Thật tình thì điều mà Cao Minh Thành lo lắng là vô ích, vì AnThea vốn không có bước chân ra khỏi phòng khách cả một ngày.
Cô gần như chìm đắm vào những quyển sách quý mà bản thân yêu thích
Đế lúc Anthea ngẩng đầu lên thì trời đã tôi, cô vội vàng đi đến chỗ chú nhỏ lấy đồ ăn cho nó ăn.
Chó nhỏ ở bên chân Anthea liếm láp vài cái sau đó ngoan ngoãn ăn thức ăn của mình, Anthea cũng đi đến phòng bếp xem có thứ gì ăn được không.
Sau khi ăn xong, cô lên căn phòng đầu tiên mà Cao Minh Thành đã chỉ, tắm trong căn phòng rộng lớn, còn có loại sữa tắm thơm đắt tiền, Anthea run cả người đều không dám dùng đến.
Nhưng mà không dùng đến thì tắm kiểu gì?
Sau khi tắm xong đi ra, gửi mùi hương nhẹ nhàng lan tỏa, Anthea thư giãn ngồi xuống trước bàn trang điểm, chuông điện thoại lúc này liền reo lên.
Nhìn đến là ai gọi, Anthea có chút vội vã, tay luống cuống ấn nghe điện thoại, sau đó chỉnh tư thế ngồi nghiêm túc.
"Chị hai."
"Ờ, là tao." Gương mặt của một vô gái xuất hiện trên màn hình điện thoại, có vẻ đang tức giận nên hàng lông mày co lại.
Anthea cũng biết điều đó nên không dâm nói nhiều, để ý mặt An Hi Văn có vài mẩn đỏ, lúc này mới hỏi.
"Chị đột nhiên gọi cho em có việc gì sao?"
"Phải có việc tao mới gọi cho mày, chứ mày nghĩ tao rảnh chắc."
An Hi Văn ở bên kia đẩy một lọ thuốc rơi xuống đất, nóng nảy nói tiếp.
"Tao gửi tiền cho mày, mai mày đi mua vài loại phấn nền che khuyết điểm ở bên đó.
Mặt không hiểu sao hôm nay lại mọc nhiều mụn.
Nhớ, đừng có mua mấy loại đểu cho tao để cuỗm tiền."
Chị gái nói lời cay độc Anthea đã quen vì vậy cô chiều lòng gật đầu không phản bác.
An Hi Văn ở bên kia lúc này lại chú ý đến những lọ nước hoa đắt tiền xa sỉ ở góc màn hình, cô ta nhíu mày nhìn chăm chú, nhận ra đó là loại nước hoa quý tộc cao cấp vừa mới ra, bản thân còn định ngày mai sẽ mua.
Như thế nào mấy lọ nước hoa đắt tiền như vậy lại xuất hiện ở chỗ An Tịnh Nhã?
((( Anthea là tên An Tịnh Nhã dùng khi đi du học để mọi người dễ gọi tên.
An Hi Văn khi gọi thì đương nhiên sẽ gọi tên thật của cô là An Tịnh Nhã.)))
"An Tịnh Nhã, mày không ở ký túc xá?"
Anthea giật mình, bởi vì là ở nhà thầy giáo cho nên cô có chút chột dạ, ánh mắt lẩn tránh nhìn đi nơi khác.
Không ngờ An Hi Văn ở bên kia nhìn thấy vậy liễn nghĩ An Tịnh Nhã chột dạ, lại nhìn đống nước hoa đắt tiền kia, ánh mắt càng trở nên ngoan độc.
"Mày đang ở đâu? Tại sao mày lại có mấy lọ nước hoa đắt tiền kia?"
Anthea nghe vậy ngạc nhiên buộc miệng, "Nước hoa nào?"
Anthea quay mặt lại, lúc này mới để ý đến bàn trang điểm.
Bàn trang điểm lớn, hơn nữa còn thiết kế tinh xảo đẹp mắt.
Trên bàn bày một hộp có ba bốn lọ nước hoa xa sỉ để ở góc, dưới vị trí gương là các loại hộp phấn chi chít tiếng anh, bên nửa kia thì bày một hộp để rất nhiều loại son khác nhau, còn có mấy hộp màu xanh hình vuông cỡ vừa xếp chồng lên nhau, bên cạnh đó còn có mấy loại nhỏ hơn.
Anthea mở thử một hộp màu xanh ở bên trên ra xem, ngay lập tức bị ánh sáng từ kim cương làm cho tròn xoe mắt, viên đá Saphire màu xanh lớn đang tỏa ra ánh sáng xanh đẹp mắt.
Anthea cầm xoay điện thoại ra nên An Hi Văn cũng nhìn được toàn bộ bàn trang điểm, cũng như viên đá quý Saphire màu xanh đang tỏa sáng kia.
"An Tịnh Nhã, mày tại sao có thể?"
Anthea cũng ngây ra không biết trả lời như thế nào, cô thất thần nhìn từng vật vốn dành cho nữ giới ở trên bàn trang điểm, sau đó cố bình tĩnh đóng nắp hộp trang sức lại.
"An Tịnh Nhã, con nhỏ kia, mày rốt cuộc đang làm cái gì? Tại sao mày lại có mấy thứ đó."
"Chị à, điện thoại em sắp hết pin rồi.
Em cúp máy trước đây."
Anthea đã có một đêm mất ngủ ngồi thất thần nhìn bàn trang điểm điểm lớn ở bên cạnh, trong đầu cô cũng bắt đầu suy nghĩ.
Cao Minh Thành tài giỏi như vậy, người như anh không thể nào không có người yêu.
Nhưng hiện tại bên cạnh anh ấy không có ai, vậy có thể là người yêu cũ.
Căn phòng này...chắc là căn phòng ngày trước cô ấy ở.
Những đồ vật trên bàn kia cũng thuộc về cô ấy.
Không chỉ có những mỹ phẩm đồ trang sức kia, Anthea cũng đã mở tủ quần áo, bên trong đều là váy áo hàng hiệu.
Hai người họ chia tay rồi nhỉ? Cô ấy chắc cũng rất xinh đẹp, có khi là tiểu thư nhà quý tộc.
Anthea bê đôi mắt gấu trúc cùng cơ thể mỏi nhừ đi ra ngoài, lúc ngồi cho Chow Chow ăn cô đột nhiên để ý đến tủ kính ở phía đối diện.
Đối mắt với đủ loại bằng khen cùng bằng tốt nghiệp loại giỏi của trường Đại học Harvard, trên tờ giấy ghi dòng chữ to Cao Minh Thành, Anthea kinh ngạc nhìn.
Giờ cô mới biết, Cao Minh Thành hóa ra là sinh viên trường Đại học Harvard.
Cô còn cứ nghĩ anh là cựu sinh viên của Viện công nghệ MIT, vì vậy mới đến trường Sloan thay giáo sư Titus dạy học, hóa ra không phải.
Chuông cửa lúc này liền reo lên, Anthea giật mình là rơi tờ giấy.
Cô vội vàng cầm tờ giấy lên để lại cẩn thận vào tủ kính, sau đó chạy vội ra định mở cửa.
Nhưng lúc tay cô cầm đến tay nắm cửa cô lại dừng lại, không biết nghĩ gì mà cô lại đưa mắt nhìn qua mắt mèo, sau đó vội lùi lại.
Một cô gái...
Là bạn gái cũ của Cao Minh Thành sao?
A, không phải.
Là bạn gái cũ vậy sao lại đến đây nữa làm gì, gọi cho trực tiếp cho Cao Minh Thành không phải được sao?
Chuông cửa lại tiếp tục reo, Anthea chần chừ vài giây sau đó vẫn mở cửa.
Đối diện với một cô gái ăn mặc sành điệu còn vô cùng xinh đẹp trước mặt, Anthea lúc này nhìn rõ cô ấy liền nhận ra.
Cô ấy không phải là nữ diễn viên Angel đang rất nổi tiếng sao.
Cô gái tên Angel trước mặt thấy người ra mở cửa là một cô gái thì cũng vô cùng bất ngờ, đôi mắt không che giấu được sự kinh ngạc.
Hai người đều đồng thời im lặng không ai lên tiếng.
Tiếng chó sửa vang lên, chú chó nhỏ đứng bên chân Anthea gầm gừ gần như xù lông lên mà hướng Angel sủa.
Anthea vội vàng ngồi xuống bế nó lên vỗ vỗ.
"Chow Chow, ngoan nào."
Tận mắt nhìn thấy chú choa cưng của Cao Minh Thành ngoan ngoãn nghe lời ở trong lòng Anthea, Angel giận đến nghiến răng.
"Cô là ai? Tại sao lại ở nhà anh Minh Thành?"
Anthea bế Chow Chow đứng dậy, ngược lại hỏi Angel.
"Còn cô là ai?"
Angel cầm chặt túi xách cầm tay, ánh mắt hướng vào trong nhà lớn tiếng nói.
"Anh Minh Thành đâu?"
"Anh ấy đi dự hội thảo rồi." Anthea thuận theo câu hỏi trả lời.
Chỉ là một câu trả lời bình thường, vào tai Angel lại trở lên giống như đang châm chọc.
"Cô sống cùng anh ấy?"
Anthea bị hỏi vậy, đầy tiên vẫn là ngượng ngùng, "Không có."
"Vậy cô là ai? Tại sao lại ở đây?"
Anthea bám chặt cánh cửa hỏi lại, "Cô trả lời tôi trước."
"Tôi là em họ của anh Minh Thành."
"Tôi là Anthea, học sinh của thầy Cao.
Tôi đến đây chăm thú cưng giúp thầy ấy hai ngày."
"Thầy?"
Anthea giải thích, Cao Minh Thành đang là thầy giáo dạy thay cho giáo sư ở lớp cô.
Angel lúc này mới dịu xuống cơn giận, tuy vậy nhìn Anthea dù không trang điểm nhưng vẫn vô cùng xinh đẹp trước mặt, trong lòng vẫn nổi lên cảm giác ganh ghét.
Chỉ là một cuộc gặp mặt bình thường, nhưng với con người có tâm thế chiếm hữu như Angel, Anthea rất nhanh đã trở thành cái gai trong mắt cô ta.