Vẫn Là Yêu Em


Tiểu Mạc Đình tỉnh dậy sau cơn mê man đã là sáng của ngày hôm sau, cô không còn chút tư vị của những điều đã trải qua đêm ngày hôm qua nữa, chỉ còn biết suy nghĩ lại những cảm xúc cùng với những cơn đau nhẹ của cả cơ thể.

Đôi mắt đườm đượm nhìn lại bốn xung quanh căn phòng này.

Cô nhận ra nơi này không phải là nhà, cũng không phải căn phòng quen thuộc của cô.

Cô vốn dĩ sinh ra trong một ra đình gia giáo, cha cô làm quân nhân đã về hưu, mẹ cô lại làm giáo viên, đáng ra để nói về cô thì phải nói rằng cô là một người con ngoan gương mẫu, hàng xóm xung quanh luôn lấy cô làm chuẩn mực để so sánh lũ trẻ nhà mình.
Hai mươi hai tuổi, cô có một công việc văn phòng đáng mơ ước với một mức lương đủ để nuôi sống cả bản thân và gia đình.

Nhưng điều cô luôn buồn phiền nhất đó chính là việc bị ba mẹ giục có bạn trai, điều này đối với cô quả nhiên có sức ảnh hưởng lớn, cô không phải không từng có bạn trai, chỉ là cô ghét đám đàn ông như vậy, cô từng trải qua với vài người nhưng không thể nào cảm nhận được sự thật lòng, thậm chí còn là phản bội.
An Mạc Đình cô vốn là người thận trọng, đặc biệt trong chuyện tình cảm cũng luôn là như vậy, tính cách thâm trầm thận trọng ấy có đôi khi khiến người khác nghĩ rằng bản thân cô là người bảo thủ.

Có lẽ những tên đàn ông kia cũng vậy, nghĩ rằng cô là người bảo thủ nên không muốn cho một họ một cái gọi là tình thú.
Nhưng cô lại nghĩ cho cùng muốn họ thật lòng với mình sau đó mới tiến triển đến mức như vậy.

Năm lần bảy lượt từ chối chỉ đơn giản là chưa nhận được cảm giác thật lòng từ đối phương.

Vậy mà Lý Duệ Trung cũng có thể lấy lý do đó ra để cùng cô nói lời chia tay.

Cô đồng ý, nếu nhất quyết phải chia tay một người để hiểu được rằng đám đàn ông rẻ mạt như nào cô cũng quyết đồng ý đơn giản mà thôi.
Trong một năm, cô gái ha mươi ba tuổi liền chia tay một lúc ba người đàn ông, quá tam ba bận, nếu đã chia tay chỉ vì loại chuyện kia vậy cô dứt khoát tìm một người nào đó, tìm hiểu xem rốt cuộc loại tình thú đó có sức hấp dẫn như nào mà mấy tên đàn ông đều phải đưa ra yêu cầu như vậy.
An Mạc Đình vốn cùng bạn thân là Vi Tiểu Đằng đến nơi này tìm hiểu thế giới, cũng đã tham khảo rất nhiều lời khuyên của các đàn chị đi trước, chỉ là muốn tự bản thân mình kiểm chứng xóa bỏ đi cái gọi là lần đầu tiên của phụ nữ, nên hai người đã được sắp xếp đến nơi gọi là câu lạc bộ đêm này.
Vốn dĩ là tưởng bỏ ra hơn năm nghìn tệ để có thể thuê được tiểu bạch kiểm cho một đêm, đủ để biết được mùi của cuộc sống.

Ai ngờ bản thân đến lúc này thậm chí còn một mỏi uể oải hơn cả dũng khí ban đầu.

Bởi hai người vốn dĩ như hai con thỏ con, sợ đến mức không cả dám thẳng mắt nhìn lên phía hai người đàn ông đã được sắp xếp sẵn, vậy nên đã cố tình tự mình uống thật nhiều rượu.
Chỉ tiếc là đêm qua nhớ hay không thì đã không còn quan trọng nữa.

Nhìn căn phòng, quần áo lộn xộn, cũng đủ hiểu ra là mạnh mẽ cỡ nào.
An Mạc Đình đang ngây ngốc suy nghĩ liền nghe được một tiếng nói từ phía sau:
- Cô tỉnh rồi sao? Không biết cô đây là có định gì lại còn muốn lắp cả camera trong căn phòng này nữa, sao, muốn lưu giữ lại lần đầu tiên làm kỉ niệm sao?
- Anh là ai.
An Mạc Đình nhìn người đan ông xa lạ trước mắt, người này vốn dĩ không phải người đàn ông cô đã được giới thiệu đêm hôm qua.

Người này có ánh mắt sắc bén thậm chí trong ngữ khí nói chuyện cũng có thể nhìn được ra hơi lạnh, người đàn ông này không thể là tiểu bạch kiểm giống như Tiểu Đằng nói được, thậm chí càng không thể là loại trai bao sơ cấp này được.
- Cô không nhớ tôi sao? Đêm qua cô đã rất nhiệt tình đấy, đoạn video này tôi đã xem được rồi, rất chân thực, nhưng tôi lại nghi ngờ không hiểu cô vì sao lại quay lại cảnh này.
- Tôi không hề sắp xếp chuyện quay lén.
- Vậy sao, cô nghĩ tôi không biết cô là ai sao? An Mạc Đình, hai mươi ba tuổi, hiện đang làm tổ trưởng của công ty đầu tư Tín Phát, người Hà Châu, đến Thượng Hải để làm việc, mức lương chín nghìn tệ, gia đình gia giáo, ba là quân nhân về hưu, mẹ hiện đang làm giáo viên trung học, từng có ba người bạn trai nhưng đều chia tay trong năm nay.

Cô thử nói xem tôi còn điều gì không thể điều tra được ra cô nữa.

Kể cả dự án nhà xanh cô đang tham dự, cũng không nằm ngoài dự liệu của tôi.
- Anh quả nhiên là thần thánh phương nào, điều tra chi tiết được như vậy, vậy chắc chắn anh đang lên kế hoạch để có thể thâu tóm được dự án nhà xanh đấy.
- Đúng vậy, ban đầu tôi không quan tâm điều đó, nhưng từ khi điều tra được cô quan tâm, tôi liền đi trước một bước, sau này, bất kể Tín Phát có dự án nào cần tôi đều tranh giành cùng cô.

Còn về phần video này, tôi sẽ giữ, tuyệt đối khồng để cho cô có thể phát tán được.
Phát tán sao, cô còn là con người, cô không cần mặt mũi, loại chuyện liên quan đến việc quay lén kia cô hoàn toàn không biết cho đến khi đoạn video cô phóng túng cùng người đàn ông kia được anh ta trực tiếp cho xem, cô mới phát hiện ra hình như cô gặp rắc rối rồi, rơi vào một cái bẫy được sắp đặt trước mà chính cô cũng không biết được tiếp sau đó sẽ có những chuyện gì sảy ra.
An Mạc Đình ngồi thở dài trên chiếc giường trắng muốt, nhìn nên vệt máu đỏ chói lòa dưới ga cô càng hận mình ngu ngốc hơn.

Chẳng biết được rằng rốt cuộc ngày hôm qua đã sảy ra bao nhiêu lần, chỉ có thể hình dung ra bản thân cô lúc này quả nhiên không khác nào thân tàn ma dại.
Bước ra khỏi khách sạn kia, cô cũng chẳng màng suy nghĩ nhiều, chỉ có thể ngây ngốc trở lại căn phòng trọ nhỏ bé của mình buông bỏ tất cả ngâm mình trong chiếc bồn tắm nhỏ.

Hi vọng có thể quên sạch đi những gì đã trải qua ngày hôm qua..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui