Vạn Cổ Thần Đế


Trương Nhược Trần vì ma luyện chưởng pháp của mình, một mực tu luyện trong Vương Sơn, mười ngày trôi qua, hắn lại giết chết hai Man Thú cấp hai, 17 Man Thú cấp một thượng đẳng.
Man Thú cấp hai cùng Man Thú cấp một thượng đẳng trong Vương Sơn, cơ hồ bị hắn giết sạch sẽ.
Những Man Thú cấp thấp trong Vương Sơn kia, tựa hồ cũng biết trong núi đến một vị sát tinh.

Một khi chúng chứng kiến Trương Nhược Trần, sẽ lập tức chạy thục mạng, giống như chứng kiến Ma Vương.
Rầm rầm!
Một dòng sông rộng bảy tám mét từ đỉnh núi chảy xuống, phát ra tiếng nước chảy nổ vang.

Ném một tảng đá vào, sẽ lập tức bị nước đánh bay, không ngừng phiên cổn ở trong nước.
Trương Nhược Trần đi tới bờ sông, nhìn nước sông lao nhanh, trong lòng cũng bành trướng mãnh liệt.
Trải qua khoảng thời gian tu luyện này, Trương Nhược Trần có thể cảm giác được, chưởng pháp của mình đã đến biên giới đột phá.
Phù phù!
Hắn thả người nhảy lên, nhảy vào trong sông, dùng lực lượng thân thể đi ngăn cản dòng sông trùng kích.
Oanh!
Chân khí toàn thân bắt đầu khởi động, đánh ra ngoài một chưởng.
Nước sông lại bị đánh dừng lại.
Thế nhưng rất nhanh, thế nước càng thêm hung mãnh đập tới, đánh bay hắn ra ngoài.

Thủy lưu mạnh mẽ, Trương Nhược Trần bị đâm cho thất điên bát đảo, trực tiếp trôi đến bên cạnh bờ.
Trương Nhược Trần phun ra một ngụm nước, lần nữa nhảy vào sông, ngược dòng mà lên, trong tay không ngừng đánh ra chưởng pháp.
Lúc này đây, hắn liên tiếp đánh ra ba chưởng, mới bị nước sông đập bay ra ngoài.
Bị đập bay, lại lần nữa trùng kích lên.
Một lần lại một lần bị đánh lui, thế nhưng thời gian Trương Nhược Trần ở trong sông cũng càng ngày càng lâu.
Suốt một ngày, Trương Nhược Trần mệt mỏi kiệt sức, toàn thân bầm dập.
Đêm xuống, hắn lấy ra một miếng linh nhục ăn vào, bắt đầu ngồi xuống tu luyện, hấp thu linh khí, khôi phục thể lực.
Sáng ngày thứ hai, thương thế trên người Trương Nhược Trần khỏi hẳn, chân khí dồi dào, tinh thần no đủ, lần nữa nhảy vào sông, tiếp tục tu luyện.
Thời điểm ngày thứ năm, trong sông vang lên một tiếng thét dài. 
- Long Tượng Quy Điền.
Song chưởng của Trương Nhược Trần đồng thời đánh ra ngoài, chưởng lực cuộn trào, phát ra thanh âm Long Tượng hợp minh, đánh cho dòng sông đảo lưu.
Long Tượng Bàn Nhược Chưởng chưởng thứ ba Long Tượng Quy Điền, thành công tu luyện.
Trương Nhược Trần bộc phát ra 100 ngưu lực, đạt tới vô thượng cực cảnh ở Hoàng Cực cảnh.
Ngay lúc này, linh khí trong toàn bộ Vương Sơn bắt đầu khởi động, tụ tập về phía Trương Nhược Trần, hình thành một cột sáng màu trắng, phóng tới hư không cao trăm trượng.
Ở chung quanh cột sáng, bày biện ra vô số hư ảnh cổ xưa, có rất nhiều hình người, có rất nhiều Long ảnh, có như Cổ Phượng, có giống như Kỳ Lân.
Từng hư ảnh cực kỳ thần thánh, tản mát ra khí tức vô cùng cường đại, quả thực giống như Thần linh hiển thánh.
- Chư Thần Hiển Thánh, chúng sinh quỳ lạy.
Xa xa, Cát Càn tướng quân cùng các thị vệ thành kính quỳ trên mặt đất, cúng bái hư ảnh Chư Thần.
Bình thường chỉ có thời điểm tế tự cỡ lớn, mới sẽ xuất hiện hiện tượng Thần Linh Hiển Thánh.
Hiện tại hư ảnh Chư Thần xuất hiện ở trong núi, lơ lửng ở trên đỉnh đầu của Cửu vương tử điện hạ, đối với Vân Vũ Quận Quốc mà nói, tuyệt đối là thần tích.
- Đạt tới vô thượng cực cảnh, quả nhiên sẽ đưa tới Chư Thần cộng minh.
Trương Nhược Trần nhìn Chư Thần hư ảnh trên bầu trời, trong nội tâm cực kỳ hưng phấn.
Rốt cục bước ra bước đầu tiên trên con đường cường giả.
Xoạt!
Chư Thần hư ảnh hóa thành từng quang điểm, bay về phía mi tâm của Trương Nhược Trần, tiến vào Khí Trì.
Oanh!
Khi quang điểm tiến vào Khí Trì của Trương Nhược Trần, lập tức nổ tung, tản mát ra khí tức thần thánh màu trắng.
Khí Trì cơ hồ bị căng ra, huyết dịch trong cơ thể không ngừng phiên cổn.
- Đã như vầy, vậy thì trùng kích đến Huyền Cực cảnh!
Trương Nhược Trần tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội tuyệt hảo này, xếp bằng ở trong nước, hăng hái vận chuyển ba mươi sáu đường kinh mạch trong cơ thể, điên cuồng hấp thu lực lượng của chư thần, bắt đầu trùng kích Huyền Cực cảnh.
Trương Nhược Trần vốn đến vô thượng cực cảnh, tăng thêm thần lực của Chư Thần, đạt tới Huyền Cực cảnh cơ hồ là sự tình nước chảy thành sông, không có gặp được bất luận bình cảnh gì.
Nửa giờ sau, Khí Trì của Trương Nhược Trần chấn động mãnh liệt, căng ra từng khe hở.
Oanh!
Khí Trì nghiền nát, hóa thành từng mảnh vỡ.
Sau đó những mảnh vỡ này lại bắt đầu gây dựng lại, ngưng tụ thành một Khí Trì càng lớn!
Không, không phải Khí Trì.
Mà là Khí Hồ.
Trương Nhược Trần phá tan Huyền Cực cảnh, Khí Trì ở mi tâm hóa thành Khí Hồ, so với thời điểm ở Hoàng Cực cảnh đại viên mãn, thì lớn ra gấp trăm lần.
Tất cả ấn ký Thần linh khắc ở trên vách đá Khí Hồ, tản mát ra từng vầng sáng thần thánh.
Chỉ có điều những ấn ký Thần linh kia cực kỳ nhạt nhẽo, nếu không nhìn kỹ, căn bản thấy không rõ lắm.
Phải biết hiện tại Trương Nhược Trần chỉ đạt tới vô thượng cực cảnh của Hoàng Cực cảnh, đưa tới Chư Thần cộng minh lần thứ nhất, ấn ký Thần linh tự nhiên cực kỳ nhạt nhẽo.
Nếu Trương Nhược Trần có thể đạt tới vô thượng cực cảnh của Huyền Cực cảnh, đưa tới Chư Thần cộng minh lần thứ hai, Thần linh ấn ký trong Khí Hồ nhất định sẽ đậm hơn.
Sau thời đại Viễn Cổ, tuy người tu thành vô thượng cực cảnh cực nhỏ, nhưng không phải không có.

Trong đó số có một vài Thánh giả và Đại Đế thiên tư tuyệt diễm, ở thời điểm tuổi trẻ tu thành vô thượng cực cảnh, đưa tới Chư Thần cộng minh.
Chỉ có điều sự tình Thánh giả và Đại Đế lúc tuổi trẻ đều cực kỳ mịt mờ, căn bản không có khả năng ghi lại ở trên sử sách, cho nên mới không có ai biết.
Đương nhiên, có thể dẫn tới Chư Thần cộng minh một lần đã rất giỏi, muốn đưa tới Chư Thần cộng minh lần thứ hai, cơ hồ là sự tình không thể nào, coi như là những Đại Đế và Thánh giả kia cũng rất khó làm được.
Huyền Cực cảnh vô thượng cực cảnh, so với Hoàng Cực cảnh vô thượng cực cảnh thì càng khó tu thành.
Dù Trương Nhược Trần đạt đến Hoàng Cực cảnh vô thượng cực cảnh, nhưng lại không có chút nắm chắc nào có thể đạt tới Huyền Cực cảnh vô thượng cực cảnh.
- Thần quang lượn lờ, Chư Thần che chở.

Cái này là Thần Quang Khí Hồ trong truyền thuyết?
Thời điểm Trương Nhược Trần ở kiếp trước, từng nghe Minh Đế đề cập qua Thần Quang Khí Hồ.
Nghe nói thời điểm Minh Đế tuổi trẻ, từng đưa tới Chư Thần cộng minh một lần, đạt được thần lực của Chư Thần che chở, Khí Hồ biến thành Thần Quang Khí Hồ.
Một khi tu thành Thần Quang Khí Hồ, Khí Hồ sẽ trở nên cực kỳ cứng cỏi, coi như là cường giả Địa Cực cảnh cũng không có khả năng đâm rách Khí Hồ của Trương Nhược Trần.
Hơn nữa đợi đến lúc tu vi của Trương Nhược Trần càng cao, Thần Quang Khí Hồ mang đến ưu thế sẽ càng thêm rõ ràng.
Dùng một ngày một đêm, Trương Nhược Trần mới hoàn toàn tiêu hóa lực lượng của Chư Thần cộng minh.
Chân khí trong Khí Hồ, cơ hồ muốn viên mãn.
Nói cách khác, cảnh giới của Trương Nhược Trần bây giờ, đã đạt tới Huyền Cực cảnh sơ kỳ đỉnh phong, không cần bao lâu, có thể đột phá đến Huyền Cực cảnh trung kỳ.
- Không hổ là Thần Quang Khí Hồ, dung lượng Khí Hồ lớn hơn Huyền Cực cảnh sơ kỳ bình thường khác gấp 10 lần.

Hơn nữa ta cảm giác độ tinh khiết của chân khí vượt xa Huyền Cực cảnh sơ kỳ, dù so sánh với Huyền Cực cảnh đại viên mãn cũng không kém bao nhiêu.
Võ giả bình thường, từ Hoàng Cực cảnh đại viên mãn đột phá đến Huyền Cực cảnh sơ kỳ, dung lượng Khí Trì chỉ mở rộng gấp 10 lần.
Nhưng Trương Nhược Trần tu luyện tới vô thượng cực cảnh, so với võ giả bình thường thì nhiều hơn một cảnh giới nhỏ, vì vậy Khí Trì khuếch trương gấp hai lần.
Cho nên dung lượng Khí Hồ của hắn gấp 10 lần Huyền Cực cảnh sơ kỳ khác.
Thời điểm Trương Nhược Trần ở trong nước đột phá cảnh giới, Cát Càn tướng quân liền lập tức chạy về Vương Cung, muốn lập tức bẩm báo tin tức cho Vân Vũ Quận Vương.
- Mạt tướng có chuyện quan trọng muốn bẩm báo Đại Vương, làm phiền Tào công công thông báo cho Quận Vương một tiếng.
Cát Càn có chút vội vàng nói.
Tào công công là người của Vương Hậu nương nương, biết rõ hiện tại Cát Càn phụ trách bảo hộ Cửu vương tử, tự nhiên không có sắc mặt tốt với Cát Càn, âm dương quái khí nói: 
- Đại Vương đang nghỉ ngơi, chỉ sợ sẽ không gặp tướng quân.

Tướng quân, mời trở về đi! Bảo vệ tốt Cửu vương tử điện hạ mới là chính sự.
Ánh mắt của Cát Càn trầm xuống, khí thế trên người bạo phát ra: 
- Tào Thế Nhân, tốt nhất lập tức đi thông báo Đại Vương, nếu làm trễ nãi đại sự, mười cái đầu của ngươi cũng không đủ chém.
Tào công công chỉ là Huyền Cực cảnh tiểu cực, tuy không phải đối thủ của Cát Càn, nhưng không sợ khí thế của Cát Càn chút nào.
Lúc này trong điện truyền đến thanh âm của Vân Vũ Quận Vương: 
- Người nào ồn ào ở bên ngoài?
Tào công công hung hăng nhìn Cát Càn nói: 
- Quấy nhiễu Đại Vương, nhìn ngươi làm sao giải quyết?
Cát Càn nhìn cũng không nhìn Tào công công, chỉ cúi đầu nói: 
- Đại Vương, mạt tướng Cát Càn, có chuyện quan trọng bẩm báo.
Trong điện truyền đến thanh âm của Vân Vũ Quận Vương: 
- Cát Càn? Ngươi không phải bảo hộ Cửu vương tử sao, có thể có chuyện trọng yếu gì? Chẳng lẽ lại có người hành thích Cửu vương tử?
- Còn quan trọng hơn cái này.
Cát Càn nói.
Vân Vũ Quận Vương tựa hồ cũng ý thức được có khả năng đã xảy ra đại sự, vì vậy lập tức triệu kiến Cát Càn.
Nghe được Cát Càn nói, ánh mắt của Tào công công lộ ra tia sáng kỳ dị, cũng đi theo vào đại điện.
Cát Càn liếc Tào công công nói: 
- Đại Vương, sự tình mạt tướng muốn bẩm báo cực kỳ trọng yếu, chỉ có thể nói cho Đại Vương, ngoại nhân tuyệt đối không nghe được.
Vân Vũ Quận Vương ngồi ở phía trên, trong tay cầm một cuốn sách màu vàng kim, ánh mắt nhíu lại, nhìn chằm chằm Cát Càn nói: 
- Tất cả mọi người lui xuống đi!
Tuy Tào công công không cam lòng, lại không dám cãi lời Vân Vũ Quận Vương, lập tức rời khỏi ngoài điện.
Vân Vũ Quận Vương thản nhiên nói: 
- Cát Càn, có chuyện trọng yếu gì, bây giờ ngươi có thể nói?
Cát Càn quỳ một chân xuống đất, kể lại sự tình trong Vương Sơn cho Vân Vũ Quận Vương.
- Chư Thần cộng minh!
Vân Vũ Quận Vương không thể bảo trì thong dong trấn định, toàn thân chấn động, bỗng nhiên đứng dậy.
Cát Càn nhẹ gật đầu nói: 
- Không sai.

Cửu vương tử điện hạ nhất định đã đạt đến vô thượng cực cảnh trong truyền thuyết, cho nên mới đưa tới Chư Thần cộng minh.
Sắc mặt Vân Vũ Quận Vương không ngừng biến hóa, ý thức được chuyện tình nghiêm trọng, trầm giọng nói: 
- Có bao nhiêu người biết rõ việc này?
Cát Càn nói: 
- Ngoại trừ thuộc hạ, còn có mười cấm quân đi theo.
Vân Vũ Quận Vương nói: 
- Chư Thần cộng minh, không phải chuyện đùa.

Việc này nhất định phải phong tỏa.

Cát Càn, ngươi cảm thấy nên xử trí mười người kia như thế nào?
Xử trí mười người kia như thế nào, kỳ thật là xử trí Cát Càn như thế nào.
Cát Càn minh bạch đạo lý này.

Hắn trầm tư một lát, trong ánh mắt lộ ra một tia kiên quyết: 
- Giết!
Vân Vũ Quận Vương nhẹ gật đầu nói: 
- Cát Càn, bổn vương biết rõ ngươi trung thành và tận tâm, nhưng việc này quan hệ trọng đại, một khi tiết lộ ra ngoài, Cửu vương tử nhất định khó giữ được tính mạng.

Như vậy đi! Bắt đầu từ ngày mai, ngươi cùng mười cấm quân kia đi thủ Tổ Miếu ở Thiên Tử Sơn, trọn đời không được rời Tổ Miếu một bước.
- Mạt tướng lĩnh mệnh.
Cát Càn nói.
Sau đó Vân Vũ Quận Vương cùng Cát Càn lập tức đến Vương Sơn, muốn đích thân xác nhận Cửu vương tử có phải thật đưa tới Chư Thần cộng minh hay không..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui