Vạn Giới Pháp Thần

Philip Karling không nhìn đám yêu tinh, ông trong tay đũa thần khua một vòng trong ngang đầu, giọng lạnh nhạt cực điểm:

“Các ngươi đã thần phục thì phải có thứ gì đảm bảo các người sẽ không phản bội…”

Kém theo lời nói, trong không khí bỗng sặc sụa mùi máu tanh nồng, tất cả xác chết của đám yêu tinh tử trận bị một lực vô hình nhấc bổng lên, bay vèo vèo tụ tập lại với nhau thành một đống xác khổng lồ lơ lửng trên đầu đám yêu tinh.

Philip Karling miệng niệm chú, rồi đũa thần hất mạnh một cái, đám xác chết bên trên hoàn toàn tan thành máu… một quả cầu hàng trăm lít máu sắc mùi phát ra những ánh sáng màu đỏ ghê rợn. 

Đám máu này không dừng lại mà bị đốt tới sôi sục, cho đến khi nó bay hơi hết đi chỉ còn lại một phần phương, Philip Karling vung tay, phi thẳng chiếc đũa thần vào nó.

“Ầm ầm…”

Một vài tiếng nổ nhỏ vang lên, chiếc đũa thần hoàn toàn hấp thu đám máu sau tinh lọc. 

Lúc này cây đũa thần trở lên đỏ chót hơn vừa nãy mấy lần, Philip Karling hài lòng cười nhẹ, đưa tay ra nắm lấy cây đũa phép đang tự động bay trở lại về phía ông.

Xong xuôi, ông đảo mắt nhìn đám yêu tinh giờ đã sợ không quỳ vững được nữa, cả đám run rẩy nhìn cây đũa thần trong tay cha của Ambrose.

Philip Karling nói:

“Cây đũa phép này đã được ta làm chú, từ giờ trở đi mỗi khi tộc yêu tinh thấy nó liền không thể sinh ra sự chống cự hay chống đối với người cầm đũa.”

Dứt lời, ông điểm nhẹ chiếc đũa về đám yêu tinh, một tia sáng màu đỏ mở rộng, bao trùm lấy toàn bộ bọn chúng. Trong tích tắc tiếp theo, tất cả yêu tinh la hét sợ hãi, cuộn tròn người, lăn qua lăn lại một cách không thể đau đớn hơn.

Chính cảm thấy cả người đau ráp, làn da như bị tróc ra, máu trong người sục sôi, đầu của chúng cực kì nhức nhói, con mắt muốn lòi ra, bộ não như bị nướng chín trong lò nướng vậy.

Chỉ một phút thôi, mà như đang ở trong địa ngục ngàn năm. Đám yêu tinh nén đau cố gắng cầu xin Philip Karling.

Cuối cùng, ông ta cũng dừng lại, ông nói:

“Vừa rồi ta đã nguyền rủa toàn bộ huyết mạch của tộc yêu tinh các ngươi, dù cho đời con, đời cháu,... bấy kì muốn cái gì, ra sao, thì vĩnh viễn phải làm nô bộc cho dòng họ của ta. Các ngươi biết chưa?”

“Vâng… tạ ơn chủ nhân… chúng tôi biết…” Yêu tinh chủ trì cố không ngất đi, hắn nằm không nhúc nhích dưới mặt đất gắng gượng nói.

“Biết mình là tốt, các người không phải không có chỗ tốt, đi theo ta, ta sẽ cho các người quyền quản lý toàn bộ tài sản trên thế giới này…”

“Dạ… cảm ơn chủ nhân…”

Philip Karling gật đầu thỏa mãn, ông nhìn sang lão gia quản gia nói:

“Cho người sắp xếp chữa trị cho bọn chúng, ta không muốn đám yêu tinh này sau này bị người khác diệt tộc, bọn hắn bây giờ xem như người của mình.”

“Thần rõ, thưa bệ hạ.”

Philip Karling liếc nhìn chiếc đồng hồ, ông đang định trở lại lâu đài thì hai người kéo nhau tới, đó là Thor và thằng cha của nó. Phía sau là đám đồng bạn của Thor.

Thor khuôn mặt có vẻ rất tức giận, lão Odin thì ba chữ bất đắc dĩ to lù lù trên mặt lão, thanh niên tóc vàng vội vã lên tiếng:

“Chúa tể, ngài xem, lão già này cứ bám lấy tôi… chuyện này quá phiền phức, tôi sợ mình không kìm nổi ra tay với…”

Chỉ có điểu thanh niên tóc vàng này đang nói một nửa, bỗng nhiên cả người anh ta biến đổi, một làn khói trắng xì ra… bằng mắt thường, có thể thấy thanh niên Thor đang cấp tốc nhỏ lại, từ bộ dáng đôi mươi, tới tuổi trăng tròn… cuối cùng biến thành một thằng nhóc hai tuổi mặt búng da sữa…

Ấu niên Thor sững sờ sờ sờ hai má mình rồi tức giận dậm chân hét lên:

“Đen đủi, sao lúc này lại biến trở về chứ!! Đáng ghét.”

Đúng bên cạnh, Hulk đám người đang trong tâm lý xem kịch thấy vậy phì cười mất tiếng:

“Ha ah… Thor biến trở lại rồi… 

”Nhóm The Avenger chúng ta thiếu một thành viên rồi ha ha…”



Một thanh niên phù thủy cầm tên bước ra, xoa xoa đầu ấu niên Thor mấy cái nói:

“Đã bảo rồi, phải chờ mấy năm nữa nhóc mới gia nhập chúng ta được, khà khà… bây giờ hiện nguyên hình rồi.”

Hóa ra là Thor luôn dùng mấy biện pháp nào đó để mình trông lớn hơn, chứ thực chất tên này mới hai trăm tuổi, có lẽ tương đương với hai tuổi trong đám Elders.

Ấu niên Thor mặt đỏ bừng, hất tay tên cầm tên ném ra một bên, khuôn mặt phúng phính không phục lên tiếng:

“Ai bảo tôi kém, trong nhóm có ai mạnh hơn tôi không, Robinhood, à không Mắt ưng, ngươi xem không phải Hulk cũng không lớn hơn ta là bao nhiêu chứ?”

Ấu niên Thor bàn tay nhỏ chỉ về tên khổng lồ cao hai mét rưỡi gần ba mét màu xanh. Lúc này tên khổng lồ này cũng teo nhỏ đi, khuôn mặt giữ tợn trở lên hiền lành trẻ con hơn rất nhiều.

Ba tên còn lại thấy vậy cười ha hả…

Một bên Odin xem con trai mình cùng với lũ bạn lập dị của nó cười đùa, mà cảm thấy tức điên lên.

Nhìn xem một Elder cao quý đang chơi bời với ai:

Một đứa con bỏ rơi dị biến của tộc khổng lồ, kẻ thù của ông. (Người khổng lồ xanh)

Một tên phù thủy lại có thú vui ăn trộm như người phàm, tên là Robinhood Hawkeye. (Mắt ưng)

Một con tinh linh sắt, đầu óc chậm chạm, kém thông minh, có thể biến bản thân thành sắt. (Người sắt – Iron Men)

Một tên chiến sĩ không có kiếm mà chỉ có một cái khiên, mặc dù đây là cái khiên nổi tiếng của Athena, có đầu của tộc Medusa bên trên. (Đội trưởng – Capain American)

Và cô gái trông rất xinh đẹp đấy, nhưng ông cảm nhận được cái dòng máu chạy trong người cô gái, dòng máu của một Elder độc ác nhất, dâm đãng nhất, đẻ nhiều con nhất, lấy nhiều chồng nhất, và ăn thịt chồng của mình nhiều nhất… Mụ ta tên là Latrodectus. (Góa phụ đen – Hắc quả phụ.)

Nhìn cô gái này có vẻ không giống nhện cho lắm, không lẽ là do nhiều đời lai giống với con người, Odin cũng không biết nữa.

Odin gầm lên với ấu niên Thor:

“Con đang chơi trò gì vậy… với đám lập dị này, còn người báo thù người báo thiếc gì chứ. Trở về với ta…”

Có lẽ với việc quát một đứa trẻ hai tuổi dễ dàng hơn việc quát một thanh niên Thor, Odin càng quát lớn, Thor càng thấy giận giữ:

“Ông thì biết cái gì… The Avenger không phải đồ chơi. Chúng tôi là một nhóm chiến binh tối cường tinh nhuệ.”

“Đúng vậy, lão già Elder kia…”

“Lão có ý gì… không hồn trở về Vương quốc bóng tối của lão đi…:

“Phải, hơn nữa nơi đây không phải là lão quyết định..” Vị chiến sĩ cầm khiên đưa mắt về phía Philip Karling nói.

Hiển nhiên anh ta ám chỉ, bọn họ là dưới quyền của Chúa tể hắc ám Rumplestiltskin, lão muốn quản trước phải thông qua vị kia trước. 

Nhưng nhìn cách lão Elder này khúm núm bên cạnh Chúa tể, là anh ta biết lão ta không phải đối thủ Chúa tể của mình rồi.

Odin mặt mo đen lại, ông kiêng kị nhìn về phía Philip Karling… lòng bất lực, giờ ông không có cách nào đem con trai mình về, hay giải thích cho nó tất cả mọi thứ.

Trong lòng quyết định, ông sẽ chờ Thor lớn hơn, hiểu chuyện hơn rồi mới quay lại. Odin lắc đầu đinh quanh lưng rời khỏi.

Đúng lúc đó, một giọng nói thanh thoát vang lên, chính là cô gái duy nhất trong nhóm: 

“Khoan đã… vị Elders này.”

Odin quay lại nói:

“Có chuyện gì, con gái của Latrodectus?”

“A… thực ra tôi cũng không biết cha mẹ mình là ai, nhưng ông có thể chờ một lúc không?”

Odin khuôn mặt không hiểu, ông muốn từ chối không kịp rồi. Cô gái này vẫy tay cả nhóm lại với nhau. Giống như đang bàn luận gì đó.

Ấu niên Thor là người đầu tiên lên tiếng:

“Natasha, cô muốn làm gì vậy, nhanh đuổi lão ta đi chứ?”

Mây người khác ánh mắt không hiểu nhìn đóa hoa duy nhất trong nhóm, cô gái này bây giờ mới giải thích:

“Mọi người bình tĩnh, xem này.”

Nói rồi, cô gái lấy ra một bia đá trên khắc lại tất cả hình dáng của nhóm The Avenger, chỉ vào mặt một người, cô bảo:

“Mọi người có thấy lão chột da đen này không, nhóm chúng ta còn thiếu thành viên, mà lão Odin kia cũng chột, mọi người không để ý chứ, lúc lão ta giận mà không phát tiết được mặt cũng đen như trong này.”

“Chuyện này. Đội trưởng, anh thấy thế nào?” Hulk lên tiếng.

“Ngẫm lại vừa rồi cũng thấy giống… nhưng không biết lão ta có phải là thành viên của chúng ta trong lời tiên tri không?”

“Đúng thế.” Tất cả đồng thời nghĩ. 

Không phải ngẫu nhiên mà bọn chúng tụ tập lại thành nhóm với nhau, cũng không phải ngẫu nhiên bọn chúng đểu dưới chướng vị Chúa tể Bóng tối Rumplestiltskin. 

Tất cả chỉ vì một lời tiên tri, mà phiến đá trước mặt bọn chúng chính là manh mối để tìm kiếm các thành viên trong nhóm. Bây giờ nhìn Odin, mắt cũng chột, mặt lúc đen trông càng giống, bọn chúng không biết phải làm thế nào, nhất là về mối quan hệ của lão ta với Thor.

Ấu niên Thor lập tức lắc đầu, nói thành tiếng:

“Tôi không đồng ý cho lão ta vào nhóm đâu, lão già khốn nạn đã hành hạ mẹ tôi, không thể tha thứ lão…”

Cả đám nghe vậy mặt tối sầm, chỉ có Hulk không hiểu thôi, chứ ba người còn lại đều hiểu cái hiểu lầm giữa hai cha con này, nhưng bọn chúng làm sao nói ra được.

Ba người nhìn nhau thầm nhất trí, lần lượt khuyên bảo Thor.

“Chuyện trước mắt phải thử lôi kéo ông ta đã, nếu ông ta đúng là thành viên trong lời tiên tri thì không phải chúng ta sai sao?”

Sau mười phút nói chuyện như rót mật ngọt bào tai ấu niên Thor, cuối cùng thằng bé cũng đồng ý thử một lần, nhưng nó ra điều kiện:

“Nếu lão không đồng ý thì chúng ta không tính nhé…”

“Ai nói ta không đồng ý…” 

Chợt giọng của lão già Odin vang lên, lão bước tới khuôn mặt đen sậm lại nói.

Đội trường thấy thể vui vẻ trong lòng, anh nói:

“Vậy ngài Odin, ngài muốn gia nhập nhóm The Avenger chúng ta chứ?”

“Cái này… ta ta…” Odin vừa rồi chỉ mới hóng hớt được lõm bõm câu chuyện thôi, nhưng giờ lại… là tham gia vào cái nhóm lập dị này, một Elder cao quý như ông… Nếu để những Elders khác biết thì lão bị cười cho thối mũi...


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui