả lời câu hỏi, nếu không…ta không đảm bảo bản thân ta sẽ không xé nát ngươi ra!!!” Nói xong câu này Ngạo Hưng cũng bộc phát khí tức quấn lấy Lâm Tiêu.