Chương 329
Nhiều nhất cũng mới hai ba tiếng.
Lâm Tiêu này chắc chắn là dùng bí pháp gì đó để áp chế Khí Vận Kim Long xuống.
Khương Lãng không rời đi, mà đứng tại chỗ, muốn xem xem Lâm Tiêu này rốt cuộc muốn giở trò gì.
Lâm Tiêu nhìn xung quanh, từ tốn nói.
“Ở quê của ta có một quy tắc, bất luận là chuyện vui lớn gì, đều sẽ bày yến tiệc chúc mừng, sau đó tất cả mọi người tới đó đều phải đưa lì xì, lễ vật.
”
“Tin tốt của ta chính là, để cảm ơn các vị đã tới chúc mừng ta, các vị có thể đưa lì xì và lễ vật lên rồi.
”
“Mà tin xấu là, nếu như ta không hài lòng, vậy ta sẽ phải đích thân ra tay thu lễ vật đấy nhá.
”
Lời của Lâm Tiêu vừa nói ra, bốn phía liền thốt lên kinh ngạc.
Tất cả mọi người đều trợn trừng mắt nhìn hắn.
Người này không biết xấu hổ sao?
Người không biết xấu hổ, ta gặp rồi, nhưng chưa từng gặp kẻ nào không biết xấu hổ tới mức này.
Thế này có khác gì ăn cướp đâu.
“Lâm huynh, huynh làm thế này chẳng phải là có chút quá đáng rồi sao, bọn ta chỉ là cảm nhận được thiên địa có dị tượng, bèn tới đây góp vui mà thôi.
” Một cường giả Toàn Đan Cảnh hậu kỳ trong đám người, sắc mặt khó coi lên tiếng.
Trong mắt hắn lộ ra sự trào phúng.
Chẳng phải chỉ vừa mới đột phá Toàn Đan Cảnh thôi hay sao? Cho dù là Toàn Đan Cảnh đã chịu qua một đợt lôi kiếp, cũng chỉ là Toàn Đan Cảnh sơ kỳ, thật sự cho rằng bọn hắn sợ hay sao??
“Thiên Lí Đằng Quang!” Thân hình Lâm Tiêu khẽ động, trong nháy mắt liền biến mất trước mắt mọi người.
“Aaa!!!” Một tiếng hét thảm thiết vang lên.
Chỉ thấy cường giả Toàn Đan Cảnh hậu kỳ vừa mới nói chuyện, đang ôm lấy bàn tay đầy máu của mình, phát ra tiếng kêu thảm.
Nhìn kỹ, thì thấy ngón trỏ ở tay phải của hắn đã không còn.
Đây….
hình như là….
“Ta đã có lòng tốt khuyên bảo rồi, đã nói là các ngươi mà không tuân thủ quy tắc thì ta phải đích thân ra tay rồi mà.
” Lâm Tiêu trở về vị trí cũ, từ tốn nói.
Ngay trước mặt mọi người, hắn lấy chiếc nhẫn trữ vật trên ngón tay bị đứt kia xuống, sau đó vứt ngón tay bị đứt sang một bên.
Toàn bộ quá trình cũng không nhìn đám người kia thêm cái nào.
Mà cường giả Toàn Đan Cảnh hậu kỳ vừa bị cắt mất ngón tay kia, trong ánh mắt ngoại trừ uất hận, thì cũng chỉ còn lại sợ hãi.
Trong khoảnh khắc vừa rồi, hắn cảm nhận được sự uy hiếp tới từ cái chết.
Lâm Tiêu này có thể dễ dàng cắt đứt một ngón tay của hắn như thế, thì cũng có thể dễ dàng cắt cái đầu của hắn xuống.
Cho nên, hắn ngoại trừ hét lên hai tiếng, đã không còn dám tiếp tục nhìn Lâm Tiêu nữa rồi.
Tất cả mọi người đều bất ngờ không thôi, tốc độ này quá nhanh rồi.
Vừa mới đạt Toàn Đan Cảnh thôi mà, sao mà nhanh như vậy được???
Đại đa số bọn họ đều hoàn toàn không nhìn thấy đối phương ra tay như thế nào.