"Hưu!"
"Hưu!"
Trong tinh hệ bình tĩnh, đột nhiên từng luồng ma khí âm u tương tự như xúc giác xuất hiện, bọn nó xuyên qua hư không, dung nhập vào trong các vị diện lớn, sau đó cắm vào sâu trong đất.
Nhìn về một đầu khác của ma khí thì thấy Lăng Lệ xếp bằng ở trong vũ trụ, khóe miệng chậm rãi nở nụ cười.
Ba tháng qua, hắn thu lấy vị diện hoang phế đếm không hết, nhận được từng chút năng lực từ đó, cuối cùng góp nhặt đến trình độ vô cùng khách quan.
Trong quá trình nuốt, Lăng Lệ lại có lĩnh ngộ hoàn toàn mới với Thôn Thiên Hóa Ma Đại Pháp, giờ không cần bản tôn tiến đến, chỉ dựa vào phóng ra ma khí thì có nuốt từ xa.
Kinh khủng hơn là còn có thể phân hóa ra nhiều phần!
Lần lĩnh ngộ này có thể nói là như hổ thêm cánh với Lăng Lệ, cho nên sau khi suy tư chốc lát thì hắn quyết định không nuốt vị diện hoang phế nữa mà tập trung vào vị diện có tư nguyên phong phú!
"Cẩn Nhi!"
"Không bao lâu nữa là ngươi có thể phục sinh!"
Không giống như Thiên Ma Hoàng vì thành tựu bá nghiệp, vì truy cầu vĩnh sinh mà gây họa thương sinh, tuy Lăng Lệ nhiên kế thừa y bát của hắn nhưng trong lòng chỉ có một nguyện vọng, đó là phục sinh Mộ Cẩn đã chết.
Vì người mình thương mà hủy diệt cả thế giới.
Dúng là một người si tình.
Nhưng nếu đứng ở một góc độ khác mà xem thì hắn là một người điên.
Ở chỗ này, đề nghị người có thể giữ bình tĩnh, ko dc vì tình yêu mà làm mấy chuyện điên rồ như hủy diệt vũ trụ.
"Thu!"
Ngay lúc này, Lăng Lệ giang hai tay ra, từng luồng ma khí phóng ra nhanh chóng rút về, những vị diện bị khống chế nhanh chóng điêu tàn.
Năng lượng cuồn cuộn không dứt nhanh chóng tuôn vào trong cơ thể, thực lực tăng lên rất nhanh.
Thực ra thì sau khi thu lấy vị diện hoang phế thì thực lực của hắn đã khôi phục lại trạng thái khi Thiên Ma Hoàng không thương, bây giờ liên tiếp thu nạp vị diện tư nguyên dồi dào thì càng thêm mạnh mẽ.
Tất cả mọi người đang giễu cợt Quân Thường Tiếu là bật hack.
Bây giờ.
Lăng Lệ mới là bật hack.
Tốc độ tăng thực lực lên khi dung hợp vị diện này thì cho dù Quân Thường Tiếu nhìn thấy cũng phải cam bái hạ phong.
Chưa đủ nghiền!
Còn phải tiếp tục thu lấy càng nhiều vị diện hơn!
Lăng Lệ rời khỏi Thái Lăng Hệ đã bị hút sạch sẽ, tiếp tục bay tới các tinh hệ khác.
Nếu như không có người ngăn cản, nếu như không có chuyện ngoài ý muốn thì chắc chắn hắn sẽ biến toàn bộ các vị diện lớn trong thượng tầng vũ trụ thành đồ ăn của mình, cho đến có thể nhìn trộm được sự huyền bí của vĩnh sinh.
"Vù vù!"
"Vù vù!"
Một cái tinh hệ khác, vô số ma khí phân hóa ra giống như xúc, tiếp tục dung nhập các vị diện, sau đó nhẹ nhõm thu lấy bản nguyên, thu lấy tất cả tư nguyên trong đó, bao gồm toàn bộ sinh linh.
Qua mấy lần.
Thực lực Lăng Lệ tăng lên trên diện rộng.
Biểu hiện trực tiếp nhất là ma khí càng âm u, càng nồng đậm!
Giờ phút này, Lăng Lệ đã vượt qua Thiên Ma Hoàng thời kỳ đỉnh phong, thậm chí còn chưa đạt tới hạn mức cao nhất, còn có rất nhiều không gian để tăng lên.
Nói không khoa trương chút nào, chỉ cần có đầy đủ đồ ăn, thực lực của hắn sẽ vĩnh viễn không có điểm dừng!
"Ta bây giờ."
Lăng Lệ nắm chặt nắm đấm, ánh mắt lãnh lệ nói: "Đã có thể đánh một trận với Quân Thường Tiếu chứ?"
Đã đủ từ lâu.
Nhưng bởi vì quá cẩn thận, cho nên vẫn không dám động thủ.
"Không được."
Lăng Lệ lắc đầu nói: "Còn phải tiếp tục nuốt vị diện, cho đến khi có thực lực vô địch rồi mới đi diệt Vạn Cổ Tông cũng không muộn!"
Hắn diệt Vạn Cổ Tông không chỉ vì hai bên có thù oán mà còn là vì muốn giải quyết trở ngại to lớn nhất trong sự nghiệp nuốt thượng tầng vũ trụ của mình.
"Hưu!"
Lăng Lệ lại lần lượt đi qua hai cái tinh hệ, thu lấy mấy trăm cái vị diện, lĩnh ngộ Thôn Thiên Hóa Ma Đại Pháp lên một tầm cao mới, nuốt trở nên dễ như trở bàn tay, không bước ra khỏi nhà cũng có thể làm được.
"Trắng trợn thu lấy như thế, hẳn là Quân Thường Tiếu đã biết, có phải là hắn đang tìm ta hay không?"
"Nếu như.
.
."
"Bây giờ ta đi Vạn Cổ Giới, có phải sẽ khiến cho hắn bất ngờ không?"
Nghĩ đến đây, khóe miệng Lăng Lệ nở một nụ cười âm u, ma khí tràn ngập quanh người cũng càng thêm đáng sợ.
..
Tinh hệ chỗ Vạn Cổ Giới.
Nếu như dùng thị giác thượng đế nhìn xuống thì sẽ phát hiện khu vực này lại có hơn ngàn vị diện.
Theo lối suy nghĩ của Quân Thường Tiếu thì khu vực trung tâm là Vạn Cổ Giới, giống như võ đạo thánh địa, bốn phía có các vị diện lớn bao phủ, sau đó bố trí truyền tống trận, từ đó khiến cho toàn bộ thông với nhau.
Nói trắng ra.
Là giống như quốc gia.
Vạn Cổ Giới là thủ phủ, vị diện xung quanh là tỉnh lị.
Quân Thường Tiếu còn có suy nghĩ đả thông hàng rào không gian thượng tầng và hạ tầng vũ trụ, quy nạp đại lục ở phàm trần vào làm huyện thị, để cho càng nhiều sinh linh được giáo dục võ đạo cao đẳng hơn.
Thậm chí quyết định bắt chước Tần Thủy Hoàng, thống nhất văn tự, thống nhất chế độ đo lường, thống nhất quy hoạch hệ thống võ đạo hoàn toàn mới và phân chia đẳng cấp chí bảo với tư nguyên.
Không thể không nói.
Đây là công trình lớn, nếu như hoàn thành thì sẽ trở thành vực chân chính.
Chắc chắn Quân Thường Tiếu cũng thành Vực chủ, là người khai sáng kỷ nguyên mới, từ đó lưu danh thiên cổ.
Đương nhiên.
Với tình huống trước mắt thì còn rất xa xôi.
Còn bị đả kích trí mạng khi vừa mới hình thành sơ bộ, bởi vì.
..
"Vù vù!"
"Hô hô hô!"
Một này, ma khí dồi dào từ bốn phía tràn ngập xuống, thanh thế lớn như mây đen quá cảnh, các vị diện lớn nhất thời rơi vào trong bóng đêm vô tận.
"Chuyện gì xảy ra?"
Trong mắt mọi người đều lóe lên vẻ kinh khủng.
Hắc ám tiến đến đồng thời còn kèm theo khí tức tử vong mãnh liệt.
"Không tốt!"
Vạn Cổ Tông, Thái Huyền Lão Nhân đứng trước màn sáng tinh không, nhìn khu vực bị một lượng lớn ma khí bao phủ, giật mình nói: "Mau mở đại trận hộ giới ra!"
"Ông."
Cũng trong nháy mắt, một cái kết giới phòng ngự siêu lớn nhanh chóng mở ra.
Thế mà, Vạn Cổ Giới có bảo hộ nhưng những vị diện vừa dời tới lại không có, bọn họ tựa như thuyền nhỏ lung lay sắp đổ, run lẩy bẩy đối mặt với sóng to gió lớn mà ma khí hóa thành.
"Đi!"
Cố Triều Tịch nói: "Đi ra xem một chút!"
"Không thể!"
Kiếm Quy Khư vội vàng ngăn cản: "Ma khí này cực kỳ khủng bố, có thể là Thiên Ma Hoàng đến!"
".
.
."
Cố Triều Tịch bỏ ngay ý nghĩ đi ra ngoài.
Nếu là thủ hạ của Thiên Ma Hoàng thì hắn còn có tự tin đánh một trận.
"Nhanh!"
Kiếm Quy Khư nói: "Thông báo cho Quân tông chủ!"
"Không được."
Thái Huyền Lão Nhân lắc đầu nói: "Ma khí bên ngoài ẩn chứa một loại lực lượng ngăn cách nào đó, hoàn toàn không thể đưa tin tức ra ngoài!"
".
.
."
Kiếm Quy Khư bất đắc dĩ nói: "Phó thác cho trời đi."
Thực ra thì hắn không có nói cho mọi người, ma khí hiện lên ở ngoại giới còn kinh khủng hơn ma khí mà Thiên Ma Hoàng từng phóng ra, như vậy cũng có nghĩa là thực lực của đối phương đã tăng lên rất nhiều!
"Hưu."
Đột nhiên, một đạo lưu quang từ trong ma khí đầy trời bay ra, chỉ thấy Lăng Lệ giống như Ma Vương cao cao tại thượng đứng trên trời.
"Chậc chậc."
Hắn có chút ngoài ý muốn nói: "Tại sao tinh hệ này lại có nhiều vị diện như vậy?"
"Chẳng lẽ là chuẩn bị riêng cho ta?"
"Khặc khặc khặc!"
Tiếng cười âm lãnh vang vọng trong vũ trụ, truyền vào trong tai các sinh linh trong các vị diện, khiến cho bọn họ càng thêm hoảng sợ.
Khi võ giả gặp được nguy hiểm thì thường sẽ có dự cảm trước, hôm nay lại cực kỳ mãnh liệt, thậm chí không có bất kỳ đường xoay sở nào.
Dự cảm rất chính xác.
Lăng Lệ không có kế thừa khuyết điểm ‘nói nhiều’ của nhân vật phản diện, trực tiếp động thủ!
"Ma Khí Hóa Thiên!"
"Hưu hưu hưu!"
"Hưu hưu hưu!"
Từng đạo ma khí từ trong cơ thể hiện ra, cũng bay về bốn phương tám hướng, nhanh chóng xuyên thấu hàng rào không gian của các vị diện, chui vào sâu trong lòng đất, bắt giữ bản nguyên.
"Thu!"
Lăng Lệ mười ngón kéo ra.
"Vù vù!"
Trong khoảnh khắc, vị diện bị ma khí khóa chặt nhanh chóng điêu tàn, sau đó biến mất trong vũ trụ.
Đến nước này, Quân Thường Tiếu vất vả trù tính, cũng hao phí nhân lực vật lực di chuyển vị diện tới đã hoàn toàn trở thành đồ ăn trong miệng Lăng Lệ.
Đây chính là một bữa ăn ngon phong phú, sau khi hoàn toàn hấp thu và luyện hóa, thực lực tăng lên càng rõ rệt hơn.
"Ha ha ha!"
Lăng Lệ ngửa đầu cười to.
Rốt cuộc hắn cũng tìm được cảm giác vô địch!
Trong Vạn Cổ Tông, bọn người Kiếm Quy Khư dùng mắt thường hoặc ý niệm nhìn thấy cảnh tất cả vị diện biến mất, trên mặt đều xuất hiện vẻ chấn động và kinh ngạc.
Cái này.
.
.
Quá khủng bố!
"Đừng nóng vội!"
Lúc này, Lăng Lệ quay người lại nhìn Vạn Cổ Giới lẻ loi, ánh mắt nóng rực nói: "Đến phiên các ngươi."
Vừa rồi, tuy hắn nuốt không ít vị diện nhưng chỉ là món ăn khai vị, cái vị diện vô cùng lớn trước mắt này mới là món chính, nếu như có thể hấp thu hết thì vô cùng mỹ diệu.
"Vù vù!"
Lăng Lệ giang hai tay ra, ma khí tuôn ra ngập trời.
Vạn Cổ Giới lớn bao nhiêu thì ma khí tràn ngập bấy nhiêu, sau cùng giống như một tấm vải đen bao chặt nó lại.
Với với thế giới siêu lớn như thế nào, chắc chắn không thể dùng phương thức cắm vào để hấp thu, nhất định phải dùng thái độ chuyên nghiệp, bảo phủ toàn diện không góc chết công phá!
"Vù vù!"
"Vù vù!"
Ma khí khủng bố dần dần bám vào đại trận hộ giới.
Bởi vì lực lượng quá khủng bố, từ bên trong cũng có thể thấy rõ, kết giới thực hóa, sau đó dần dần vặn vẹo.
Vạn Cổ Giới.
Nguy cơ sớm tối!
"Chư vị!"
Kiếm Quy Khư dứt khoát nói: "Mời chuẩn bị tình thần cho tình huống xấu nhất!"
".
.
."
Trên dưới Vạn Cổ Tông không có ai sợ hãi, trong mắt đều là thấy chết không sờn.
"Két."
Hoa Mân Côi đẩy cửa đi tới, trong mắt có chút thất lạc.
Chết.
Nàng không sợ.
Chỉ tiếc nuối khi không thể bổ sung hôn lễ với phu quân, không thể mặc phượng quan hà bí đứng trước mặt hắn, không thể để hắn nhìn thấy mình lúc đẹp nhất.
BGM bi tráng vang vọng trong Vạn Cổ Tông, bầu không khí trở nên cực kỳ áp lực.
..
Ống kính chuyển qua Quân Thường Tiếu.
Lúc này hắn đang liều mạng bay về Vạn Cổ Giới, cảm xúc bất an trong lòng càng mãnh liệt hơn, giống như sẽ mất đi thứ quan trong nhất bất cứ lúc nào vậy.
Đột nhiên!
Quân Thường Tiếu như rơi vào trong một không gian nào đó.
"Chỗ này là chỗ nào?"
Ngay lúc hắn còn đang ngạc nhiên thì hoàn cảnh trở nên cực kỳ rõ ràng, sau đó hội tụ ra từng bóng người.
Có Lục Thiên Thiên!
Có Lý Thanh Dương!
Còn có các cao tầng như Tiêu Tội Kỷ và Tô Tiểu Mạt, Cố Triều Tịch và Liễu Ti Nam!
"Tại sao các ngươi lại ở chỗ này?"
Quân Thường Tiếu muốn tới gần nhưng lại phát hiện các đệ tử như thật như ảo, cũng không phải là bản tôn, sau đó cau mày nói: "Ảo giác?"
"Suy cho cùng thì thượng tầng vũ trụ vẫn khó thoát được hạo kiếp, tông chủ các ngươi cũng sẽ vẫn lạc trong một kiếp này, đến lúc đó chọn xả thân thủ nghĩa hay là chỉ lo cho mình?" Một giọng nói nghiêm túc vang lên.
Quân Thường Tiếu lập tức đoán ra được, người nói chuyện chính là Thất Huyền Thánh Tôn!
Nhất là.
Xả thân thủ nghĩa và chỉ lo cho thân mình, không phải là lựa chọn của mình khi còn ở Tuyệt Vọng Thâm Uyên sao?
Bọn họ cũng gặp phải?
Hya là những gì hắn đang nhìn thấy cũng là chuyện xảy ra trong Tuyệt Vọng Thâm Uyên, là ký ức của cao tầng và đệ tử?
Đoán đúng.
Đây là cảnh tượng khi mấy người Lý Thanh Dương đi vào không gian độc lập.
Lúc đó không có giải thích luôn là vì muốn tạo sự tò mò, rốt cuộc hôm nay cũng có thể công bố đáp án.
"Nếu ta chọn xả thân thủ nghĩa thì có thể mang lại lợi ích gì cho tông chủ?" Dạ Tinh Thần hỏi.
Thái Huyền Thánh Tôn nói: "Cứu vớt thượng tầng vũ trụ, cũng nhận được được Vô Lượng Công Đức, từ đó sẽ được đi vào vùng đất vĩnh sinh."
"Chỉ lo cho thân mình thì sao?"
"Thượng tầng vũ trụ hủy diệt, ngươi có thể sống sót."
".
.
."
"Lựa chọn đi."
"Nếu là ta lúc trước thì chắc chắn sẽ chọn chỉ lo cho thân mình, bởi vì tử đạo hữu, bất tử bần đạo, nhưng bây giờ.
.
." Dạ Tinh Thần ngẩng đầu, nói: "Ta chọn xả thân thủ nghĩa!"
"Hưu!"
Dứt lời, bị truyền tống ra ngoài.
Cùng lúc đó, trên không trung của huyễn cảnh hiện ra xã thân thủ nghĩa ‘một’.
"Ta chọn xả thân thủ nghĩa!" Vào lúc này, Lý Thanh Dương đứng ở một khu vực khác cũng đưa ra lựa chọn, sau đó cũng bị truyền tống ra ngoài, con số biến thành hai.
Không khó để đoán được, con số này là số lượng người chọn.
"Xả thân thủ nghĩa!"
"Xả thân thủ nghĩa!"
Mấy người Tiêu Tội Kỷ và Tô Tiểu Mạt lần lượt đưa ra lựa chọn, mà lựa chọn đều giống như, cho nên số đếm luôn thay đổi.
"Các ngươi.
.
."
Quân Thường Tiếu đứng tại chỗ, nhìn cao tầng và đệ tử không chút do dự lựa chọn, tâm tình có chút không khống chế được, rất muốn khóc, bởi khi tất cả mọi người chọn xong, con số phía sau dòng chữ xả thân thủ nghĩa đạt tới một trăm năm mươi ngàn!
Trên dưới Vạn Cổ Tông không ai chọn chỉ lo cho thân mình!
"Rất khó tưởng tượng." Thái Huyền Thánh Tôn sợ hãi than: "Sẽ có nhiều người lựa chọn giống nhau như vậy."
"Linh hồn được Vĩnh Sinh Đại Đạo chắm sóc đúng là có sức hấp dẫn đặc biệt."
"Vĩnh Sinh Đại Đạo?"
Quân Thường Tiếu ngạc nhiên không thôi.
Ngay lúc này, một bóng người đột nhiên ngưng tụ trước người, nhìn hình dáng thì rất giống Thất Huyền Thánh Tôn trong màn sáng lúc trước, nhưng vẻ ngoài lại thay đổi.
"Ngươi là?"
"Thất Huyền Thánh Tôn."
"Không thể nào!"
"Giống như những gì mà người nhìn thấy lúc trước, tướng mạo của ta giống như ngươi là vì những gì mà ngươi đang làm bây giờ là đang làm tiếp những gì mà ta chưa hoàn thành, cho nên ngươi chính là ta, ta chính là ngươi." Thất Huyền Thánh Tôn nói: "Nếu như, người cứu vớt thế giới là Trương Tam, vậy thì dáng vẻ người xuất hiện trên màn sáng sẽ giống y như hắn."
".
.
."
Lòng Quân Thường Tiếu lạnh một nửa.
Vẫn cho là mình là Thất Huyền Thánh Tôn.
Xem ra hệ thống đã nói đúng, cái tên này có Chúng Sinh Tướng!
"Quân tông chủ."
Thất Huyền Thánh Tôn nói: "Đệ tử ngươi đã lựa chọn, bây giờ mời ngươi đi cứu vớt thượng tầng vũ trụ đi."
"Dùng cái gì để cứu?" Quân Thường Tiếu khổ sở nói.
Thân thể Thất Huyền Thánh Tôn dần dần hư hóa, nói: "Ngươi sẽ có được lực lượng tuyệt đối để cứu vớt thượng tầng vũ trụ ngay bây giờ."
"Vù vù!"
Ngay sau khi hắn biến mất, Quân Thường Tiếu từ trong huyễn cảnh xuất hiện, từng đạo lưu quang vượt qua hư không bay tới, sau đó nhanh chóng dung nhập vào trong cơ thể hắn.
"A!"
Hắn thống khổ kêu thảm, tê tâm liệt phế.
..
"Ầm ầm!"
Ống kính lại chuyển qua Lăng Lệ, bị ma khí cuồn cuộn đè xuống, Vạn Cổ Giới hội tụ không ít đỉnh phong vị diện hoàn toàn tan vỡ, cho đến khi hóa thành hư vô.
Một khắc này.
Bên trong giới, Thiết Cốt Sơn, Vạn Cổ Tông hoàn toàn tan vỡ, vô số sinh linh phai mờ.
Cái này là diệt tông, diệt giới thật sự!
Là lần thua thảm nhất của Quân Thường Tiếu từ khi xuyên việt đến nay, ngay cả nhà mà mình khổ công khổ sức xây dựng cũng không còn!
"Kỳ quái."
Sau khi thu lấy năng lượng của Vạn Cổ Giới, Lăng Lệ có chút kinh ngạc nói: "Người của Vạn Cổ Tông đâu?"
Trong quá trình nuốt Thiết Cốt Sơn, hắn phát hiện toàn bộ tông môn trống rỗng, một bóng người cũng không thấy.
Chẳng lẽ.
Dự cảm được sẽ gặp nguy hiểm nên đã chạy trước rồi?
"Cắt."
Lăng Lệ lắc đầu, nói: "Sao các ngươi có thể trốn khỏi lòng bàn tay của ta được?"
Vừa dứt lời, đột nhiên nhíu chặt mày lại, sau đó nhanh chóng quay người lại, không nói một lời, song chưởng đánh thẳng ra.
"Ầm ầm."
Tiếng nổ tung đột ngột vang lên, vùng tinh hệ này vỡ nát.
"Đạp đạp!"
Lăng Lệ lảo đảo lui lại, sau khi ổn định thân thể, ánh mắt lộ vẻ khó tin!
Vừa rồi mình nuốt nhiều vị diện như vậy, còn nuốt Vạn Cổ Giới, thực lực mạnh mẽ đến vô địch, thế mà.
.
.
bị sức mạnh đột nhiên xuất hiện đánh văng ra xa như vậy!
"Diệt tông môn ta, diệt con dân ta!"
Đúng lúc này, trong khu vực khí diễm bạo phát điên cuồng, Quân Thường Tiếu hai mắt đỏ thẫm đi tới, nói: "Không thể tha thứ!"
Giờ phút này.
Hắn không còn là một mình!
Cao tầng và đệ tử biến mất trong Vạn Cổ Tông đều đứng sau lưng tông chủ như linh hồn, hình thành khí thế đủ để rung động cả tầng vũ trụ!
Khi Vạn Cổ Giới sắp bị nuốt, mấy người Cố Triều Tịch và Lý Thanh Dương vận dụng Xả Thân Thủ Nghĩa Quyết mà Thất Huyền Thánh Tôn truyền thụ cho bọn họ, sau đó hóa thành từng đạo năng lượng xuyên qua hư không, dung nhập vào trong cơ thể tông chủ đang trên đường chạy tới.
Giờ phút này, Quân Thường Tiếu có một trăm năm mươi ngàn đệ tử gia trì!
Hẳn cái này là lực lượng tuyệt đối có thể cứu vớt thượng tầng vũ trụ mà Thất Huyền Thánh Tôn nói!