Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Tọa Bản Dịch


Toàn bộ quá trình đều không tránh được đối phương, hoặc tại vùng đất hoang tương đối trống trải này, bọn họ có muốn cũng không thể tránh được.

Giống như đối phương đã dựng lên một bức tường chắn với ý định rõ ràng là thu nhỏ phạm vi và tiêu hao bọn họ, Chu Tự lúc này cũng không có ý định che giấu ý đồ của mình.

Một nhóm huynh đệ do Đại Sơn dẫn đầu đang bước đi nhanh như bay.

Đối thủ cũng nên biết rằng những khô lâu binh di chuyển quá chậm và chuyển động của chúng cũng không mấy linh hoạt.

Vì vậy, chỉ cần để những khô lâu binh tiếp tục tiến lên trên chiến trường phía trước và tiếp tục gây áp lực lên những người ném đá ở phía sau mình là được.

Về phần nhóm Đại Sơn lao tới tấn công, chúng cũng không hề sợ hãi chút nào.

Hắn rút những người ném đá về và xét đến việc quân địch đang đến gần, Chu Tự đành phải để lại một số đơn vị cận chiến để đối phó với chúng.

Nếu như lúc đầu quân số ngang nhau thì bây giờ đối mặt với đội tấn công do Đại Sơn cầm đầu, họ đã có lợi thế rõ ràng về quân số!

Bức tường chắn đã được dựng lên, phía đối diện bất động như núi, giữ chặt vị trí.

Đại Sơn cố gắng đi một con đường vòng qua vành đai và vượt qua bức tường chắn, nhưng địch nhân rõ ràng đã lường trước được tình huống này ngay từ đầu khi các tấm rào và tấm chắn lớn được dựng lên, chúng có thể trực tiếp tạo thành một đội hình hình tròn mà không có bất kỳ sơ hở nào.

Đại Sơn buộc không còn lựa chọn nào khác ngoài việc trực tiếp phát động một cuộc tấn công mạnh mẽ trực diện vào đội hình vòng tròn trước mặt.

Một tiếng gầm rú lấy sức vang lên, Đại Sơn vung chiếc rìu đá của mình và giáng một đòn chuẩn xác vào bức tường chắn trước mặt.

Đại Sơn đói ăn lâu ngày tuy thân hình gầy gò nhưng sức lực của hắn không hề nhỏ, nhất là dưới sự khắc nghiệt của hoàn cảnh thiếu thốn này càng tôi luyện thêm sự dẻo dai cho hắn.


Khi chiếc rìu bổ xuống, cùng với những mảnh gỗ bay ra, tấm chắn như tấm cửa lớn trước mặt vỡ vụn ngay tại chỗ! In lên đó là dấu vết giống như bị đập vỡ hơn là chỉ bị nứt ra.

Tình huống này chắc chắn nằm ngoài sức tưởng tượng của đối phương, gã cầm chiếc khiên lớn trong tay bị đập vỡ sợ hãi đứng yên tại chỗ.

- Đẩy hắn ra!

Một giọng nói vang lên từ phía sau bức tường chắn của đối phương.

Không còn thời gian để quan tâm đến gia hỏa đang sợ hãi, đại thuẫn binh của hai cánh nhanh chóng đẩy gã đó ra và lại tiếp tục kề vai sát cánh tạo thành tấm chắn vững chãi, đồng thời lợi dụng tấm khiên lớn đối kháng lại với sự tấn công của Đại Sơn.

Đại Sơn vừa tung ra một đòn bằng toàn lực, bây giờ lại bị hai đại thuẫn binh mang khiên lớn ra khiêu chiến, khiến hắn ngay lập tức bị cản trở.

Trong khoảnh khắc, Đại Sơn hơi mất thăng bằng và loạng choạng lùi về phía sau.

Cùng lúc đó, Đại Sơn nhanh chóng mở rộng cánh tay, cố gắng giữ thăng bằng và ổn định cơ thể.

Nhưng địch nhân hiển nhiên sẽ không để hắn thoát ra dễ như vậy, khi bọn chúng nhìn thấy Đại Sơn mất thăng bằng, liền không còn co đầu rút cổ trốn sau tấm khiên lớn nữa mà di chuyển sang một bên, từ phía sau bổng có hai cây giáo nhanh chóng đâm ra, hành động này là muốn một đòn đoạt mạng Đại Sơn.

Trong tích tắc giữa sự sống và cái chết, hắn dang hai tay ra và căn thời gian chính xác trước khi hai ngọn giáo từ phía đối diện lao tới đâm mình, né người một cái tránh đòn tấn công, sau đó trực tiếp kẹp hai ngọn giáo vào hai bên nách.

Chiêu thức này vô cùng gây chấn kinh cho phía bên kia, nó cũng khiến Đại Sơn sợ hãi đến mức trái tim thiếu nước nhảy thẳng lên cổ họng.

Tình thế vừa rồi kịch liệt mà mạo hiểm đến mức ngay cả bản thân hắn cũng không biết mình có thể thành công hay không, trong lòng hắn không có chút sự đảm bảo nào.

Ngay sau đó, phản ứng của địch nhân khá nhanh, phản ứng đầu tiên là rút hai ngọn giáo về, nhưng Đại Sơn làm sao có thể để đối phương toại nguyện?


Chỉ thấy vào chính lúc đó, Đại Sơn đã đưa ra một quyết định dứt khoát, thậm chí còn ném chiếc rìu đá trong tay đi, hắn lấy lòng bàn tay nắm chặt lấy thân của hai ngọn giáo.

- Muốn kéo về sao? Vậy thì các ngươi cần phải cố gắng hơn nữa!

Đại thuẫn binh ở phía đối diện cầm cây thương bằng một tay nên không đủ mạnh lắm, Đại Sơn tận dụng thế lao về phía trước rồi giật giáo của đối thủ về, trong tích tắc liền nắm lấy nó, chân hắn rất vững khiến hai tên kia mất thăng bằng, nhờ đó thế trận “đóng chặt cổng” của địch nhân dựng lên vô hình chung đã lộ ra một khoảng trống lớn.

- Hai tên ngu ngốc này!

Nhìn thấy cảnh tượng này trước mắt, sắc mặt thủ lĩnh đối diện sau bức tường chắn khó coi, ước gì có thể giết chết hai tên này ngay tại chỗ.

Nhưng trong tình huống hiện tại, rõ ràng hắn không có thời gian để tính tới việc này, chỉ có thể hét lên…

- Ngăn lại đi, mau ngăn lại!

Hai đại thuẫn binh ở hai bên bấy giờ mới phản ứng lại và nhanh chóng tiến lên chặn phía trước, nhưng vào lúc này, những thành viên bộ tộc khác đã cùng Đại Sơn phóng vụt tới phía trước trợ giúp hắn.

Cũng nhờ có hành động đó đã giúp Đại Sơn chống đỡ sự truy đuổi sau đó.

Đại Sơn nhắm chuẩn thời gian đồng thời di chuyển nhanh chóng, tay cầm cây giáo lao vào đội hình của quân địch cuồng vũ một hồi.

Những đại thuẫn binh ở phía đối diện sử dụng trang bị nặng khiến khả năng linh hoạt hạn chế.

Không kịp phản ứng làm nhiều đại thuẫn binh bị thương tại chỗ.


Đội hình vòng tròn được xếp từ các lá chắn lớn này chỉ có thể phát huy khả năng phòng thủ mạnh mẽ bên ngoài khi bên trong bất khả xâm phạm.

Tuy nhiên, một khi bên trong bị tấn công sẽ khó duy trì đội hình.

Thủ lĩnh địch nhân cũng biết chuyện, đành phải ra lệnh tản quân.

“Trường hợp xấu nhất là đánh nhau trực diện, đừng quên răng phe mình có nhiều người hơn!”

Với sự thay đổi trong tư duy chiến thuật, sau khi nhận được mệnh lệnh, một số đại thuẫn binh trực tiếp thả khiên xuống, cầm giáo bằng cả hai tay và phối hợp với các đại thuẫn binh bên cạnh để tạo thành một tổ hợp tấn công và phòng thủ.

Một điều chỉnh đơn giản nhưng hiệu quả lại rõ rệt vô cùng.

Trước đây họ bị động vì áp dụng chiến lược phòng thủ tiêu hao.

Nhưng một khi phòng thủ chuyển sang tấn công, lợi thế về quân số sẽ nhanh chóng được phát huy.

Cho dù Đại Sơn trước đó từng thể hiện sức mạnh to lớn như thế nào, thì giờ đây cũng bị đẩy vào tình thế tiến thoái lưỡng nan khi không thể “hai tay đánh bại bốn tay”.

Dù chỉ là một tình tiết điều chỉnh nho nhỏ ở giữa nhưng thủ lĩnh địch khi giành lại quyền kiểm soát tình hình chắc chắn đã trở nên thoải mái hơn.

Cùng lúc đó, ánh mắt của hắn quét qua chiến trường trực diện, vào lúc này, những khô lâu binh của hắn đã đẩy đến vị trí đối diện.

Điều này cũng khiến những người ném đá về cơ bản không có chỗ để phát huy lợi thế, và họ bắt đầu phải chiến đấu trực diện với những khô lâu binh kia.

Là một đơn vị chiến đấu, khô lâu binh quả thực không có gì nổi bật, chúng mỏng manh, không đủ linh hoạt và xét về tổng thể không có gì nổi bật.

Nhưng lũ khô lâu binh đó có một ưu điểm, đó là bọn chúng không sợ chết, dù có bị đánh thành từng mảnh cũng có thể lắp ráp trở lại nhu cũ, nên chúng hoàn toàn có thể phát động tấn công bất cứ lúc nào.

Đối mặt với những khô lâu binh không sợ chết này, bọn họ lúc đó thực sự không thể thoát khỏi vòng lặp và hoàn toàn bị cuốn vào.


Chu Tự vung cây giáo trong tay, đánh ngã một khô lâu binh xuống đất, vô thức quét qua khung cảnh hỗn loạn phía xa.

Giống như thủ lĩnh của kẻ thù đang quan sát những gì đang xảy ra ở phía họ, hắn cũng đang quan sát loạn chiến ở đằng xa.

“Sau khi những khô lâu binh này bị phân tán, chúng đều có thể hồi sinh lại nhiều lần.

Điều đó chắc chắn không phải dựa vào khả năng của chính họ.

Hẳn là có một kẻ như một Vong Linh pháp sư ở phía đối diện sử dụng phép thuật ở phía đối diện điều khiển, chỉ e khó có thẻ đánh bại.

Việc đối thủ tiêu thụ liên tục có thể gây khó khăn cho việc giành chiến thắng.”

Ý niệm này vừa chạy qua đầu, Chu Tự liền cố gắng khóa chặt mục tiêu.

Nhưng Vong Linh pháp sư rõ ràng không hề ngu ngốc, hắn ta hoàn toàn đứng lẫn vào đám trường mâu binh và đại thuẫn binh, khiến cho địch nhân không thể tìm ra bất kỳ manh mối nào, có điều...

“Động Sát Chi Nhãn”

Không chút do dự, hắn trực tiếp kích hoạt sức mạnh của chân ngôn.

Vào lúc ấy, toàn bộ thế giới trước mặt Chu Tự trở nên rõ ràng hơn.

Tắt những tấm bảng liên tục xuất hiện trước mắt sang một bên, một số chi tiết ban đầu Chu Tự vốn không thể nhận ra giờ đã hoàn toàn sáng tỏ dưới ánh mắt của hắn!

“Tìm thấy rồi!”

Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận