Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Tọa Bản Dịch


Tầm quan trọng của bản đồ là không thể nghi ngờ.

Nó không chỉ giúp họ ghi lại mà còn giúp họ xác định được vị trí của mình.

Theo dòng suy nghĩ trong đầu, da thú và cành cây cơ bản đã có sẵn.

Về phần hỗn hợp thực vật dùng để thay thế thuốc nhuộm, ở trong rừng đen cũng đã có sẵn, và hắn cũng đã cử người tới đó để lấy về.

- Đại Sơn, tới đây.

Nhân khoảng thời gian ít ỏi trước bữa tối, hắn gọi Đại Sơn tới phân bổ công việc.

- Sáng mai, ngươi không cần phụ trách tới khu rừng đen thu thập vật tư nữa, ta dự định sắp xếp cho ngươi tiến hành một nhiệm vụ thăm dò.

- Rõ!

Chu Tự không quá ngạc nhiên trước hành động đồng ý dứt khoát của Đại Sơn.

Trên thực tế, với tư cách là cá nhân có chiến lực mạnh nhất trong bộ tộc của mình, việc giữ hắn đi thu thập vật tư trong khu rừng đen chắc chắn sẽ là rất lãng phí.

Trước đây hắn không có lựa chọn, nhưng bây giờ hắn có thể lựa chọn, Chu Tự càng có khuynh hướng muốn cho Đại Sơn nhiều cơ hội huấn luyện hơn.

- Bây giờ ta sẽ dạy ngươi cách vẽ bản đồ.

- Bản đồ?

Hiển nhiên, ở thời đại Đại Sơn đang sống không hề có khái niệm thế nào gọi là bản đồ.

- Ngươi nhìn kĩ nhé.


Vừa nói, Chu Tự vừa lấy bản đồ ra, sau đó nhặt một hòn đá nghiền nát số thực vật vừa hái, vừa giải thích…

- Nhựa của những cây này có màu.

Ta muốn dùng nó làm thuốc nhuộm.

Cứ giã như thế này.

Vừa nói, Chu Tự vừa nhặt cành cây đã chuẩn bị từ sớm lên.

- Nhúng đầu cành này và vẽ lên da động vật.

Chu Tự vừa nói vừa vẽ một hình tam giác ở giữa tấm da động vật.

Tuy nhiên, bút làm từ cành cây và thuốc nhuộm thực vật sử dụng không trơn tru nên hắn phải tốn rất nhiều công sức mới thực hiện được vài nét đơn giản.

Sau khi vẽ được ba đường thẳng xếp chụm thành hình tam giác, hắn tiếp tục vẽ thêm một vòng tròn nhỏ bao quanh bên ngoài.

- Nơi này là doanh trại của bộ lạc chúng ta, bên này là hồ nước mặn…

Chu Tự vừa nói vừa vẽ một vòng tròn bên cạnh bộ tộc, thêm vào đó một vài đường lượn sóng, tức là nước hồ.

- Còn đây là khu rừng đen.

Trong khi vẽ những địa hình kia lên tấm da động vật, hắn đồng thời cũng giải thích cho Đại Sơn biết những hình đó thực sự tượng trưng cho điều gì.

Sau khi vẽ sơ lược địa hình xung quanh, hắn vẽ một mũi tên chéo ở góc trên bên trái bản đồ, căn cứ vào tiền đề mặt trời mọc ở hướng Đông và lặn ở hướng Tây, hắn đánh dấu các hướng Đông Nam, Tây Bắc và lần lượt giải thích những thứ này cho Đại Sơn nghe.

Những kiến thức này thực chất không hề phức tạp, chỉ cần có bộ não bình thường thì việc ghi nhớ chúng không hề khó khăn.


Mà sự thật đã chứng minh, Đại Sơn học rất nhanh.

- Rất tốt, Đại Sơn, ngươi có thể chọn hai người trong nhóm thu thập ban đầu để cùng mình tạo thành một nhóm nhỏ ba người và cùng nhau thực hiện nhiệm vụ thăm dò ngày mai.

Chu Tự vừa nói vừa đưa bản đồ da thú đã vẽ sẵn vào tay Đại Sơn, ngụ ý giao nhiệm vụ này cho hắn.

Sau đó hắn quay sang nhìn Phi Tước bên cạnh mình...

- Phi Tước, năm người được điều động từ đội thu thập lúc trước, bây giờ ta phải điều đi.

Những người còn lại trong đội đi săn vẫn sẽ do ngươi dẫn đầu, nhưng bắt đầu từ ngày mai, khu vực săn bắt sẽ hoàn toàn được mở rộng thành toàn bộ khu rừng đen.

Việc xác nhận chu vi và vị trí triển khai cụ thể là tùy thuộc vào ngươi chỉ định.

Phạm vi hoạt động của đội săn vẫn ở ngoại vi, đây chắc hẳn là kết quả của sự suy nghĩ cẩn thận của hắn.

Khu rừng đen này không lớn như hắn dự đoán ban đầu, chỉ cần có mạng nhện ở khu vực trung tâm để làm bẫy săn là đủ.

Trước đây, con Nhền Nhện khổng lồ không chờ đợi mãi mà con mồi không tới cửa, vì trước đây nó không có mồi, ngoài việc dựa vào kỹ năng độc đáo là “chờ đợi”, nó săn mồi chủ yếu dựa vào con mồi ngu ngốc tự sa vào bẫy.

May mắn thay, trước đây nó là loài săn mồi duy nhất ở khu vực này, nếu không bây giờ có lẽ nó đã chết vì đói rồi.

Đây cũng là nguyên nhân chính khiến con Nhền Nhện khổng lồ tăng cường độ làm khó bộ lạc Chu Tự.

Giờ đây, họ đã thừa hưởng mạng nhện săn mồi tiện lợi chỉ cần đặt một số mồi nhử lên đó để thu hút con mồi, mạng nhện có thể sẽ hoạt động tốt hơn bẫy rổ thủ công của họ.

Về phần đội đi săn, mặc dù số lượng đã giảm nhưng diện tích đi săn của họ lại được mở rộng hơn trước.

Nói cách khác, áp lực “cạnh tranh” giữa mỗi bẫy đã trở nên nhỏ hơn và trong trường hợp bình thường, chúng có thể bắt được nhiều con mồi hơn.


Sau khi sắp xếp nhiệm vụ mới cho đội thám hiểm của Đại Sơn và đội săn mồi của Phi Tước, Chu Tự bắt đầu để mắt tới bảy người còn lại.

Nhiệm vụ chính của bảy người này vẫn là thu thập tài nguyên, nhưng điểm khác biệt so với trước đây là…
- Ba người các ngươi sẽ tiếp tục chịu trách nhiệm thu thập vật tư trong khu rừng đen này.

Về phần bốn người còn lại, sẽ chịu trách nhiệm khai thác than trong khu mỏ đó.

Với sự điều chỉnh nhân sự mới, bộ tộc Diêm Hồ của họ đã chính thức bước vào một giai đoạn mới.

Sáng sớm hôm sau, đội thám hiểm ba người do Đại Sơn dẫn đầu chính thức khởi hành.

Đại Sơn thực tế đã thực hiện các nhiệm vụ thăm dò tương tự trước khi cựu thủ lĩnh qua đời, và giờ đây việc đó không còn xa lạ với hắn.

Kết quả là họ vừa đến vùng ngoại ô của khu rừng đen.

Với tầm nhìn tăng lên tinh tường đáng kể nhờ hưởng từ Chu Tự, rõ ràng Đại Sơn đã phát hiện ra điều gì đó và nhanh chóng đưa ra cảnh báo…

- Mau nấp đi!

Sau tiếng cảnh báo nhỏ, hai người còn lại phản ứng rất nhanh, lập tức trốn vào sau thân của một cây đen gần đó.

Lúc này, Đại Sơn dựa vào thân cây màu đen, thận trọng thò ra nửa đầu, ánh mắt lướt ra ngoài dò xét.

Chẳng mấy chốc, hai bóng dáng được bọc trong da động vật xuất hiện.

“Họ đến từ các bộ tộc khác.”

Sắc mặt của hai thành viên còn lại trong đội cũng phát hiện ra sự hiện diện của đối phương trở nên u ám và bất an.

- Đại Sơn, có nên động thủ không?

- Khoảng cách quá xa, nếu bọn chúng bỏ chạy, chúng ta sẽ khó bắt được.

Trước tiên hãy đợi bọn chúng đến gần hơn đã.


Đối mặt với tình huống bất ngờ này, Đại Sơn trong lòng tương đối bình tĩnh, sau khi đưa ra phán đoán đơn giản về khoảng cách, hắn đã đưa ra một quyết định sáng suốt.

Tuy nhiên, không biết chuyện gì đã xảy ra, chỉ thấy hai bên cách nhau với khoảng cách khá xa, hai người lạ kia sau khi đột ngột xuất hiện ở khu rừng đen bỗng nhiên dừng động tác lại, họ quay vào nhau thì thầm vài lời rồi quay người rời đi.

Tình huống này khiến vẻ mặt của ba thành viên trong đội thám hiểm trở nên tối sầm xuống.

- Có nên đuổi theo không?

- Không theo kịp đâu.

Đại Sơn đáp, ngữ khí mang theo vài phần khó chịu.

- Mau trở về bộ lạc và báo cáo cho thủ lĩnh biết chuyện gì đang xảy ra ở đây.

Chúng ta sẽ ở đây theo dõi! Mau lên!

Dưới sự thúc giục của Đại Sơn, thành viên đó không có thời gian để suy nghĩ nhiều liền lao hết tốc lực về bộ tộc.

Sau khi nhận được tin tức, giữa hàng lông mày của Chu Tự vô thức xuất hiện vài nếp nhăn nhỏ.

Từ trước đến nay, ngoại trừ những người trong bộ tộc của mình, hắn chưa bao giờ nhìn thấy người ngoài.

Tất nhiên, hắn hiểu rằng trên thế giới này sẽ còn có những bộ tộc khác, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn muốn đụng độ họ.

Đánh giá theo kinh nghiệm cá nhân hiện tại của Chu Tự, đây là một thế giới nguyên thủy, nguồn tài nguyên vô cùng khan hiếm.

Không quá lời khi nói rằng hắn từ khi xuyên không tới đây đã giảm cân rất nhiều theo thời gian.

Trong trường hợp này, việc người từ các bộ tộc khác xuất hiện có ý nghĩa gì? Điều này có nghĩa là rất có thể đôi bên sẽ hình thành mối quan hệ cạnh tranh xung quanh nguồn cung hạn chế! Đây không phải là một điều tốt chút nào!

Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận