Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Tọa Bản Dịch


Sự xuất hiện của các nàng Hồ Điệp khiến các thành viên ban đầu của doanh trại Hắc Nguyệt ở đây hơi lo lắng.


Tuy nhiên, chuyện như thế này chỉ có thể khiến bọn họ dần dần quen nhau mà thôi.


Sau một thời gian ngắn sắp xếp nhân lực, Chu Tự vẫy tay với Hồ Điệp.


- Mộng Điệp, lại đây.


Trang Mộng Điệp là tên mới của Hồ Điệp , được lấy từ ý nghĩa của Trang Chu Mộng Điệp, lý do đặt cho nàng cái tên mới này cũng rất đơn giản.


Một mặt, với tư cách là thủ hạ bốn sao cốt cán của hắn bây giờ, dù sao cũng phải có một cái tên đàng hoàng.


Mặt khác, đó là vì tên trùng nhau.


Trong số những nữ nhân của bộ tộc Hắc Nguyệt, không chỉ có một người tên là Hồ Điệp, thậm chí còn có một người tên là Tiểu Hồ Điệp…

Chỉ có thể nói rằng ở thời đại này, những cái tên mà người nguyên thủy có thể nghĩ ra đều rất hạn chế.


Cho nên sau khi đến đây, Chu Tự cũng tìm cơ hội trực tiếp đổi cho nàng cái tên đàng hoàng hơn.


Trang Mộng Điệp vui mừng khôn xiết khi có được tên mới, như thể mọi mệt mỏi sau chuyến hành trình đều được quét sạch.


Lúc này nghe thấy Chu Tự gọi, lập tức chạy tới.



- Có chuyện gì không, thủ lĩnh?

Không nhiều lời, Chu Tự chỉ thẳng vào ba người trước mặt.


- Ba người bọn họ chịu trách nhiệm thực hiện công việc thủ công ở doanh trại Hắc Nguyệt, từ hôm nay trở đi, bọn họ sẽ về dưới trướng của ngươi, ngươi sẽ chịu trách nhiệm dẫn dắt bọn họ, dạy bọn họ từng chút một những đồ vật cần làm.


- Vậy… Thủ lĩnh, chúng ta cần làm gì trước tiên?

Chu Tự không nghĩ nhiều về vấn đề này mà chỉ ra hiệu!

- Bẫy giỏ có nắp nên được làm trước, nhưng cần lớn hơn những cái trước đó.


Lần này, Chu Tự chắc chắn là chuẩn bị bẫy giỏ có nắp cho những con thỏ rừng.


Trên thực tế, gần đây hắn đang nghiên cứu bẫy thòng lọng, mặc dù trước đây hắn chưa từng làm việc này, nhưng nói thẳng ra thì chẳng phải chỉ là thắt nút thôi à?

Sau khi con mồi lọt vào, nút thòng lọng nhanh chóng được thắt chặt lại, cột chặt lấy con mồi.


Về phần nút thắt, nền tảng của Chu Tự dù sao cũng có, bản thân bẫy thòng lọng cũng không phức tạp, mỗi khi rảnh rỗi, hắn sẽ dành chút thời gian để nghiên cứu một chút, gần đây hắn đã nghiên cứu được một số đồ.


Trong lúc đó, đối mặt với nữ cấp trên là Trang Mộng Điệp mới “nhảy dù” đến, ba người trong doanh trại Hắc Nguyệt có thái độ khá thành thật, nhưng không ai biết trong lòng bọn họ đang nghĩ gì.


Mà Trang Mộng Điệp cũng không thèm quan tâm bọn họ nghĩ gì, nàng đã là một tiểu thủ lĩnh phụ trách một đám người ở doanh trại Diêm Hồ bên kia, hiện tại dưới trướng có thêm ba người, nàng cũng không cảm thấy áp lực gì nữa.


- Đều nhìn qua đây, chú ý học theo ta.


Không nói nhiều lời, trực tiếp làm theo chỉ dẫn của thủ lĩnh, bắt đầu đan một chiếc giỏ có nắp lớn hơn.


Mặc dù thủ lĩnh của bọn họ chưa bao giờ dạy qua, nhưng trí lực của Trang Mộng Điệp dù sao cũng có cực hạn là bốn sao, hiện tại mới chỉ là hai sao nhưng dần dần lộ ra trí lực vượt xa người bình thường.


Chỉ cần điều chỉnh kích thước phù hợp khi đan giỏ, suy một được ba này giúp Trang Mộng Điệp làm việc dễ dàng.


Phải mất nhiều thời gian và công sức hơn để đan một chiếc giỏ lớn có thể dễ dàng bao lấy cả một con thỏ.


Nhưng ngoài điểm này, bản thân việc đan giỏ cũng là một công việc kiểu lặp đi lặp lại, về cơ bản, sau khi đã nhìn thấy các kỹ thuật đan giỏ cơ bản, bọn họ có thể bắt tay vào làm mà không cần đợi nàng đan xong hết.


Nhưng sau khi chính thức bắt đầu, bọn họ nhận ra rằng công việc tưởng chừng như đơn giản này lại không hề đơn giản chút nào.


Nhìn những ngón tay vụng về của mình gần như đang đứng lại tại chỗ, rồi nhìn những ngón tay của người cấp trên mới, quả thật rất linh hoạt!

Điều này khiến bọn họ nhận ra rõ ràng rằng cấp trên “nhảy dù” của bọn họ thực sự phi thường, cũng nhanh chóng cúi đầu và bắt đầu thực hiện công việc trước mắt một cách nghiêm túc.



Bản thân công việc này cũng không quá khó khăn, sau khi vượt qua ngưỡng ban đầu, ba người nhanh chóng có cảm giác quen tay hơn, thậm chí ngón tay cũng đã linh hoạt hơn trước.


Điều này cũng khiến bọn họ tự tin hơn một chút, vô thức ngẩng đầu lên để xác nhận tiến độ của cấp trên mới này.


Sau đó, chỉ nhìn thấy Trang Mộng Điệp với vẻ mặt bình tĩnh đặt chiếc giỏ mình vừa làm sang một bên, sau đó nhặt hai sợi dây vỏ cây mới bắt đầu làm cái tiếp theo.


Trong lúc này, dường như cảm nhận được có ánh mắt đang đổ dồn vào mình, Trang Mộng Điệp không ngừng động tác đang làm, ngẩng đầu nhìn ba người một cách kỳ quái.


Ngay lập tức, ba khuôn mặt đang chết lặng hiện ra trong mắt nàng.


Nhất thời Trang Mộng Điệp không biết chuyện gì đang xảy ra, liếc nhìn ba người đã đan được gần một phần tư giỏ, rồi hỏi một cách kỳ lạ…

- Sao vậy? Có chỗ nào không biết à?

Trước câu hỏi này, ba người đều lắc đầu nguầy nguậy, điều này càng khiến Trang Mộng Điệp càng cảm thấy kỳ lạ.


- Nếu không thì làm nhanh, đừng có dừng tay.


Chỉ trong vài giây, cả ba người đã tâm phục khẩu phục lãnh đạo được thủ lĩnh mới của bọn họ phân công đến.


Trong khoảng thời gian đó, Chu Tự cùng hai người nữa đang bận rộn xây bếp lò trong doanh Trại Hắc Nguyệt.


Tất nhiên, chiếc bếp này không dùng để đun nước nấu ăn mà để nung đồ gốm.


Nhưng trước hết, đã có đồ gốm ở doanh trại Hắc Nguyệt.


Nhưng thủ lĩnh trước của bọn họ đã làm rất tệ, bởi vì đối phương còn chẳng có bếp nung đồ gốm nữa mà.



Theo Chu Tự thấy, đây mới đúng là trình tự mà người nguyên thủy mày mò làm đồ gốm.


Nhưng nếu nghĩ kỹ thì cũng không có gì đáng ngạc nhiên, suy cho cùng, không phải ai cũng thích mua mấy chén trà, thậm chí còn nghiên cứu đốt củi rồi đốt điện, thậm chí còn bỏ tiền oan vô số như hắn.


Nhưng bây giờ xem ra việc con người có thêm sở thích mày mò cũng chẳng có gì là sai.


Lỡ đâu ngày nào đó xuyên qua thì sao?

Đây chẳng phải là chuẩn bị trước à?

Khác với cái bếp nhỏ hắn từng làm ở bộ tộc Diêm Hồ, lần này dù sao hắn cũng đã có kinh nghiệm trước đó nên định làm một cái bếp lớn hơn.


Bằng cách này, số lượng gốm được nung trong mỗi mẻ có thể tăng lên, như này có thể được coi là nâng cao hiệu suất.


Dù sao thì toàn bộ quá trình, bản thân Chu Tự lên kế hoạch chi tiết và bố trí lò nung, trong khi hai người bên cạnh hắn chịu trách nhiệm thực hiện một số công việc tốn sức.


Động tác vẫn rất nhanh, trước khi trời tối đã dựng xong bếp lò.


Nhưng còn chuyện đắp bùn trong ngoài thì hiển nhiên phải đợi đến mai mới tính tiếp được.


- Được rồi, hôm nay chúng ta đến đây thôi, bắt đầu nhóm lửa nấu cơm đi!

Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận