Vạn Cổ Truyện


Kim lão nghe vậy thì tỏ vẻ bực tức, càm ràm, định nói gì đó nhưng nhìn lại Tôn Vân nghĩ đây chính là tông chủ tương lai vì muốn ấn tượng tốt về sau dễ làm việc hơn nên thôi nhịn đành phóng thần niệm ra dò xét xung quanh.

Vị trưởng lão có thần sắc ung dung thấy Kim lão chịu hợp tác thì mỉm cười rồi quay sang Tôn Vân giải thích:
“Nếu thiếu chủ không biết thì khu rừng chúng ta đang ở là rừng Sài Lang là một địa điểm thí luyện nửa sao của Ngự Lang tông, ở đây có ba loài chính là sói, hổ và báo, ba loài mỗi loài chia làm ba khu riêng biệt, trước khi đi tông chủ có dặn bọn ta không được dùng năng lực để đưa thiếu chủ đến, nhưng để tránh lạc đường thiếu chủ chỉ cần nói nơi muốn đến hai lão già bọn ta sẽ chỉ đường cho thiếu chủ chỉ cần thiếu chủ không nói thì tông chủ cũng không biết.


Nói xong còn nháy mắt một cái cho Tôn Vân thấy vậy Tôn Vân chỉ mỉm cười.

Điểm thí luyện, nhiệm vụ của Ngự Lang tông nói riêng đều được dùng sao để đánh giá và quyết định độ khó cũng như phần thưởng, nửa sao là nơi chỉ có những loài thú, người bình thường không có tu vi, một sao là nơi đó bắt đầu có tu vi nhưng không có con nào cao hẳn cả, hai sao là nơi có sự xuất hiện của tẩy trần cảnh đỉnh phong, ba sao là có sự xuất hiện của trúc cơ những nhiệm vụ ba sao chỉ có những đệ tử có tu vi trúc cơ cảnh mới thực hiện được, bốn sao là có sự xuất hiện của trúc cơ cảnh đỉnh phong và năm sao là nơi có liên quan đến kim đan cảnh chỉ có tu vi kim đan cảnh mới được phép đi thi hành nhiệm vụ.

Sau khi vị trưởng lão kia nói xong thì thần niệm của Kim lão cũng trở về.

“Tìm được rồi, đây là khu của báo, đi thẳng là sẽ đến khu của hổ còn rẽ trái là khu của bầy sói, thiếu chủ muốn đi đâu.


— QUẢNG CÁO —
Event
Vuốt cằm tỏ vẻ đăm chiêu suy nghĩ, Tôn Vân thực ra bây giờ rất muốn đến khu của hổ để tìm kiếm tam trưởng lão nhưng nếu đến đó mà tìm được luôn tam trưởng lão thì cũng không tránh khỏi việc bị nghi kỵ, nhưng nếu bây giờ đến khu của bầy sói để làm bộ thì thời gian cũng không nhiều chỉ có ba ngày mà khu của hổ cũng không nhỏ.

Sau một hồi đăm chiêu suy nghĩ thì hắn quyết định là đi sang khu của hổ vì khu của hổ cũng không nhỏ, hang động thì vô cùng nhiều, để tìm thấy nơi mà tam trưởng lão đang lẩn trốn cũng không phải là chuyện dễ dàng gì.

Ngự Lang tông tổng bộ, phòng làm việc của Hùng Bắc.

Trong phòng có Hùng Bắc đang ngồi làm việc cùng Hạ Nguyệt đang tu luyện, vốn dĩ trong danh sách tìm kiếm tam trưởng lão cũng có tên nàng nhưng sau đó Hùng Bắc bảo nàng không cần phải đi lý do như nào thì nàng cũng tự hiểu ý.

Vì nàng là công chúa của Đại Phàm Lang triều, bằng hữu quan trọng của Ngự Lang tông, sang đây để học đạo, giả dụ nếu nàng tham gia cuộc tìm kiếm mà xảy ra vấn đề gì đó không hay thì mối quan hệ bằng hữu của Ngự Lang tông với Đại Phàm Lang triều cũng theo đó mà xấu đi.

Thế nên để phòng những điều như thế có thể xảy ra thì Hùng Bắc quyết định không cho nàng đi nữa.

Còn một lý do nữa mà Hùng Bắc không cho nàng đi là để tránh việc sau chuyến đi nàng có thể biết được điều gì đó từ Tôn Vân.

Để bù đắp cho nàng, sáng nay Hùng Bắc đã dành một chút thời gian trong buổi sáng để dạy nàng tu hành đến bây giờ đã ổn, nàng đã có thể tự tu hành bây giờ hắn ở đây chỉ là vừa làm việc vừa trông coi nàng thôi.

— QUẢNG CÁO —
Event
Bên kia khu rừng Minh Triết sau khi nhặt được một hòn đá tốt thì không vội đi vào sâu bên trong khu rừng mà đang mài đá thành dao, mài sao cho nó nhọn nhọn một chút để có cái mà bảo vệ mình.

Trong khu rừng toàn sài lang hổ báo này tu vi thì không có, tốt nhất là nên có một cái vũ khí để có thể bảo vệ bản thân mình.

Hắn hiểu rõ mình hơn ai hết, với tình trạng bây giờ chỉ cần một con báo thôi cũng có thể giết chết hắn rồi, hắn có võ phục hổ về kỹ thuật hắn hoàn toàn có thể chiến thắng một con hổ nhưng đấy cũng chỉ là kỹ thuật thôi, để chiến thắng một con hổ thực sự hắn cần phải có sức mạnh, tốc độ và nhiều thứ khác nữa.

Một trận chiến giữa hổ với người quyết đấu làm gì giống hai người võ sư đánh nhau đâu khi thua thì dừng lại, một trận chiến giữa hổ với người quyết đấu chính là một trận tử chiến ngươi chết thì ta sống, làm gì có lòng thương cảm của một con hổ khi nó ăn thịt con mồi.

Hiểu được điều ấy, biết được với tình trạng của mình như bây giờ làm sao mà thắng được một con dã thú thế nên hắn mới mài dao để tăng tỷ lệ sống sót và có thể bảo vệ mình.

Sau một lúc mài dao, hắn mới đứng lên nhìn hòn đá trong tay bây giờ đã thành một con dao có thể đâm được người tuy không sắc bén lắm nhưng cũng đủ để dùng rồi.

Cầm cây dao trên tay hắn rời đi, bây giờ muốn sống và sinh tồn trong ba ngày thì hắn phải đi đến khu của bầy sói, còn cái câu đến tối là có thể trở về nhà được cơ bản là một câu nói dóc, đến tối có thể trở về nhà được thì chỉ có những đệ tử khóa trước mà thôi, còn những đệ tử mới nhập tông tu vi không có thì về kiểu gì.

Vì ban ngày là thời gian mà loài hổ bắt đầu đi săn thế nên ban ngày hai khu kia là an toàn nhất, còn về ban đêm sói và báo đi săn khu của hổ sẽ an toàn hơn nhưng không ai dám chắc được vì hổ có thể đi săn cả ngày lẫn đêm.

Đi được một đoạn hắn dừng lại thấy dấu chân báo dưới đất, hắn biết đây là khu vực dành cho loài báo rồi thế nên ngay lập tức hắn rời đi, phải đi nhanh trước khi trời tối thì mới có chỗ nghỉ.

— QUẢNG CÁO —
Event
Hổ thường săn vào ban ngày còn sói và báo thì thường săn vào ban đêm, nhưng khác với sói, hổ và báo đều là họ nhà mèo có khả năng leo trèo còn sói thì không, nếu hắn đi theo đoàn đội thì khu của báo là khu an toàn nhất sau đó đến khu của sói rồi mới đến khu của hổ, vì báo không đi săn theo bầy mà nó hành động đơn lẻ thế nên nếu đi theo đội thì sẽ có người canh trừng cho lúc nghỉ ngơi.

Nhưng đáng tiếc là hắn đi một mình mà đi một mình thì khu của sói mới là an toàn nhất vì sói tuy đi theo bầy nhưng lại không biết trèo cây, nhờ đó hắn có thể trèo lên những cái cây cao để làm chỗ ngủ vào ban đêm.

Còn khu của hổ được đánh giá là nguy hiểm nhất, dù có là đoàn đội hay đơn lẻ nếu không có thực lực thì cũng không dám vào, hổ thuộc họ nhà mèo nên biết trèo cây, đa phần hổ là đi săn vào ban ngày nhưng chúng cũng đi săn vào ban đêm, chúng thường hành động đơn lẻ nhưng điều đó không có nghĩa là chúng không biết đi săn theo bầy, chúng chỉ đi săn theo cặp trong thời kỳ giao phối, nhưng với một lượng lớn con mồi mà một mình không thể xử lý hết chúng có thể hợp tác với những con hổ khác để hành động.

Tuy trên cao luôn có những vị đệ tử trúc cơ cảnh quan sát và từ trước đến nay chưa có trường hợp đệ tử nào tử vong khi đang tham gia điểm thí luyện này cả nhưng phòng bệnh còn hơn chữa bệnh hắn cứ phải có một con dao cho an toàn đã.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui