Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Tọa Bản Dịch


Nhìn bóng lưng thủ lĩnh của họ cầm “hỏa mâu” lao tới, Phi Tước thở hổn hển hoàn toàn tê liệt ngã xuống đất.


Vị huynh đệ trong bộ tộc đó ra ngoài theo mệnh lệnh của thủ lĩnh, sau khi xác nhận tình hình nguy hiểm là con Nhền Nhện khổng lồ đã bò ra ngoài, hắn lập tức làm theo mệnh lệnh chạy về phía bộ tộc để lấy lửa.


Hắn mang theo hai ngọn đuốc, bước chân chạy thoăn thoắt nhưng vẫn phải gắng sức giữ lửa cháy, cuối cùng cũng đuổi kịp tới nơi.


Thành viên bộ lạc lúc bị tơ nhện tóm được gần như sắp buông xuôi tới nơi, Chu Tự không kịp suy nghĩ nhiều, liền đập nát một ngọn đuốc.


Cây giáo là một vũ khí có cán dài, bản thân nó có lợi thế về khoảng cách tấn công.

Dựa theo lợi thế đó hắn liền lấy ngọn đuốc buộc vào đầu trước của cây giáo, làm khoảng cách tấn công trở nên dài hơn, cũng tăng thêm không ít sự tự tin cho Chu Tự.


Sau khi lao về phía trước, hắn lập tức vung ngọn “hỏa mâu” trong tay.


Con Nhền Nhện khổng lồ này quả thực sợ lửa, vừa cảm nhận được nhiệt độ nóng lên liền vội vàng lui lại.


Thừa dịp, Chu Tự trực tiếp dùng hỏa mâu đốt cháy tơ nhện đang giữ chặt các thành viên trong bộ tộc của mình, sau đó dùng lửa đâm vào con Nhền Nhện khổng lồ.


Con Nhền Nhện khổng lồ sợ lửa và không dám tấn công, chỉ thấy nó hoàn toàn làm theo bản năng sinh vật của mình và quay người bỏ chạy bán sống bán chết.


Tốc độ của nó nhanh đến mức trong nháy mắt đã cách xa nhóm người, Chu Tự dù có muốn cũng không thể đuổi kịp.


Trong lúc này, Đại Sơn rõ ràng không từ bỏ ý định để con Nhền Nhện khổng lồ bỏ chạy, sau khi lao về phía trước hai bước, hắn dứt khoát ném ra chiếc rìu đá trong tay.



Sức mạnh của rìu đá ném ra rõ ràng không thể so sánh được với đạn đá.


Khoảnh khắc nó chạm vào cơ thể của con Nhền Nhện khổng lồ, Chu Tự rõ ràng nhìn thấy một dòng chất lỏng màu xanh lục bắn ra ngoài!

Cảnh tượng này khiến tinh thần hắn mừng rỡ.


Điều ấy chứng tỏ sức phòng ngự của con Nhền Nhện khổng lồ không mạnh như hắn dự đoán.


- Được rồi, đừng đuổi theo nữa.


Nhìn Đại Sơn lại muốn đuổi theo nó, Chu Tự vội vàng ngăn lại.

Con Nhền Nhện khổng lồ vốn có tốc độ nhanh hơn bọn họ, một khi đã cố ý bỏ chạy, bọn họ chắc chắn không đuổi kịp.


Mà lại con Nhền Nhện khổng lồ sợ lửa chứ không sợ bọn họ.


Hắn cầm bó đuốc có thể dọa nó sợ bỏ chạy, nhưng rất khó để kết liễu nó, nguyên nhân là do đối thủ quá nhanh và quá linh hoạt.


Trong khi Chu Tự đang mải mê suy nghĩ, thành viên bộ tộc vừa thoát chết trong gang tấc đã lao tới và quỳ xuống trước mặt hắn.


Ngoài phương thức này ra người đó không thể nghĩ ra cách nào khác để bày tỏ lòng biết ơn của mình.


Tình huống đó khiến Chu Tự sau khi định thần lại vô cùng bối rối, kế đó vô thức liếc nhìn những người khác xung quanh.



Lúc này, hắn nhận thấy rõ ràng rằng các thành viên bộ tộc đứng xung quanh, bao gồm cả Đại Sơn, ánh mắt nhìn hắn đã thay đổi rõ ràng.


Nếu như ban đầu các thành viên trong bộ tộc chỉ tôn thờ hắn như một vị “thần” thì bây giờ trong mắt họ đã đã có thêm sự “tôn kính”.


Khi đó, hình ảnh Chu Tự dùng “hỏa mâu” lao về phía quái vật Nhền Nhện và ép nó lùi lại đã in sâu vào lòng họ.


Thành thật mà nói, đối mặt với một con quái vật khủng khiếp như vậy, không ai trong số họ dám xông lên phía trước.


Ngay cả Đại Sơn cũng được Chu Tự truyền cảm hứng nên mới làm ra những hành động tấn công tiếp sau đó.


- Được rồi, cử người đi canh chừng con Nhền Nhện khổng lồ kia, e rằng chúng ta cần phải thay đổi kế hoạch thôi.


Chu Tự vừa nói vừa đỡ thành viên bộ tộc đang quỳ trên mặt đất lên.


- Chúng ta trước tiên trở về doanh địa rồi tính tiếp.


Trong kế hoạch ban đầu của hắn, dây quăng đá rõ ràng là vũ khí tầm xa chiếm vị trí then chốt, nhưng hiện tại thực tế đã chứng minh là đạn đá không đủ uy lực.


Lần này, bọn họ trở về sớm hơn bình thường khiến nhóm Hồ Điệp ở lại bộ tộc không khỏi cảm thấy có chút kỳ lạ.



Do trải nghiệm vừa rồi, các thành viên trong nhóm lúc này vẫn còn chưa hoàn hồn, nhân cơ hội liền thuật lại câu chuyện cho từng người nghe, thậm chí còn thêm thắt cho thêm phần sống động, càng kể càng hăng hái.


Vô hình chung, mọi người lưu lại trong bộ tộc đều tụ tập xung quanh khiến cả nhóm càng nói chuyện sôi nổi hơn.


Họ nói đến phấn khích, thậm chí còn bắt đầu khoe khoang về sự dũng cảm của thủ lĩnh, khiến các thành viên trong bộ tộc nhìn Chu Tự với ánh mắt khác.


Tuy là nhân vật chính trong câu chuyện, nhưng Chu Tự lúc này đang ngồi bên đống lửa không có thời gian để ý đến những gì họ đang nói, hắn chỉ hoàn toàn chìm đắm trong suy nghĩ.


Câu hỏi đầu tiên hiện lên trong đầu hắn lúc này là!

“Tại sao con Nhền Nhện khổng lồ lại bò ra ngoài?”

Như hắn đã phân tích trước đó, loài nhện săn mồi dựa vào việc chờ đợi con mồi sa lưới, chủ yêu giống kiểu ôm cây đợi thỏ, vậy tại sao con Nhền Nhện khổng lồ lại đột ngột xuất hiện?

Chu Tự ôm nghi vấn này suy nghĩ không thôi, sau một hồi khi suy nghĩ sâu xa bèn nghĩ tới một khả năng.


Đó là do đồ ăn!

Nói đúng ra, khu rừng đen này là một nơi hoang vu tồi tàn, nguồn thức ăn vô cùng thiếu thốn.


Theo những gì hắn biết cho đến nay, ngoài chuột và một số loài côn trùng ăn tạp có khả năng sinh tồn ngoan cường, thì chỉ còn hai loại động vật sống ở đây là thức ăn cho con Nhền Nhện khổng lồ mà thôi!

Chiếu theo suy luận đó, là những kẻ ngoại lai, sau khi định cư ở đây, họ cũng ăn bọ và chuột, đồng thời hiệu suất săn mồi cũng rất tốt.


Nói một cách đơn giản, trong một không gian hạn chế và cạnh tranh nguồn thức ăn với nhau, họ đã trực tiếp trở thành đối thủ trong chuỗi sinh thái này.


Việc giảm thức ăn và cường độ săn bắn ngày càng tăng đã buộc con Nhền Nhện khổng lồ vốn ẩn sâu trong khu rừng đen, giăng những tấm lưới khổng lồ và chờ đợi con mồi, cũng như bọn họ không thích lang thang khắp nơi, thì nó cũng bắt đầu phải chủ động tấn công để giành lấy thức ăn.


Bất kể là thế nào, xung quanh khu rừng đen này đã hình thành một tình huống cực đoan “có ngươi không có ta, và ngược lại” giữa bọn hắn và Nhền Nhện khổng lồ.



“Muốn đối phó con Nhền Nhện khổng lồ đó, trước tiên phải nghĩ cách kiềm chế tốc độ của nó và đặt bẫy?”

Đây là ý nghĩ đầu tiên xẹt qua trong đầu Chu Tự.


“Không, không, con Nhền Nhện khổng lồ đó to lớn như thế, phải đào bẫy sâu đến mức nào mới khiến nó lọt xuống được? Mà lại chúng ta hiện giờ cũng không có nhiều sức lực như thế.

Mà lại với tám chân nhện đó, nó có thể dễ dàng trèo ra khỏi ổ bẫy nhanh chóng.



Là một người hiện đại, tư duy của Chu Tự vẫn rất cởi mở, thực ra hắn có thể nghĩ ra rất nhiều phương pháp khác nhau.


Tuy nhiên, xét đến tình thế và điều kiện trước mắt, thực sự không có nhiều cách để áp dụng, vì vậy khiến hắn phải động não suy nghĩ nhiều hơn.


Trong quá trình đó, hoạt động săn bắt của họ đương nhiên vẫn tiếp tục, một khi việc săn mồi dừng lại, họ sẽ không có thức ăn.


Đứng trước tình hình ấy, để đảm bảo an toàn cho các thành viên trong bộ tộc, giờ đây mỗi đội sẽ cử một thành viên mang theo nguồn lửa và mỗi thành viên sẽ mang theo một ngọn đuốc.


Vũ khí trên tay cũng được thay thế từ rìu đá sang giáo.


Một khi đụng phải một con Nhền Nhện khổng lồ, lập tức bó thành “hỏa mâu” ép đối phương lùi lại!

Nhưng trong khoảng thời gian này, tần suất tấn công của con Nhền Nhện khổng lồ ngày càng cao.

Ngay cả khi có “hỏa mâu” ở gần, họ cũng không thể đảm bảo an toàn 100%.


Áp lực vô hình buộc Chu Tự phải bắt đầu triển khai kế hoạch của mình trước một tuần!

Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận