Lại là cửa đá to lớn!
Đây là lần thứ ba Quân Thường Tiếu nhìn thấy, khoảng cách giữa những lần nhìn thấy cũng không dài, thậm chí tần suất còn hơi dày đặt.
Cửa không phải trọng điểm, cây mới là!
Hà Vô Địch vừa mới hô lên Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Thụ?
Một cái vị diện cũng có bản nguyên, hiểu theo mặt chữ thì chẳng lẽ cây này đại biểu cho vũ trụ khởi nguyên?
Đoán đúng.
Vị diện bắt nguồn từ bản nguyên mà sinh ra.
Vũ trụ khởi nguyên thì có liên quan tới cái cây đại thụ che trời sức sống bừng bừng này.
Nói ngắn gọn thì có gốc cây này trước rồi mới có toàn bộ vũ trụ, cùng với vô số vị diện được dựng dục ra trong năm tháng dài đằng đẵng.
"Sao có thể như vậy được.
.
."
Trong lòng Hà Vô Địch càng khiếp sợ.
Trong nhận thức của hắn, cây đại biểu vũ trụ khởi nguyên thì người bình thường gần như không thể nhìn thấy, bây giờ lại xuất hiện trong Tuyệt Vọng Thâm Uyên, còn bị nhiều đồng môn tận mắt nhìn thấy như vậy, thật không thể tưởng tượng nổi!
"Đi."
Quân Thường Tiếu nói: "Đi qua!"
Kiếm Quy Khư cảnh giác nói: "Có nguy hiểm hay không?"
Tuy miệng nói như vậy nhưng hai chân lại thành thật đi qua đó.
Cây đại thụ che trời đó thần thánh lộng lẫy, để cho tất cả mọi đang có mặt ở đây như được gió xuân thổi vào mặt, thậm chí còn muốn tới gần nó.
"Hưu!"
"Hưu!"
Quân Thường Tiếu bay qua trước, các đệ tử theo sát phía sau.
Quả nhiên, càng tới gần Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Thụ thì cảm giác sảng khoái đó càng mãnh liệt hơn.
Rất nhiều đệ tử dần dần tiến vào huyễn cảnh kỳ diệu, linh hồn như dung nhập vào một vùng võ đạo hải dương, điên cuồng hấp thu tri thức bên trong đó, điên cuồng đền bù thiếu hụt của bản thân.
"Vù vù!"
"Vù vù!"
Trong quá trình tới gần, rất nhiều đệ tử từ Chuyển Đan cảnh bước vào Tầm Chân cảnh, cũng có từ hạ vị bước vào trung vị, từ trung vị bước vào thượng vị.
Không chỉ võ giả đẳng cấp thấp được lợi mà còn có võ giả đẳng cấp cao, như Quân Thường Tiếu, càng đến gần Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Thụ thì càng lĩnh ngộ được một loại hàm nghĩa nào đó, trong lòng rộng mở trong sáng không ít.
"Chẳng lẽ cái này là bảo tàng do Thất Huyền tiền bối để lại?"
"Thực sự!"
Mất một lát, Quân Thường Tiếu đáp xuống vùng đất trồng đại thụ che trời.
Bùn đất rất xốp, đạp lên rất dễ chịu.
Cao tầng và các đệ tử của Vạn Cổ Tông cũng theo sau, bọn họ đứng tại chỗ, nhắm mắt lại cảm nhận áo nghĩa võ đạo ẩn chứa trong không khí.
Không biết đã qua bao lâu, Quân Thường Tiếu tình lại từ trong cảm ngộ, nhìn cây đại thụ che trời trước mặt, nâng cằm lên suy tự một phen, nói: "Nếu như cấy ghép đến Vạn Cổ giới thì chẳng phải là toàn bộ sinh linh đều sẽ cùng được lợi chứ hả?"
".
.
."
Biểu hiện trên mặt Hà Vô Địch rất đặc sắc.
Không hổ là tông chủ, ý nghĩ cũng rất khoa trương!
"Vù vù!"
Khí tức ẩn chứa áo nghĩa võ đạo không ngừng thổi tới, tốc độ đột phá của các đệ tử càng nhanh hơn.
Đột nhiên tăng lên, trước kia cũng có, không tính là chuyện vui lớn gì, thứ khiến Quân Thường Tiếu để ý là nên làm như thế nào mới có thể đem cây này về Vạn Cổ giới.
Nói trắng ra là hắn nhìn trúng nó, muốn dẫn đi!
Phóng khí tức ra, ẩn chứa áo nghĩa võ đạo cao thâm, hôm nay đã gặp được, chắc chắn là có ý tưởng.
Huống hồ.
Để ở chỗ này cũng quá lãng phí.
Nếu là vũ trụ khởi nguyên thì phải làm chính sự, phải ân trạch vạn vật!
So với mạch suy nghĩ khoa trương của Quân Thường Tiếu thì Kiếm Quy Khư và Cố Thiên Tinh tương đối bình thường, sau khi đáp xuống thì hai người đi thẳng tới cửa đá.
Tuy Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Thụ phóng ra áo nghĩa võ đạo dồi dào nhưng đối với cường giả ở cấp bậc của bọn họ thì cũng không được ích lợi gì nhiều, cho nên bọn họ để ý tới bí mật vĩnh sinh hơn!
Đứng ở trước cửa, hai người để tay lên cửa, cố gắng đẩy ra nhưng kết quả cho dù đẩy mạnh như thế nào đi nữa thì cũng khó mà nhúc nhích chút nào.
"Đừng lãng phí sức lực."
Hà Vô Địch nói: "Các ngươi sẽ không đẩy cánh cửa này ra được."
"Tại sao?"
Kiếm Quy Khư và Cố Thiên Tinh nói.
Hà Vô Địch ngẩng đầu nhìn đại thụ che trời cành lá rậm rạp một cái, nói: "Nếu như ta không có đoán sai thì cửa đá này có liên quan tới Khởi Nguyên Chi Thụ, muốn mở ra thì nhất định phải được nó tán thành."
"Làm sao mới được tán thành?" Quân Thường Tiếu đi tới.
"Đệ tử không biết."
Hà Vô Địch chỉ có thể đoán ra một phần, thậm chí hắn thấy, cây và cửa đá này hẳn là vì muốn cho hậu bối có cơ hội đi vào vùng đất vĩnh sinh nên Thất Huyền tiền bối mới cố ý để lại.
Quân Thường Tiếu đi tới Khởi Nguyên Chi Thụ, nó không có địch ý, cũng không có bố trí phòng vệ, để hắn tuỳ tiện đứng trước thân cây tráng kiện.
Cảm nhận ở khoảng cách gần, áo nghĩa võ đạo càng đậm!
"Ba!"
Giơ tay lên, chạm vào cây, Quân Thường Tiếu thấp giọng nói: "Cả tầng vũ trụ đang rơi vào trong nguy cơ, ngươi có thể trơ mắt nhìn vô số vị diện và Thánh Linh trở thành đồ ăn sao?"
"Ong ong!"
Cành cây chập chờn, giống như đang trả lời.
Quân Thường Tiếu vui vẻ, nói: "Nếu ngươi là vũ trụ khởi nguyên, cũng là mẫu thân của ngàn vạn sinh linh, bây giờ hài tử gặp nạn, há có thể ngồi yên không để ý đến."
"Xoạt!"
Lá cây cũng bắt đầu chập chờn kịch liệt.
Hiển nhiên, Vũ Trụ Bản Nguyên Chi Thụ có linh tính, có thể nghe được những gì mà Quân Thường Tiếu nói.
Như vậy thì dễ làm hơn!
"Ta."
"Quân Thường Tiếu."
Cẩu Thặng nghiêm túc nói: "Tuy là phổ phổ thông thông, bình bình phàm phàm, nhưng cũng biết rõ đạo lý vũ trụ hưng vong, thất phu hữu trách, cho nên không sợ sinh tử, kiên định không thay đổi chiến đấu đến cùng với tà ác!"
".
.
."
Kiếm Quy Khư và Cố Thiên Tinh trầm mặc.
Nếu như Quân tông chủ bình thường thì cả tầng vũ trụ này sẽ không có ngưu nhân.
Còn nói đấu đến cùng với tà ác, hai người rất tán đồng, thậm chí nếu không nhờ có hắn và Vạn Cổ Tông thì bây giờ cục diện ở thượng tầng vũ trụ sẽ càng thêm hỏng bét.
Thực tế thì.
Quân Thường Tiếu biểu hiện rất tốt.
Tám tên thủ hạ đắc lực của Thiên Ma Hoàng bị hắn xử lý, đa số binh lính cũng ngỏm hết, nếu như đối phương không lĩnh ngộ Thôn Thiên Hóa Ma Đại Pháp thì có thể nói là tình thế này rất tốt với toàn bộ vũ trụ.
Mà bây giờ thì sao?
Từng cái vị diện bị nuốt, sẽ chỉ làm ác ma không ngừng cường hóa.
Có người từng nói, tại sao không cho Quân Thường Tiếu dung hợp các đại vị diện, sau đó ngưng tụ ra một cái Vạn Cổ giới cực lớn thì Thiên Ma Hoàng không thể nuốt được.
Ngây thơ!
Ấu trĩ!
Không nói dung hợp cần vô số thời gian, trong khi đó tốc độ nuốt vị diện của Thiên Ma Hoàng cực nhanh.
Trọng yếu hơn là đối phương cũng sẽ không ngừng trưởng thành, nếu Quân Thường Tiếu muốn dung hợp vị diện thì chính là đang giúp người ta tiết kiệm thời gian đi tới đi lui, chỉ cần tới ăn đồ có sẵn là được.
Nói ngắn gọn.
Bây giờ Thiên Ma Hoàng cực kỳ nguy hiểm.
Quân Thường Tiếu chỉ có thể thừa dịp hắn nuốt vị diện, đặt hi vọng vào bảo tàng mà Thất Huyền Thánh Tôn để lại.
May mà tìm được.
Còn tìm được cây đại thụ che trời đại biểu vũ trụ khởi nguyên này!
"Nếu như ngươi còn quan tâm toàn bộ vũ trụ, còn quan tâm ngàn vạn sinh linh, sinh hãy dung nhập vào thế giới của ta, giúp ta và ma đầu đó quyết sinh tử một trận!" Quân Thường Tiếu nghiêm nghị nói.
Kiếm Quy Khư và Cố Thiên Tinh thầm nghĩ: "Tùy tiện nói vài câu thì sao có thể được cáy cây đó tán thành."
"Được."
"Hiệp trợ ngươi."
Đột nhiên, một giọng nói già nua từ thân cây vọng ra.
Kiếm Quy Khư và Cố Thiên Tinh mới thầm chửi bậy mấy câu thì nghe vậy, nhất thời ngẩn ra, sau đó! Bọn họ nhìn thấy đại thụ che trời vốn đứng sừng sững ở trước mắt hóa thành lưu quang, dung nhập vào giữa mi tâm Quân Thường Tiếu.
Quá đột ngột!
Quá không thể nghĩ bàn!
Hai người còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì cửa đá to lớn sau lưng cũng hư không tiêu thất.
"Không có.
.
.
Không?" Hà Vô Địch nhìn chằm chằm tông chủ, trong lòng khó mà bình tĩnh được, nói: "Sẽ không đi vào Vạn Cổ giới thật chứ?"
"Vù vù!"
"Vù vù!"
Thời gian không cho phép hắn suy tính, bởi vì đột nhiên trong cơ thể tràn ngập khác vọng muốn tấn cấp, suy nghĩ bước vào cảnh giới cao hơn tràn ngập thức hải trong nháy mắt!
Ta sắp đột phá?
Hà Vô Địch ngáo.
Hắn cực kỳ hiểu rõ tình huống võ đạo của mình, khi không có nhận được cơ hội tuyệt đối thì hắn không thể tuỳ tiện đột phá, mà bây giờ hắn lại sắp nhìn trộm Thiên Cơ thật!
Không chỉ một mình hắn.
Trong cơ thể các đệ tử hạch tâm như Lý Thanh Dương, Tô Tiểu Mạt, Lý Phi cũng tràn ngập luồng khí tấn cấp, điên cuồng tràn ngập ra, tạo thành cảnh tượng hùng vĩ!
Đệ tử nội môn, ngoại môn mới tăng cảnh giới lên lúc nãy cũng được lợi, đang bước vào tầng cao hơn.
Trong hoàn cảnh tập thể tăng lên như thế nào, Kiếm Quy Khư và Cố Thiên Tinh có chút không phù hợp, bởi vì hai anh em hoàn toàn không thu hoạch được gì.
Rõ ràng là phân biệt đối xử!
"Vù vù!"
"Vù vù!"
Khí thế tấn cấp sóng sau cao hơn sóng trước, cũng tràn ngập trong đất lành.
Không bao lâu.
Lý Thanh Dương bước vào Thiên Cơ.
Tô Tiểu Mạt bước vào Thiên Cơ.
Lý Phi, Điền Thất và các đệ tử hạch tâm cũng bước vào Thiên Cơ!
Những chuẩn đệ tử hạch tâm như Lý Thượng Thiên và Lăng Uyên Tuyết thì bước vào nửa bước Thiên Cơ, thật sự tăng lên một cấp.
Còn cao tầng.
Bọn họ cũng có thu hoạch.
Bọn người Cố Triều Tịch, Liễu Ti Nam, Công Tôn Hầu, Bách Lý Thiên Sầu, Hắc Bạch La Sát, Đinh Hưng Vượng, Giang Tà bước vào Thiên Cơ, toàn bộ quá trình vừa đơn giản lại thô bạo, thậm chí không thể nói lý!
"A a!"
Tử Lân Yêu Vương ngửa đầu rống to.
Là thú loại, nó và thành viên của Linh Thú Đường không có trực tiếp tăng cảnh giới lên nhưng thân thể và kinh mạch tựa như được một lượng nào đó rèn luyện, đang dần dần thay đổi về chất.
Tuy có chút thống khổ nhưng thoải mái nhiều hơn!
Cho nên!
"Bành."
Tử Lân Yêu Vương không thể khống chế tâm tình, trực tiếp nổ nát đồng phục, da thịt lộ ra, có thể nhìn thấy, rõ ràng là hắn đang thuế biến.
Ước chừng một lát.
Hắn và tất cả các thành viên đều tiến hóa hoàn tất, đồng loạt gào thét.
Tử Lân Yêu Vương kêu vui vẻ nhất, cho đến khi ánh mắt quét qua Viên công tử đang cầm bút ghi chép thì im bặt, sau đó ôm đầu, bi thương gào to: "Phó tông chủ, nghe ta giải thích!"
"Không nghe không nghe, Vương Bát niệm kinh."
..
Tại sao trên dưới Vạn Cổ Tông lại xuất hiện tình huống khủng bố, tập thể tăng lên như thế?
Nguyên nhân rất đơn giản, khi Quân Thường Tiếu nhận được Vũ Trụ Khởi Nguyên Chi Thụ tán thành, khi nó xuất hiện trong Vạn Cổ giới, tiếng nhắc nhở mỹ diệu vang lên bên tai:
"Đinh! Nhiệm vụ truyền kỳ hoàn thành!"