Vạn Giới Pháp Thần

Ambrose và Fayola hai người còn phải đợi một lúc nữa, khi mấy nhân viên Bộ pháp thuật tới ghi chép lại lời khai. Cuối cùng, hai người cũng được cho về, họ được một Thần sáng đích thân tiễn về trước cổng Lâu đài Karling.

Helios đám người đã đứng sẵn ở cửa đón hai người, sau đó Ambrose và Fayola nghỉ ngơi một lúc rồi ăn bữa tối, đến tận mười giờ đêm, mới đó lục đục đám người từ Bộ pháp thuật tới.

Tính tất cả mới có hai mười ba người, khoảng một nửa, một nửa còn lại đang bị kẹt ở Bộ không phân thân ra được. 

Thấy Ambrose đi vào, cả đám đứng lên đồng loạt hô:

“Xin chào cậu chủ.”

“Mọi người ngồi xuống đi.” Ambrose sau khi yên vị nói tiếp:

“Ludo (Bagman), tình hình ở Bộ pháp thuật sao rồi?”

Trong đám người, vị cựu đội trưởng Quidditch Á - nhĩ - lan có chức vụ cao nhất, nên biết nhiều thông tin hơn, vì vậy cậu hỏi ông ta trước.

“Loạn. Rất loạt.” Bagman không nói nhiều, chỉ một từ đủ nói lên tất cả. Mấy người khác dồn dập gật đầu, khuôn mặt họ đều ánh lên vẻ mệt mỏi và bất an.

Ambrose tuy đoán trước, nhưng cậu vẫn không khỏi cau mày nói:

“Chú nói rõ hơn xem?”

“Vâng. Thư Sấm được gửi từ khắp cả nước. Mọi người đang rất phẫn nộ. Bọn họ không hiểu Bộ pháp thuật là ăn kiểu gì mà để lũ hắc phù thủy tấn công tàu Hogwarts.”

Hít một hơi dài như để lấy lại bình tĩnh, ông ta nói tiếp:

“Các sở ban đang gấp rút điều tra người phía sau vụ khủng bố này. Không những vậy, nhiều nơi còn xuất hiện các vụ tấn công, có vẻ bọn hắc phù thủy phản ứng với nhau. Chúng ùa theo sự kiện lần này mà làm bậy.”

“Bên ngoài đã loạn, bên trong Bộ còn loạn nữa, rất nhiều thành viên Council of Magical Law (Hội đồng luật liệu pháp thuật - Tòa án) và Hội đồng Wizengamot (Quốc hội kiêm tòa án tối cao Phù thủy) đều có con cháu học ở Hogwarts.”

“Bọn họ đang gây áp lực rất lớn cho ngài Bộ trưởng Bộ pháp thuật. Ông ta giờ sắp điên rồi, may mà tôi phụ trách mặt thể thao quốc tế nên không bị liên đới.”

“Ludo, chú nói sau trận này Cornelius Fudge có bị hạ bệ không?” Ambrose trầm ngâm hỏi.

“Khả năng này có nhưng rất nhỏ, dù sao không có học sinh nào bị thương, ngoài ngài Armando Dippet ra. Hơn nữa, ngài Fudge vẫn có người ở phía sau ủng hộ… nên tôi nghĩ ông ta chỉ cần nhận lỗi trước mọi người, và tìm ra thủ pháp là qua.” Bagman phân tích nói.

“Là ai chống lưng cho ông ta?” Ambrose hỏi.

“Chuyện này tôi không rõ lắm!” Bagman nói, rồi ông nhìn mấy người còn lại.

Ông Trưởng ban Ban Thể dục Thể thao Pháp thuật vừa dứt lời, đã có một người khác nhồm người lên trước định nói.

Ambrose nhớ tên này Reginald "Reg" Cattermole, một nhân viên cấp thấp trong Sở bảo trì phép thuật, nói khó nghe tên này chức tương đương với là thợ sửa điện và ống nước trong cơ quan chính phủ.

“Tôi biết, thưa cậu chủ. Tôi trong lúc sửa thanh máy của Bộ đã nghe thấy. Là nhà Mafoy, họ đứng ngay trước mặt tôi, là ông lão Abraxas Malfoy, ông ta ra tay giúp Cornelius Fudge để sau này hắn giúp lại con trai ông ta, Lucius Malfoy.”

Bagman đang vểnh tai lên hóng hớt nghe vậy, liền nói ngay:

“Tôi biết hắn, Lucius Malfoy.”

Tất cả mọi người lại nhìn tới ông cựu Tấn thủ, dường như Bagman rất hoan nghênh khi được mọi người chú ý, ông ta đắc ý nói:

“Tôi và hắn ta học cùng một khóa. Hắn là một kẻ nhỏ mọn, lươn lẹo, thâm hiểm xảo trá. Không ai có kết cục khá khi đối đầu với hắn. Ah nhớ lại lại thấy buồn cười, Lucius và Arthur từng có thời gian đối đầu khốc liệt, đến giờ hai người họ vẫn vậy… tôi còn nhớ…”

“Nói điểm chính đi, Ludo.” Ambrose cắt ngang sự luyên thuyên của cựu tuyển thủ nói.

“Ha ha… xin lỗi. Tóm lại, Lucius Malfoy mấy năm qua hắn chủ yếu tiếp nhận việc kinh doanh của gia tộc Malfoy, và xây dựng các mối quan hệ với các dòng họ Thuần chủng khác. Đến giờ, khi ông già của hắn sắp nghỉ hưu, hắn mới được tiếp quản các mối quan hệ trong chính trường giới phù thủy, liên quan tới Bộ pháp thuật, vân vân…”

“Ồ ra là vậy…” Cả đám người xung quanh gật đầu phụ họa.

Gia tộc Malfoy không dừng lại ở mặt ngoài như vậy, bọn họ từng là người ủng hộ cho Kẻ mà ai cũng biết là ai.

Khi đó, danh tiếng của Malfoy trong vòng các gia tộc thuần chủng lên cao nhất, tất nhiên, bọn họ khôn lanh tới mức không trực tiếp đứng ra công khai ủng hộ Voldemort, mà làm người trung gian giới thiệu tên chúa tể bóng tối với các bọn cuồng thuần huyết khác.

Tiêu biểu là nhà Black chẳng hạn, vợ Lucius cũng thuộc nhà Black.

Và gia tộc Malfoy cũng cống hiến rất nhiều tiền cho Chúa tể hắc ám, ủng hộ ông ta thành lập đội quân của mình.

Nhưng có vẻ sự đầu tư của họ không thành công, tên Tôm ấy chỉ phất được trong vòng mấy năm là kết thúc, hắn bị Đứa bé sống sót (The boy who lives) giết chết.

Tưởng chừng như vậy là kết thúc quãng thời hoàng kim của nhà Malfoy, ai ngờ, lão Abraxas Malfoy độc địa đã chuẩn bị trước, bằng việc nói rằng con trai ông ta, tức Lucius bị Hắc ám vương yếm Lời nguyền độc đoán. Công thêm các mối quan hệ chằng chịt trong cả chính trường lẫn ngoài đời của ông ta.

Nghiễm nhiên Lucius Malfoy bị thoát tội, con cờ thí của ông là người họ hàng nhà Black và Lestrange. Lão Abraxas tố cáo bọn họ cố tình rủ rê, đầu độc con trai ông, dẫn nó tới bóng tối, trong khi sự thật hoàn toàn ngược lại.

Chiêu ve sầu thoát xác vốn cao minh, nhưng chiêu sau của lão ta càng cao minh hơn. Lão đã liên hệ với Igor Karkaroff. Bảo lãnh cho tên này đứng ra khai tất cả về bọn Tử thần thực tử, như một cách chĩa mũi nhọn về hướng khác.

Trong đó có tên con trai của một cán bộ cấp cao - ứng cử viên cho chức Bộ trưởng Bộ pháp thuật nhiệm kì tới - Barty Crouch cha. 

Sau đó, Igor Karkaroff không những thoát tội, còn được lão Abraxas cho sang Đức lăn lộn làm việc trong Học viện Durmstrang ở Bulgaria. Lão này bỏ khá nhiều tiền khai thông mối quan hệ cho tên này, nghe đâu hắn giờ đã lên làm phó hiệu trưởng rồi.

(Tác: Nếu không, làm sao từ một tên tội phạm của nước Anh, Karkaroff lại thành hiệu trưởng Durmstrang vào năm tư của Harry Potter được)

Đây là một nước cờ lùi cho gia tộc Malfoy khi chẳng may có sự cố gì xảy ra, ví dụ như Voldemort trở lại chẳng hạn, bọn họ có thể chạy tới Đức.

Tiền ở đâu để lão ta làm được như vậy, hừ, đơn giản, trong số rất nhiều người bị Igor Karkaroff khai ra (dù có tội hay không), thì có kha khá người là gia tộc họ hàng thân thích của lão.

Khi bọn này bị xử tử bằng nụ hôn Giám ngục, hiển nhiên tài sản của bọn chúng chạy vào túi của nhà Malfoy.

Còn các gia tộc còn lại, bọn họ bị mất uy tín, hoặc phá sản, nhà Malfoy sẽ nhân cơ hội này tiếp quản tất cả sinh ý của họ trong giới phù thủy.

Một nước cờ vô cùng cao tay, dù kiểu gì thì nhà Malfoy cũng sẽ sống, và tồn tại, hơn nữa còn mạnh khỏe hơn trước nữa.

Abraxas Malfoy có thể nói là người kiệt xuất nhất của gia tộc Malfoy vòng vài trăm năm trở lại đây.

Sau khi phân tích tất cả, Ambrose đã nhìn ra được việc ủng hộ Cornelius Fudge có ý nghĩ như thế nào. Trước đó, ông Bộ trưởng không cần nhìn mặt ai làm việc giờ thì ông bị ân huệ vô cùng lớn từ nhà Malfoy rồi.

Abraxas Malfoy thành công biến một vị Bộ trưởng Bộ pháp thuật thành con rối của gia tộc mình… giống như cái cách ông ta từng hạ bệ một vị Bộ trưởng khác cách Fudge hai đời.

Tiếp theo tới lượt Lucius lên đài, không biết tên này có làm lên trò chống gì không nữa, Ambrose nghĩ.

Trong phòng yên tĩnh hẳn lại, Ludo Bagman bọn người đang ngồi chờ lệnh của Ambrose. Cuối cùng cậu nói:

“Các ngươi nghĩ đâu sẽ là bộ phận bị Bộ trưởng Fudge đưa ra làm vật chết thay?”

Cả đám lại bắt đầu bàn tán, câu hỏi của Ambrose rất khó trả lời, nhưng cũng là thứ bọn họ quan tâm nhất bây giờ… dính vào bộ phận của ai thì người đó tương lai chắc chắn sẽ khó khăn.

Sau một hồi, Bagman lại đại diện cả bọn nói:

“Thưa cậu chủ, tôi nghĩ sẽ là Sở ban này. Đó là Ban Giao thông Pháp thuật, Vụ Quản trị Pháp sư đoàn, Văn phòng Điều Tra, Ban Thi hành Luật Pháp thuật…”

“Ngoài ra, chắc chắn lão Fudge sẽ trảm kha khá các trợ lý thuộc mấy văn phòng Văn phòng Cố vấn cho Bộ trưởng Bộ pháp thuật, Văn phòng Trợ lý cấp cao cho Bộ trưởng Bộ pháp thuật và Văn phòng Trợ lý cho Bộ trưởng Bộ pháp thuật.”

“Tôi e rằng một phần năm quan chức cấp cao bị cắt chức hoặc thuyên chuyển, một phần tư quan chức cấp trung bị hoàn toàn gạt bọ.” Bagman kết luận.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui