Văn Hiên Trọng Sinh! Em Là Bé Cưng Của Chú!


Tống Á Hiên giật mình tỉnh lại trên chiếc giường quen thuộc, cơn hoảng hốt làm cậu tỉnh táo mấy phần, run rẩy cầm lấy điện thoại, cậu nhớ cậu đã chết rồi, chết khi mới vừa tròn 20 tuổi
" Tui...!thế mà trọng sinh về năm 18 tuổi!! "
Với kinh nghiệm từng đọc tiểu thuyết, bạn nhỏ Tống tỏ ra rất bình tĩnh, khoanh chân ngồi trên giường, cẩn thận ngẫm lại từng chuyện
18 tuổi cậu vẫn còn là sinh viên đại học, thời gian này ngốc ngốc mà say nắng học trưởng cùng khóa, là tên tra nam kia, khi ấy lấy hết can đảm tỏ tình liền nhận được sự đồng ý, cả hai quen nhau được 3 tháng, tháng thứ 4 tra nam liền rung động với em gái cậu khi cô mang đồ ăn đến kí túc xá, sau đó tra nam tiện nữ yêu nhau thắm thiết, cắm cho cậu một cái sừng thật lớn
Về sau, người cha của cậu cờ bạc sa đọa, gia đình mắc nợ, xã hội đen tìm tới tận cửa, bọn họ liền gọi điện cho cậu cầu cứu, gì mà cha mẹ nuôi con khôn lớn, con giúp cha trả chút tiền, em gái con nhỏ quá, cha không nỡ để nó ra ngoài làm lụng, hình như bọn họ cố ý quên mất, cô em gái nhỏ trong lòng bọn họ cũng đã 18 tuổi, đã đủ khả năng đi làm.
Cậu cứ thế ngu ngốc mà dạ dạ vâng vâng, cắm đầu làm đủ thứ việc, từ dạy thêm đến nhân viên bán thời gian ở cửa hàng tiện lợi, công việc gì kiếm ra tiền cậu đều cố thử một chút, thế nhưng vẫn là không đủ, số tiền 2 tỷ đó quá lớn, cậu căn bản trả không nổi, cuối cùng bọn họ nói bản thân đã có cách, gả cậu cho Lưu Tổng
Đang suy nghĩ miên mang tới ai kia, điện thoại cậu đổ chuông, nhìn tên trên màn hình, khóe miệng cậu khẽ nhếch, đến rồi
" Á Hiên Nhi!! "
" Cha, có chuyện gì sao? "
" Con...ta xin con...!Đồng ý đi có được không, chúng ta...!chúng ta đã hết cách rồi "

" Đồng ý chuyện gì? "
" Tống Á Hiên, Lưu Tổng nguyện ý trả món nợ kia cho gia đình ta, còn tặng thêm 3 tỷ, con coi như vì gia đình mình, đồng ý gả cho hắn có được không? "
" Tại sao lại là tôi? "
Câu hỏi này cậu đã từng đặt ra rất nhiều lần, tiếc là hắn quá lạnh lùng, cậu có thắc mắc cũng không dám hỏi trực tiếp, gia đình thì gọi điện tới 10 lần thì hết 9 lần là xin tiền, 1 lần kia là hỏi cậu với Lưu Tổng sống tốt không, bọn họ sợ hắn chán cậu bỏ đi, không có ai cho họ tiền nữa
" Bởi vì hắn ta yêu cầu "
Tim cậu đập thịch một tiếng, là hắn yêu cầu sao?!! Vì lí do gì cơ chứ??
" Á Hiên Nhi "
" Được "
" Con nói thật!! "
" Tôi muốn số của anh ta, ông trực tiếp gửi cho tôi "
" Được được, ta gửi liền, con chờ một chút "

Nói rồi ông ta liền ngắt máy, cậu lạnh lẽo cười một tiếng, tôi ngu ngốc một đời rồi, đời này tuyệt không để cho các người sống yên ổn
Nhận được số điện thoại, cậu hít sâu một hơi rồi nhấn gọi, bên kia sau vài tiếng chuông liền vang lên một âm thanh trầm thấp lạnh lùng, xen vào trong đó là một chút sự trưởng thành kiên định
" Alo "
" Xin...!Xin chào ngài, em là Tống Á Hiên "
Bên kia im lặng một chốc, thông qua điện thoại cậu chỉ nghe được những tiếng sột soạt nho nhỏ, sau đó lại là giọng của nam nhân, chỉ là lần này âm giọng nhẹ nhàng đi mấy phần
" Ừm, có chuyện? "
" Lời...!lời đề nghị kết...!kết hôn kia, không biết ngài còn...!còn muốn bàn không ạ "
" Cậu...đồng ý? "
Sự sửng sốt không hề che dấu của hắn làm cậu có chút buồn cười, lo sợ theo bản năng đột nhiên không cánh mà bay
" Ân "
" Vậy...Được, Tối nay 7 giờ ở nhà hàng LA, chúng ta bàn một chút "
" Cám ơn ngài "
Ngắt máy đi, bạn nhỏ sung sướng lăn lộn trên giường, tra nam tiện nữ, gia đình thối nát gì đó nên cút hết đi, để yên cho tui đây toàn tâm toàn ý yêu đương ngọt ngào với chú yêu a!!


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận