Vạn Cổ Ma Tôn


Chương 35
Chỉ sau vài chiêu, đệ tử nội môn cảm thấy như thể sư đệ này đã dung hợp làm một với ngọn lửa.

Cả bộ kiếm pháp như sống lại, hắn ta chưa bao giờ cảm thấy kiếm pháp Liệt Hoả có thể phát huy tốt như vậy.

Kiếm pháp đại thành, không, đây đã gần với kiếm pháp viên mãn rồi.

Ánh mắt của đệ tử nội môn đầy kinh ngạc.

Chỉ xét đến hiểu biết về kiếm pháp, sự đệ này không hề yếu hơn sư tôn.

“Lửa thường cương liệt và hung mãnh, quyết chí tiến về phía trước.


Sau khi thi triển thêm một thức kiếm pháp, Lâm Tiêu nói: “Nhưng đây chỉ là hiểu biết và cảnh giới bình thường nhất.


Đệ tử nội môn này nghe được nửa câu trước, đang muốn gật đầu đồng tình nhưng khi nghe nửa câu sau, hắn ta có chút sững sờ.

Lẽ nào còn cách hiểu khác về lửa sao? Không phải lửa chính là như vậy sao?
“Vậy ngươi đã nhìn rõ rồi chứ!” Lâm Tiêu nói.

Hắn lại vung kiếm lên, ánh đèn trong căn phòng yên tĩnh đột nhiên vụt tắt, chỉ còn sót lại một chút ánh sáng đỏ trên trường kiếm trong tay hắn.

Xoẹt!! Thanh kiếm phát ra âm thanh.

Có thể dùng mắt thường nhìn thấy linh khí trong căn phòng yên tĩnh xuất hiện một tia méo mó giống như làn sóng tràn ra xung quanh.

Đệ tử nội môn này cảm thấy sắp phải đối mặt với nguy hiểm, thân hình đột nhiên lui về phía sau.

Cho đến khi chạm vào mép căn phòng yên tĩnh, hắn ta mới mở to mắt và sững người tại chỗ.

Lúc này, ánh đèn trong phòng yên tĩnh đã được khôi phục, sư đệ này đã trả lại thanh trường kiếm đến trước mặt cho hắn ta.

“Một đốm lửa nhỏ cũng có thể đốt cháy cả thảo nguyên!” Lâm Tiêu nói ra ý nghĩa của một kiếm này.

Sau khi đệ tử nội môn nuốt nước miếng, sự kinh ngạc trong mắt vẫn chưa biến mất.

Hắn ta nhanh chóng nhận lại trường kiếm, cúi một cái thật sâu trước Lâm Tiêu, nói:
“Một lần nữa cho ta nữa xin lỗi vì thái độ hoài nghi của bản thân trước đó.

Sự hiểu biết giống như của sư đệ đối với kiếm pháp Liệt Hoả, ta thực sự hiếm thấy, cho dù là sư tôn cũng còn kém xa.

” Xích Viêm Phong nội môn Ngô Tông Thừa cảm ơn sư đệ đã chỉ điểm!!!
“Khách sáo rồi, chỉ là giao dịch bình thường mà thôi.

” Lâm Tiêu xòe hai tay ra.

Ý tứ rất rõ ràng, ta thể hiện kiếm pháp xong rồi, ngươi nhìn cũng khá hài lòng, vậy chẳng phải nên trả linh thạch rồi sao?
“Ồ ồ, đây sư đệ!” Ngô Tông Thừa lấy ra mười viên linh thạch trung phẩm rồi đưa qua đó.

Một viên linh thạch trung phẩm tương đương với một trăm viên linh thạch hạ phẩm.

Mười viên này chính là một ngàn viên linh thạch hạ phẩm rồi.

“Không phải nói chỉ có năm trăm linh thạch hạ phẩm sao?” Lâm Tiêu hỏi.

“Sư đệ đã cho ta thấy một tầng sâu hơn của kiếm pháp Liệt Hoả, ta đã lĩnh ngộ được rất nhiều, sư đệ xứng đáng có được số linh thạch bổ sung này.

” Ngô Tông Thừa nói một cách rất khách khí.

“Vậy được.

” Lâm Tiêu cũng không từ chối.

Bây giờ quả thực hắn đang thiếu linh thạch.

Tu luyện giả có thể hấp thụ linh khí từ linh thạch để tu luyện, linh thạch có cấp bậc càng cao thì hiệu quả càng cao.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui