Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Tọa Bản Dịch


Mí mắt Chu Tự nháy lên không ngừng khi nhìn thấy những bộ xương đó đang từng bước tiến tới kèm theo những ngọn ma trơi nhảy múa trong hốc mắt.

Mặc dù những thứ kỳ quái như “Cựu Thần”, “Truyền tống trận”, “Chân ngôn” hay “Nhền Nhện khổng lồ” xuất hiện đã đủ cảnh báo cho hắn biết, đây không phải thế giới bình thường.

Nhưng bất kể là như nào thì áp lực tâm lý mà hàng chục bộ xương khô trước mặt mang lại cho hắn là vô cùng to lớn!

Nếu nói một thế giới nguyên thủy tương đối bình thường, hầu hết các mối đe dọa sẽ đến từ những thảm họa tự nhiên hay nhân tạo trong phạm vi lẽ thường có thể lý giải được, hoặc từ một số loài thú thời tiền sử chẳng hạn.

Nhưng một khi nó trở thành một thế giới ma huyễn, những yếu tố khó lường đột nhiên trở nên quá nhiều.

không nói đâu xa, như những khô lâu trước mặt hắn là một ví dụ kinh điển.

Nghĩ đến đây, Chu Tự vô thức liếc nhìn Đại Sơn và những người bên cạnh.

Lúc này, Đại Sơn và những người khác đang dõi theo hàng chục bộ xương ở phía xa với vẻ mặt cứng ngắc, dường như không thể tin vào mắt mình.

- Đại Sơn, đây cũng là sức mạnh của chân ngôn sao?

Với câu hỏi này, Đại Sơn chỉ là gật đầu mạnh, không nói thêm gì.

- Ta e là như vậy.

Ta từng nghe các trưởng lão trong bộ tộc nói rằng một số chân ngôn có thể điều khiển được khô cốt, nhưng chưa bao giờ tận mắt nhìn thấy!

Nghe hắn nói vậy thì có vẻ như sức mạnh của loại chân ngôn này không xuất hiện thường xuyên trong thế giới của Đại Sơn.


Hít một hơi thật sâu, Chu Tự chấn tĩnh lại cảm xúc, vứt bỏ mọi tạp niệm vô ích, tập trung toàn bộ sức lực vào trận chiến trước mắt.

“Bất kể phía bên kia có phát hiện ra chúng ta hay không, xét theo tình hình hiện tại, có lẽ họ muốn sử dụng mấy chục bộ xương này để dò đường.”

- Chậc!

Nghĩ tới đây, Chu Tự không khỏi phát ra một tiếng chép miệng không vui.

Không cần phải nói, sự sắp xếp của đối phương ngay khi nó vừa xuất hiện đã phá vỡ kế hoạch tốt đẹp ban đầu của hắn.

Tốc độ tiến lên của khô lâu binh không nhanh, trong quá trình đó, nhóm Phi Tước mang theo đạn đá từ hang Nhện trên mặt đất đến ngay sau đó, tiếp thêm rất nhiều niềm tin cho Chu Tự.

“Dù sao thì, trước tiên phải thử sức của những bộ xương này và thu thập một số thông tin từ chúng mới tính kế được!”

Nghĩ tới đây, Chu Tự trầm giọng ra lệnh.

- Đại Sơn, ngươi đem theo năm người chờ sẵn, nghe mệnh lệnh của ta, tùy thời chuẩn bị xông về phía trước.

Còn bây giờ, chuẩn bị người ném đá!

Sau khi nhận được lệnh, những người có nhiệm vụ ném đá nhanh chóng xoay chiếc ná trên tay, phát ra một tiếng "vù" nghèn nghẹt.

Chỉ chờ đợi khoảnh khắc lũ khô lâu binh đó bước vào phạm vi tấn công của bọn họ…


- Mục tiêu! Bộ xương ở phía đối diện, phóng!!

Theo lệnh của Chu Tự, một loạt đạn đá được ném ra, trúng vào những khô lâu binh đang tiến về phía họ, khiến chúng vỡ tan thành từng mảnh.

Đầu của một trong những bộ xương bị đập nát tại chỗ và rơi xuống đất, lăn tròn như một quả bóng, miệng nó vẫn đóng mở tạo ra tiếng “cách cách”, như thể đang co giật.

Song, cơ thể không đầu vẫn không ngừng di chuyển.

Cảnh tượng kỳ lạ này nằm trong dự liệu của Chu Tự.

Dù sao thì khô lâu binh đã xuất hiện, vậy chuyện một bộ xương vẫn có thể đi lại mà không có đầu không còn hiếm lạ nữa.

Trong quá trình tấn công, Chu Tự đã dựa vào sức mạnh của “Động Sát Chi Nhãn” để quan sát chuyển động ở phía bên kia.

Khi bọn họ ra tay ở đây, tương đương với việc chủ động lạy ông tôi ở bụi này, nhưng những kẻ đối diện hiện tại đều đang ẩn nấp sau bức tường chắn, khiến Chu Tự cơ bản không thể nhìn thấy họ và không biết tình hình ra sao.

Đồng thời, những khô lâu binh di chuyển chậm rãi, điều đó giúp giảm bớt đáng kể áp lực cho những người ném đá và cho phép họ có đủ thời gian để tiếp tục nạp đạn bắn đợt mới.

Mấy viên đạn đá được ném vào địch nhân, khiến những khô lâu binh bị đánh vỡ thành từng mảnh, kết quả đó ngay lập tức làm tăng thêm sự tự tin cho nhóm Chu Tự.

- Thứ này thoạt nhìn khá đáng sợ, kỳ thực cũng không biết đánh!

Không biết có phải vì sợ hãi những bộ xương này hay không, mà một người trong đội ném đá nói đùa một câu để giải tỏa tâm lý.


Có điều, lời đó của hắn đã bày tỏ cảm xúc của hầu hết các thành viên trong bộ tộc vào lúc này.

Tuy nhiên, hắn vừa dứt lời, những mảnh xương rải rác trên mặt đất nơi xa đột nhiên biến đổi, nhô ra.

Như bị một lực vô hình nào đó kéo lại, bộ xương bị đạn đá của những người ném đá đánh bại nhanh chóng được tổ chức lại, đồng thời phát ra âm thanh “tách, cạch, cạch”, cuối cùng trở lại trạng thái ban đầu.

Cảnh tượng này khiến ý cười trên môi của thành viên bộ lạc vừa nãy cứng đờ tại chỗ.

- Làm sao, làm sao chuyện này có thể xảy ra được?!

Đối mặt với tình huống bất ngờ, Chu Tự âm thầm kêu một tiếng “hỏng rồi” trong lòng, tuy nhiên hắn vẫn lên tiếng trấn an mọi người.

- Hoảng sợ gì chứ? Chúng chỉ là một đống xương vỡ thôi.

Những bộ xương mỏng manh như vậy rất dễ bị tổn thương! Dù có đứng lên bao nhiêu lần, chúng ta cũng có thể dễ dàng hạ gục chúng! Hãy tiếp tục tấn công!!

Sau khi trải qua trận chiến như lễ rửa tội với con Nhền Nhện khổng lồ, sự tồn tại của Chu Tự đối với các thành viên trong bộ lạc giống như định hải thần châm, chỉ cần đứng đó thôi cũng khiến tất cả yên tâm.

- Thủ lĩnh nói đúng! Chỉ là những mảnh xương gãy thôi, dù có đứng lên bao nhiêu lần cũng vô ích! Hãy đánh bại chúng!

- Hạ gục chúng!!

Cùng với mấy câu cổ vũ tinh thần, các thành viên bộ tộc đã lấy lại được tinh thần và thay đổi từ trạng thái lo lắng trước đó trở nên phấn khởi rõ ràng.

Bề ngoài, Chu Tự vẫn duy trì sự bình tĩnh vốn nên có của một thủ lĩnh để ngăn cho các thành viên trong bộ tộc của mình hoảng sợ, nhưng bên trong lại không hề lạc quan như vậy.

Sự gián đoạn kịp thời của hắn đã khiến các thành viên trong bộ tộc không nhận ra được vấn đề.


Đó là tiêu hao!

Nếu những bộ xương bị vỡ vụn kia có thể tập hợp lại về nguyên dạng và tiếp tục tấn công, điều đó có nghĩa là đối thủ có thể tiếp tục bào mòn sức lực và vũ khí bọn họ thông qua phương pháp này.

Đương nhiên, Chu Tự cũng lờ mờ đoán được, nếu đối phương muốn tiếp tục sử dụng khô lâu theo cách như này, thì chính phía hắn nhất định cũng có vấn đề tiêu hao, không thể cứ ngã xuống lại khôi phục vô hạn được.

Bây giờ Chu Tự chỉ mừng vì trước đó bản thân có sự chuẩn bị cẩn thận, không lựa chọn tiết kiệm đạn đá, đợi các bộ xương đối diện đi vào khu rừng đen sẽ dùng vũ khí cận chiến tiêu diệt nó.

Bằng không, những khô lâu binh sống dậy lần nữa sẽ xuất hiện trực tiếp trong khu rừng đen và phá vỡ đội hình của bọn họ!

Nhưng tình thế bây giờ vẫn không hề lạc quan, bởi vì qua sự việc này, hắn đã hoàn toàn hiểu được chiến thuật của đối phương.

Đó là bố trí một mảng lá chắn để tự vệ, sau đó sử dụng những khô lâu binh có thể sống lại liên tục để tiêu hao quân địch.

Có thể nói đây là một chiến thuật tiêu hao rất điển hình.

Đây chắc chắn là lĩnh vực mà đối thủ giỏi.

Nếu họ theo nhịp của đối thủ và tham gia vào một cuộc chiến tiêu hao thì đây không phải là một quyết định sáng suốt chút nào.

- Đại Sơn!

Nghĩ đến đây, Chu Tự trực tiếp làm thủ hiệu về phía Đại Sơn.

Đại Sơn lập tức hiểu, lao vụt ra cùng với năm người huynh đệ của mình, vòng qua chiến trường trực diện, nhanh chóng tiếp cận đội hình địch từ hai bên mạn sườn!

Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận