Chương 341
Vậy thì chỉ có duy nhất một khả năng, chính là hai thứ trên chiếc bàn đá kia.
Hi vọng, bọn mi có thể đem lại niềm vui bất ngờ cho ta.
Lâm Tiêu cầm ngọc giản lên trước, dùng linh thức thăm dò.
Sau mấy phút,
Két..két!!!
Lâm Tiêu nghiến răng nghiến lợi, kìm hãm tư tưởng muốn đập vỡ ngọc giản, tạm thời cất nó vào nhẫn trữ vật.
Trong đầu hắn xuất hiện một cái tên của một loại thực vật.
Hắn rốt cuộc cũng hiểu, tại sao đây lại là cơ duyên của Khương Lãng.
Trong miếng giản ngọc này có lưu giữ một câu nói của động chủ, và còn có một bộ công pháp.
Lời nhắn đại khái là cảm thán về sự suy tàn của kiếm đạo, không còn được như hồi đỉnh cao.
Còn giải thích nguồn gốc của chiếc chìa khóa hình thanh kiếm.
Đây chính là chìa khóa truyền thừa của một vị kiếm tu vĩ đại.
Có ba cái chìa như vậy tồn tại trên thế gian, cần phải tìm đủ ba chìa mới có thể mở được truyền thừa.
Lâm Tiêu thấy vậy thì cũng cảm thấy cạn lời, định chơi ghép hình à?
Không biết cái động này đã tồn tại mấy trăm năm trước rồi.
Ai mà biết được hai chiếc chìa khoá còn lại ở đâu?
Chuyện này vẫn chưa phải là thứ đáng tức giận nhất, chuyện đáng giận nhất chính là bộ công pháp động chủ để lại.
Nó là một bộ công pháp thượng thiên.
Cấp bậc cũng không kém với bộ Thiên Khôi Kiếm Điển mà hắn đang luyện.
Nhưng muốn tu luyện được bộ công pháp này thì nhất định phải tự phế bỏ cảnh giới đang có, sau đó tu luyện lại từ đầu.
Phá xong lại xây lại.
Làm như vậy mới có thể đạt được tốc độ tu luyện thần tốc, đông sơn tái khởi sau này càng huy hoàng.
Lâm Tiêu mắt đảo vòng vòng đầu nghĩ đúng là thứ vô dụng!
Hắn khó khăn lắm mới đến được cảnh giới này, kể cả bộ công pháp này có tốt thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng không vứt bỏ những thứ trước mắt.
Bộ công pháp này có thể tốt hơn Thiên Khôi Kiếm Điển một chút.
Nhưng nếu có thêm Cửu U Trấn Ma Ấn, lại thêm những ý cảnh khác.
Thì hiệu quả dĩ nhiên vượt xa bộ công pháp này rồi.
Chả trách được.
Khương Lãng bây giờ chính là ở trạng thái mất hết cảnh giới.
Nếu có được bộ công pháp này thì chính là gặp được một cơ duyên cỡ khủng.
Sau đó lại có thêm sự trợ giúp của Thái Tuế thánh địa, không quá hai năm hắn sẽ như hổ mọc thêm cánh.
Hehehe…..Đáng tiếc đáng tiếc.
Cái thứ này thà rằng hắn cất xó ở nhẫn trữ vật, cũng không thể giao cho đứa con của số mệnh này được.
Lâm Tiêu có chút thất vọng, cứ tưởng thu được cơ duyên gì tốt của động chủ, cuối cùng lại nhặt được cái thứ bản thân không dùng được.
Chiếc chìa khoá mở truyền thừa cũng rất hấp dẫn, nhưng phải cần ba cái mới mở được.
Chả biết hôm nay là tháng nào năm nào, nhìn mà xem, cơ duyên của người ta không nhất định sẽ phù hợp với bản thân.
Cảm thấy bản thân như lĩnh ngộ được năng lực mới.
Trong lúc chán nản hắn định cất đồ vào trong nhẫn trữ vật.
Đột nhiên lúc hắn chạm tay vào chiếc chìa khoá, hắn cảm thấy bản thân như bước vào một thế giới khác.
Vạn cổ tinh không lấp lánh đầy trời, các ngôi sao băng qua như hàng ngàn ánh kiếm.