Chương 334
Hơn nữa theo như quan sát của bọn họ, thực lực của Lâm Tiêu hình như còn mạnh hơn cả mấy vị trưởng lão.
Một kích gi3t ch3t một bán bộ Hoá Đỉnh cảnh bình thường, đây cũng đã là trình độ đứng trên bảng Chân Long rồi.
Hắn tự nhận bản thân cũng có thể làm được, nhưng không thể nhẹ nhàng như Lâm Tiêu được.
Đúng là một kẻ đáng sợ.
“Khương lão sư, chúng ta quay về như vậy, liệu có bị các trưởng lão trách tội không?”
“Cũng chả có cách nào, thực lực của Lâm Tiêu Kiếm Ma tông, ngươi cũng nhìn thấy mà, các ngươi có đánh lại không?”
“Còn có hai lão già của Kiếm Ma tông, khẳng định cũng không hề đơn giản, Khương sư huynh may mà vừa rồi không kích động, không thì nhất định chúng ta là người chịu thiệt.”
“Đúng vậy, Kiếm Ma tông thật không đơn giản, còn cả huyễn cảnh nữa, nếu không phải do đối phương chủ động hoá giải, sợ là chúng ta sẽ bị nhốt trong đấy rất lâu.”
Đoàn người Thái Tuế thánh địa bắt đầu bàn luận sôi nổi.
Kể cả bọn họ có xuất sắc hơn người thế nào, cũng không thể không cảm thán Kiếm Ma tông thật khó lường, chắc chắn là một đối thủ đáng sợ.
“Được rồi, là do thực lực của chúng ta chưa đủ, mặc dù chúng ta là đệ tử đỉnh cấp của thánh địa, nhưng cũng không thể khinh thường bất kỳ thế lực nào của Đông Vực.” Khương Lãng trầm giọng.
Hắn đã quyết định, lần này quay về phải bế quan tu luyện.
Đợi tới lúc bảng Chân Long bắt đầu mới xuất quan.
Bọn họ bay qua khu rừng yêu thú, tới một dãy núi cao.
Đột nhiên có một luồng uy áp mạnh mẽ đánh tới.
Sau đó từ đâu một người đàn ông trung niên xuất hiện trước mặt họ.
“Nói cho ta biết, tôn thượng ở đâu!!” Người đàn ông trung niên lạnh lùng nhìn đoàn người.
“Yêu thú! Yêu thú Hóa Đỉnh cảnh! sao lại thế!” Khương Lãng kêu lên.
Đối với dung mạo của đối phương, và cả khí tức bạo ngược trên người hắn, Khương Lãng vừa nhìn đã biết, đây chắc chắn không phải người!
Nghe thấy Khương Lãng hô lên những người trong đoàn cũng chết sững.
Yêu thú? Còn là một yêu thú Hóa Đỉnh cảnh?
Tại sao lại có yêu thú Hóa Đỉnh cảnh xuất hiện ở đây? Không thể nào, bọn họ đen đủi tới mức này sao.
Nếu đúng là yêu thú thật, thì bọn họ gặp phải rắc rối lớn rồi.
“Hehe, tên nhân loại này cũng có mắt nhìn đấy.
Vậy thì nói cho ta, tôn thượng của chúng ta ở đâu, tâm tình ta tốt thì sẽ thả các ngươi đi!” đối phương nói.
“Tôn thượng nào? Căn bản ta chả hiểu ngươi nói cái gì, ta đã gặp tôn thượng của ngươi bao giờ đâu.” Mặt Khương Lãng méo mó.
Những người khác cũng đồng thanh đáp theo, bọn họ đã bao giờ gặp bất kỳ tôn thượng nào đâu.
Kẻ này, không, con yêu thú này đang nói cái quái gì vậy.
“Hả! chưa gặp tôn thượng, thế tại sao trên người các ngươi có dính khí tức của tôn thượng? Không muốn nói chứ gì, được, thế thì đừng có trách ta.” Sát ý trên người hắn nổi lên tứ phía.
Lật tay thành mây, che tay thành mưa!
Người trung niên yêu thú Hoá Đỉnh cảnh trực tiếp đưa tay ra, trong khoảng không nó biến thành một bàn tay yêu khí khổng lồ.
Khí thế như trời sập, khiến người ta có cảm giác không thể ngăn lại.