Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Tọa Bản Dịch


Vào giờ ăn tối, với sự tăng trưởng theo cấp số nhân của dân số bộ tộc và một số điều chuyển nhân sự, trong hoàn cảnh bình thường, lúc này bọn họ chắc chắn sẽ gặp phải một số khó khăn trong phân chia thức ăn.


Tuy nhiên, tình hình hiện tại của Chu Tự không thuộc về bình thường.


Đừng quên mấy ngày trước bọn họ vừa mới giết chết một con nhện khổng lồ, tính đến hôm nay, vẫn còn sót lại chân nhện, cộng thêm bộ tộc Hắc Nguyệt bắt cá cả ngày.


Để toàn bộ người bộ tộc ăn đủ thì vẫn dễ làm được.


Nhưng cuộc sống như vậy không thể kéo dài mãi.


Dù gì quái vật nhện chỉ có tám chân…

Một khi ăn hết chân nhện, chắc chắn sẽ cảm thấy bị áp lực về nguồn thức ăn.


Để giải quyết áp lực lương thực, theo Chu Tự thấy, cách trực tiếp và hiệu quả nhất là nâng cấp lưới đánh cá, nâng cao hiệu suất đánh bắt cá.


Trên thực tế, hắn đã dạy các thành viên bộ tộc ở đây bắt đầu nâng cấp lưới đánh cá vào buổi sáng sau khi hắn đến doanh trại Hắc Nguyệt.


Tuy nhiên, xét cho cùng thì đây là một công việc tốn nhiều thời gian và công sức, rất khó để hoàn thành trong thời gian ngắn.


Theo tiền đề này, sự xuất hiện của đám người Trang Mộng Điệp có thể nói đã mang lại sự cải thiện to lớn cho lực lượng lao động trong doanh trại Hắc Nguyệt.


Nhưng Chu Tự không có ý định để đám người Trang Mộng Điệp giúp dệt lưới đánh cá.



Lý do rất đơn giản, bởi vì hôm nay khi hắn kiểm tra hoàn cảnh xung quanh thì phát hiện ra thỏ rừng.


Điều này khiến Chu Tự nhanh chóng cân nhắc trong đầu.


Suy nghĩ nuôi thỏ rừng thì không cần nói nhiều nữa, đứng từ góc nhìn của hắn, việc này nhất định phải làm càng sớm càng tốt.


Từ cơ sở trên, hiệu quả của việc nâng cấp lưới đánh cá dù không thể được cải thiện sẽ ảnh hưởng đến việc phân phối lương thực sau khi dân số của bộ tộc tăng lên, nhưng những chiếc lưới đánh cá bị hỏng do cựu thủ lĩnh làm ra vẫn còn đó mà.


Những người trong doanh trại Hắc Nguyệt đã sống sót nhờ những chiếc lưới đánh cá bị hỏng ấy, bọn họ vẫn có thể sử dụng chúng để kiếm ăn.


Nhiều nhất thì việc phân phối lương thực sẽ giảm đi một chút do dân số tăng lên, nhưng chắc chắn sẽ không khiến bọn họ chết đói.


Hiệu suất thủ công của Trang Mộng Điệp đã cao hơn rất nhiều với đám người làm thủ công lâu ngày của bộ tộc Diêm Hồ, còn những người mới của doanh trại Hắc Nguyệt, vậy thì càng cách một khoảng xa.


Từ lúc đến đây vào buổi chiều, nhận được mệnh lệnh của Chu Tự, rồi thản nhiên bắt tay vào công việc một lúc trước khi đi ngủ, Trang Mộng Điệp đã đan được ba chiếc giỏ có kích thước bằng một con thỏ rừng.


Còn tính đến việc nàng đã dành ra rất nhiều thời gian để dạy ba người mới nữa.


Dù thế nào đi nữa, việc đặt bẫy bắt thỏ có thể chính thức được thực hiện vào ngày mai.


Ngày hôm sau Chu Tự dậy sớm, sau khi giao công việc đắp bùn lên bếp lò cho mấy thành viên cũ chuyển đến từ bộ tộc Diêm Hồ, hắn vui vẻ cầm bẫy rồi lao đến tổ thỏ bên kia.


Sự xuất hiện của bọn họ chắc chắn sẽ làm phiền những con thỏ đang ẩn nấp xung quanh.


Điều này đã được xác nhận khi Chu Tự kích hoạt "Động Sát Chi Nhãn" để nhanh chóng xác định vị trí hang thỏ.


Vì bọn họ đến nên một số con thỏ hoảng sợ bỏ chạy về hang.


Nhưng không sao cả, đây là điều không thể tránh khỏi.


Không bận tâm đến vấn đề này nữa, Chu Tự đã nhắm mục tiêu vào hang thỏ, trực tiếp bước về phía trước, bắt đầu giăng bẫy thỏ của mình.

Vừa lấy dụng cụ ra, vừa giải thích cho các thành viên của đội săn bên cạnh.


- Khác với bắt chuột, thật ra thỏ không cần dùng mồi để dụ vào bẫy và kích cỡ của thỏ cũng không giống chuột, một con thỏ bình thường thôi cũng có thể đụng ngã giỏ làm bằng cành cây này rồi.


Trong khi nói, Chu Tự bắt đầu giăng một cái bẫy xung quanh hang thỏ.


- Vì vậy, chiến lược giăng bẫy của chúng ta cũng phải thay đổi, đối với con thỏ rừng này, bẫy của chúng ta phải dựa trên số lượng.


Lúc này, Chu Tự đã di chuyển nhanh chóng xung quanh hang thỏ, ba cái bẫy giỏ có nắp đã được dựng lên.



Đảm bảo chỉ cần con thỏ này ra khỏi hang thỏ hoặc quay lại hang thỏ thì chắc chắn khả năng cao sẽ rơi vào một trong những cái bẫy của bọn họ.


Tất nhiên, không loại trừ khả năng chúng có thể chạy thoát từ những lối thông khác nhau trong hang.


Dưới tình huống có đủ nhiều bẫy giỏ có nắp, bọn họ hoàn toàn có thể bao vây toàn bộ xung quanh hang thỏ.


Nhưng bây giờ số lượng bẫy có hạn nên phải đánh cược một chút vào vận may của mình.


- Ngươi canh chừng ở chỗ này.


Bố trí một người nhìn chằm chằm vào cái hang thỏ này, Chu Tự cầm lấy những cái bẫy còn lại đi về phía một cái hang thỏ khác.


Quả thật hắn rất hào hứng đi bắt thỏ rừng.


Tuy nhiên, với tư cách là thủ lĩnh bộ tộc, có rất nhiều việc đang chờ đợi hắn làm, tất nhiên bây giờ hắn không thể lãng phí nhiều thời gian để ôm cây đợi thỏ được.

Vì vậy, theo kế hoạch ban đầu của hắn là sau khi dạy các thành viên trong bộ tộc giăng bẫy xong, hắn sẽ rời đi trước.

Không ngờ cái bẫy vừa được giăng ở đây, bên kia lại truyền đến tiếng hò hét có chút hưng phấn của các thành viên trong bộ tộc…

- Bắt được rồi bắt được rồi!

Mọi chuyện diễn ra quá đột ngột, chưa kể Chu Tự đang chuẩn bị rời đi trước nữa, cho dù chứng kiến con thỏ lén lút chui ra hang thỏ, sau đó đụng ngã giỏ làm bằng cành cây, bị giỏ của thành viên bộ tộc trùm lại, thì cũng có hơi không dám tin vào mắt mình!

Sau khi bị giỏ trùm lại, khả năng vùng vẫy của thỏ rừng trong lúc hoảng loạn chắc chắn mạnh hơn chuột rất nhiều, sau nhiều lần va đập, chiếc giỏ gần như sắp bị lật ngã.


May mắn thay vào lúc này, các thành viên trong đội săn của bộ tộc bọn họ khá có kinh nghiệm, đã lao tới và chộp lấy chiếc giỏ, dập tắt hoàn toàn hy vọng trốn thoát của thỏ rừng.


Chỉ trong thời gian ngắn đã bắt được thành công một con thỏ rừng, điều này thực sự mang lại niềm vui bất ngờ cho Chu Tự, đồng thời cũng là khởi đầu tốt đẹp cho ngày mới.


Chu Tự cầm lấy con thỏ rừng ra khỏi giỏ, kìm lại bàn tay suýt nữa bẻ gãy cổ đối phương, trên đường về, Chu Tự cầm trên tay một con thỏ, cả người đều là sự vui vẻ.


Là thủ lĩnh của bộ tộc, sự tồn tại của hắn chắc chắn là tiêu điểm các thành viên trong bộ tộc.



Về cơ bản vừa trở về là đã bị bọn họ chú ý tới.


Không ai ngờ rằng ngay khi thủ lĩnh của bọn họ vừa ra ngoài ngay trước đó thôi đã quay trở lại với một con thỏ rừng trên tay.


Đặc biệt là các thành viên ban đầu của doanh trại Hắc Nguyệt.


Phải biết rằng thủ lĩnh trước của bọn họ, bao gồm cả chính bọn họ đã bất lực trước những loài động vật hoang dã trên thảo nguyên này.


Vào lúc này đang tràn ngập sự ngưỡng mộ đối với thủ lĩnh mới của bọn họ.


Ngược lại, các thành viên của bộ tộc Diêm Hồ lại bình tĩnh hơn rất nhiều.


Dù sao trong suy nghĩ của bọn họ, đây đã hành động thường thấy của thủ lĩnh bọn họ.


Vốn dĩ Chu Tự muốn đợi sau khi trở về doanh trại mới bắt đầu làm chuồng thỏ, không ngờ lại mang theo một con thỏ rừng từ chỗ săn bắt về rồi.


Hiện tại không có lồng nào phù hợp cho nó nên đành dùng một cái giỏ để nhốt con thỏ vào bên trong, rồi đặt một tảng đá lên trên để tránh cho giỏ bị xô ngã.


Sau đó, Chu Tự tranh thủ thời gian, bật hết công suất bắt đầu làm chuồng thỏ.



Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận