- Đáng chết! Càng ngày càng khó chịu, trước một ngày 24 giờ, chỉ đến bảy tám lần, hiện tại lại muốn mười bảy, mười tám lần một ngày, có để người sống nữa không hu hu.Chỉ còn lại một mình trong phòng, Lãnh Băng Băng giật tung cả quần áo, nhảy lên giường vừa lăn lộn, gào khóc, lại vừa xoa nắn cơ thể của mình, nhìn biểu hiện của nàng có vẻ đang khát tình, lại như đang sợ hãi.- A! Thật sự rất muốn...!Thật khó chịu...!A!- Ài! Thật không nghĩ tới, trong một bang phái chỉ toàn phàm nhân, lại ẩn giấu một người, như ngươi, người khác nghĩ rằng Sáu Thẹo là người mạnh nhất, nhưng ai có thể nghĩ đến, ngươi có thể một bàn tay đập chết hắn đâu.- Ai đó?Một thanh niên xuất hiện, bên cạnh giường, khiến cho Lãnh Băng Băng kinh ngạc.- Là ngươi? Làm sao ngươi vào đây được?Nàng bất chợt bật tung người lên ôm chặt lấy hắn, điên cuồng hôn hít, còn chủ động nắm tay hắn, đặt lên bộ ngực sữa của mình chà chà, trong miệng phát ra tiếng rên rỉ tiêu hồn lạc phách.- Ưm! Yêu ta, nhanh yêu ta! Nam nhân các ngươi, chẳng phải luôn muốn thân thể của ta sao? Ta cho ngươi!Nếu người khác thấy tình cảnh khát vọng cầu hoan của nàng vào lúc này, thì sẽ cho rằng nàng là một dâm nữ, nhưng ai biết rằng, chính nàng tự mình giam mình trong căn phòng này, vì không muốn người nào cũng có thể chạm vào người mình, nàng có nhu cầu sinh lý rất cao, rất khó nhịn khi có nam nhân ở gần nàng, khi nãy chỉ cùng Trần Quân nói chuyện một lúc, hơn nữa còn giữ khoảng cách, vậy mà nàng đã động tình.Thật ra đây là một căn bệnh rất quái lạ, nàng luôn kềm chế nhưng mà cảm giác khao khát tình dục càng ngày càng cao, đều đó không có gì đáng nói, nhưng có một điều đáng sợ là ai cùng nàng quan hệ, thì ai chết, toàn thân bị hút khô, rất đáng sợ.Trong mắt người khác đây là một căn bệnh quái ác, nhưng trong mắt Trần An Nam lúc này lại là:Lãnh Băng Băng biệt danh Tám Dao Lam, 34 tuổi, "Hỏa Linh căn" hạ thượng phẩm, tu luyện hoàng giai thượng phẩm "Hỏa Nguyên Quyết," tu vi Trúc Cơ Viên Mãn, thể chất "Dục Hỏa Thôn Thiên Thể." Một nữ nhân lại sở hữu thể chất dâm tà, nếu là người tính cách lẳng lơ, không màn liêm sĩ, có thể để tu vi tiến nhanh thần tốc, nhưng nếu đối với loại người khác, bảo thủ xem trọng trinh tiết, thì đây chính là một loại cực hình.Vì "Dục Hỏa Thôn Thiên Thể" là một loại thể chất, có thể nói là cực phẩm thể chất, dục hỏa tự nhiên sinh, thêu đốt thân thể và tâm trí, rất khác cầu nhục dục, đồng thời không cần cái gì công pháp song tu, có thể hấp thu bạn tình tất cả, từ nội lực chân nguyên, đến tinh, khí, thần, tất cả nọi thứ, người sờ hữu loại thể chất này, thường tu vi tiến nhanh, nhưng cũng là tai họa với vô số người.Thử nghĩ Lãnh Băng Băng vì tăng tu vi, để mọi nam nhân tiếp xúc với mình, hoặc là cố tình tìm nam nhân, giải tỏa hỏa dục phần thân thống khổ, sẽ có bao nhiêu người chết, có bao nhiêu nam nhân có thể cưỡng được trước nhan sắc của nàng?Trong lúc Trần An Nam đang xem thông tin của nàng, thì hệ thống cũng ban một cái nhiệm vụ:- Đinh! ban bố nhiệm vụ, "Giải Trừ Tâm Ma," nhiệm vụ chú thích: Do bởi vì thể chất trời sinh, khiến cho Lãnh Băng Băng đã sinh ra "Tâm Ma," vừa ham muốn nhục dục, lại không dám gần gũi nam nhân, cùng nàng quan hệ, có thể thỏa mãn dục vọng của nàng, xem như hoàn thành nhiệm vụ.
Phần thưởng sẽ xem xét ở độ thỏa mãn của nàng đối với ký chủ mà tiến hành ban thưởng."Đây là cái gì quỷ! Hệ thống muốn ta "chơi gái," hơn nữa hệ thống đã biết nàng có thể chất khủng bố như vậy, còn muốn ta thỏa mãn nàng mới có phần thưởng, đây là muốn đem ta hướng hố lửa đẩy xuống sao?"Trong lòng thì đậu đen rau muống, nhưng hắn cũng biết, hệ thống sẽ không hại hắn, vì hắn và hệ thống quan hệ, vốn là cộng đồng sinh tử, nên không có lý do gì hệ thống hại hắn cả.Lúc trước còn "Trai Tân" hắn cũng không có nhu cầu cao như vậy, nhưng cùng Lâm Y Vận trải qua một đêm, không hiểu sao hắn lại trở nên rất khác thường.
"Tiểu huynh đệ" suốt ngày cương cứng, thật khó chịu, nhưng Lâm Y Vận không muốn, hắn cũng không muốn ép nàng.Hiện tại, Lãnh Băng Băng đang khêu gợi hắn! Hệ thống cho hắn nhiệm vụ! Hắn cũng không phải là chính nhân quân tử gì!Ba thứ cộng lại, hắn cũng không tiếp tục kiềm chế nữa, đã hệ thống biết nàng có "Dục Hỏa Thôn Thiên Thể," nhưng vẫn muốn hắn thỏa mãn nàng, đều đó chứng tỏ "Dục Hỏa Thôn Thiên Thể," không làm gì được hắn, hắn chỉ cần làm sao thỏa mãn nàng là được.Nhanh chóng lột bỏ quần áo, Trần An Nam và Lãnh Băng Băng nhanh chóng quấn chặt lấy nhau, cũng chẳng cần màn dạo đầu, vì khe suối của nàng đã sớm bị dâm thủy làm ướt đẫm, vô cùng trơn trượt, hắn lập tức phát động tấn công.Như một quân đoàn mạnh mẽ, nhanh chóng xông phá tất cả mọi trở ngại, xông vào tận cùng lãnh thổ, của một vương quốc, nhanh chóng chiếm lấy vùng lãnh thổ của vương quốc này.Thân thể nàng vốn đang trống rỗng, bỗng nhiên được lấp đầy, rất thoải mái, nhưng nàng đang sợ hãi, cảnh tượng tiếp sau đó sẽ diễn ra.
Nàng cũng không phải là trinh nữ, mới lần đầu cùng nam nhân quan hệ, nếu không nàng sẽ không biết thân thể mình quỷ dị, sẽ không bị ám ảnh sợ hãi đến tự nhốt mình lại.Đúng! Nàng đã trải qua không ít lần quan hệ xác thịt với nam nhân, cũng giống như lúc này, mặc dù bình thường nàng vẫn, cố gắng kiềm chế chính mình, nhưng khi Dục Hỏa quá thịnh, thiêu đốt nàng không chịu nổi, đương nhiên cũng muốn tìm nam nhân, giải quyết nhu cầu.Không ai hiểu được, nội tâm nàng thống khổ thế nào, khi để một nam nhân xa lạ tiếp xúc, "Thân Mật," với cơ thể mình.Nhưng "Ông Trời" giống như muốn trêu cợt nàng, nàng có thể tìm được nam nhân, nhưng không bao giờ, biết được như thế nào là "khoái cảm," chưa bao giờ, biết cảm giác "lên đỉnh" là như thế nào.Vì nam nhân bình thường, tiến vào trong người nàng, nàng còn chưa có "cảm giác" gì, thì tên kia đã biến thành một xác chết, chỉ còn da bọc xương.
nhìn tình cảnh này vô cùng đáng sợ.Thân thể bị dục hỏa thêu đốt, không được thỏa mãn, khiến cho nàng muốn phát điên, nhưng cứ nghĩ đến, trên người mình bỗng nhiên nhiều ra một bộ xương khô, nàng lại rơi vào sợ hãi đến cực độ.
Không ai biết, một mỹ nhân phong hoa tuyệt đại như nàng, trong nội tâm và thân thể phải chịu bao nhiêu dằn vặt khổ sở.Hiện tại nàng đã cảm giác được thân thể mình có "vật lạ" xâm nhập, cũng cảm nhận được nội khí của hắn đang chảy vào người mình, và nàng có thể tưởng tượng ra, tình cảnh tiếp theo, sẽ diễn ra như thế nào.
Chắc chắn trên người mình lại xuất hiện một bộ xương ghê tởm, dù cho trong lòng rất sợ hãi, nhưng nàng thật sự không có cách nào, nàng đã sợ hãi đến chết lặng rồi."Thật mệt mỏi, thật khó chịu, thật muốn chết đi cho xong a, có lẽ chết rồi sẽ không còn khó chịu, như thế này nữa rồi." Nàng nghĩ thầm lấy, tay nàng ôm chặt lấy nam nhân trên người mình, nàng muốn an ủi hắn, dù sao cũng có chút duyên "Vợ Chồng," thôi thì để hắn được ra đi trong vòng tay của mình đi.Nhưng...!Cảm giác...!Thân thể nóng ấm này là sao? Cảm giác "có vật cứng" luồn qua, lách lại trong người như thế này, lại là chuyện gì xảy ra? Nhưng mà...!cảm giác này...!Cảm giác này...!Rất lạ a...!Rất lạ...!rất thoái mái...!Rất dể chịu...!Rất thư sướng...!Đúng rồi! Thư sướng! Rất sướng...!Rất tuyệt...!Rất...!Rất...- A! Sướng...!Sướng quá, Thoải mái quá, a a a quá tuyệt vời, đây là cảm giác nam nữ giao hoan sao? Quá tuyệt, quá sướng...!A a a a.Lần đầu tiên thực thụ cảm nhận được, sự cọ xát tới lui của một vật thể cứng rắn trong người mình, một cảm giác lạ lẫm chưa từng có, một cảm giác bồng bềnh sướng khoái.
Một cảm giác kỳ lạ, mà gần nữa cuộc đời, nàng chưa bao giờ cảm nhận được.
khiến nàng không nhịn được mà gào thét, rên rĩ lên, cả người như bay bổng, lênh đênh trên tầng mây, âm thanh phát ra từ miệng nàng, không còn là tiếng rên rĩ nữa, mà phải nói là "gào thét" vì sung sướng.Âm thanh của nàng, tựa như một khúc tình ca, du dương trầm bổng, kết hợp với tiếng nhạc đệm, của hai thân thể va chạm vào nhau, tựa như một khúc hòa tấu tuyệt vời nhất trần gian, có thể đưa người vào cõi thiên thai, mơ mộng, và trầm luân vĩnh cửu.Quá sung sướng, nên nàng không chú ý đến một chuyện, đáng lẽ tên nhóc, nhỏ hơn nàng cả một bó tuổi kia, phải bị thân thể nàng hút khô từ lâu, lại vẫn như người không có việc gì.Nơi chốn Thần Tiên, u mộng của nàng, hiện tại đã trở thành nhà hắn, thoải mái ra ra vào vào, vùng lãnh thổ thần bí nhất của nàng, đã bị công chiếm đến không còn lại chút gì.Thân thể nàng như một vòng xoáy, bình thường sẽ cuốn lấy, tất cả mọi thứ, rồi nhận chìm vào đại dương, không ai thoát ra được.
Nhưng hôm nay vậy mà có thứ, xem vòng xoáy đó như không có.Nội khí trong người Trần An Nam, chảy sang người nàng, chuyển một vòng, rồi quay lại cơ thể hắn, rồi cứ qua qua, lại lại, xem "Dục Hỏa Thôn Thiên Thể" như không, "Luân Hồi Chuyển Sinh" là công pháp song tu tối thượng, trong "Đại Đạo Hợp Hoan Kinh," tất nhiên là ăn bức thể chất của nàng, dù cho nàng có thể "Thôn Thiên" nhưng không làm gì được "Đại Đạo."Chân khí trong người nàng, trải qua "Luân Hồi Chuyển Sinh," rèn luyện, chẳng những không tăng lên, ngược lại còn giảm xuống, và vẫn đang tiếp tục giảm xuống, do trước đây thân thể nàng dùng qua, rất nhiều đan dược, và những "thủ đoạn không minh bạch," khiến tu vi tăng lên nhanh, nhưng chân khí không tinh thuần, tràn đầy tạp chất, trải qua 'Luân Hồi Chuyển Sinh" công pháp, luyện hóa, chắt lọc, mặc dù số lượng giảm nhưng chất lượng lại tăng, đợi đến khi lại tu luyện đến mức độ cũ, thì một mình nàng đánh bại ba người như nàng trước kia, cũng không phải việc gì khó.Cảm giác thư sướng sảng khoái, chưa từng có như hiện tại, khiến Lãnh Băng Băng thật sự mê luyến, không muốn dừng lại.
Nhiều năm qua nàng bị dục hỏa thêu đốt, lại không cách nào đạt được qua một lần cao triều thoải mái, tựa như một người luôn kéo theo vật nặng ngàn cân, đột nhiên vật nặng đó mất đi, khiến cho cả cơ thể lẩn tinh thần đều trở nên thoải mái cực điểm.Hai người quấn quýt lấy nhau, thay đổi đủ loại tư thế, lúc trên, lúc dưới, lúc trước, lúc sau, lúc trên giường, lúc dưới đất, lúc ngồi, lúc nằm, lúc đứng.Trần An Nam thì được "Luân Hồi Chuyển Sinh" công pháp tẩm bổ liên tục, càng chiến càng dũng mảnh, tựa như một vị chiến thần bất khuất.Lãnh Băng Băng lại có "Dục Hỏa Thôn Thiên Thể" cũng ương ngạnh, lì lợm quyết không thua kém.Cuộc chiến dai dẳng tưởng chừng sẽ kéo dài mãi mãi.Nhưng đến cuối cùng, thể lực phái mạnh vẫn cao hơn một bậc.Làm phái yếu, mặc dù tâm không cam lòng, nhưng bất đắc dĩ, thể lực không đủ, đành phải ngậm ngùi nhận thua.Nhìn vẽ mặt đắc ý của hắn, nàng hận đến nghiến răng, hẹn ngày khác lại tái chiến.Ngoài mặt đắc ý, nhưng trong lòng thầm hô: "May mắn, suýt chút nữa...!Chỉ thiếu một chút, lão tử phải bại dưới tay nàng rồi."Âm thầm run sợ trước đối thủ cường đại, hắn bỏ lại một câu:- Nàng hãy rời khỏi Hắc Long Bang, ta đêm nay sẽ xử lý những người còn lại, để chậm sợ sinh biến.Nói xong hắn lập tức đánh bài "chuồn," không thể không chuồn a, trải qua một trận chiến dai dẳng, hiện tại tay chân hắn gần như bị rút sạch thể lực, có chút "gối mỏi, chân rung," không chuồn? nhỡ như nàng lại muốn "tiếp tục tái chiến," chẳng phải là bị mất mặt à? Hơn nữa một đêm này hắn còn "có việc phải làm," không chuồn sớm, ở lại đây đến bao giờ mới xong "truyện."Còn việc hắn không sợ Lãnh Băng Băng, bán đứng hắn thông báo cho người khác? hắc hắc thật xin lỗi, trong mắt hắn, độ thiện cảm của nàng đối với hắn, cao đến 100 điểm, là số điểm tuyệt đối, bây giờ dù cho hắn bảo nàng đi chết, nàng cũng tuyệt sẽ không nhíu mày! Ngươi tin không?Thấy hắn đột nhiên biến mất, nàng đưa tay vuốt nhẹ "cô bé" đã sưng tấy lên của mình, lại mỉm cười thỏa mãn, cầm lên điện thoại, bắt đầu an bài, sắp xếp gì đó...Nếm qua được một lần ngon ngọt, nàng hiện tại không muốn hắn xảy ra bất cứ chuyện gì, nàng muốn cả ngày lẩn đêm quấn lấy hắn, nàng không biết trên thế giới này, ngoại trừ hắn, liệu còn người nào, không bị thân thể "quỷ dị" của nàng ảnh hưởng hay không, nhưng nàng không dám đánh cược, nàng đã chịu đủ sự hành hạ, của thân thể này trong suốt nhiều năm qua, hiện tại hắn là nam nhân nàng, và cũng là người duy nhất, không có một trong, hiện tại người nào dám gây phiền phức cho hắn, nàng không ngại lấy đầu kẻ đó, nên nhớ nàng là Tám Dao Lam, là dân giang hồ anh chị thứ thiệt, không phải con gái nhà lành như những cô gái khác đâu.An bài xong mọi việc, nàng mặc kệ trên gường, trên người mình dính đầy dịch nhờn, của hắn và nàng, nàng hít sâu một hơi mùi vị mà hắn lưu lại, rồi cứ thản nhiên, nằm trần truồng trên chiếc giường dơ bẩn, với những bãi dịch nhờn đó mả ngủ, trên môi còn treo nụ cười hạnh phúc, chưa từng có.________________________****************Phương cần sự ủng hộ, của mọi người, để có thêm động lực.Ai có lòng ủng hộ cho phương, thì xin mời vào đây.Số tài khoản: 070071331464.Tên: Ngô Thanh Phương.Ngân hàng: SacomBank chi nhánh Cần Đước, Long An.Phương chân thành cảm ơn..