Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Tọa Bản Dịch


Đừng quên, bây giờ là mùa xuân, thời tiết càng ngày càng ấm lên, ước tính nhiệt độ cao nhất trong ngày có thể lên tới hai mươi độ, mọi thứ đang hồi phục và đang là mùa giao phối của các loài động vật.


Mà bọn họ không chừng mấy con thỏ rừng bị bắt này đã có thể giao phối không ít rồi.


Thậm chí có khả năng một số con thỏ rừng bị bắt đã mang thai.


Với tâm lý này, Chu Tự nhìn con thỏ trong chuồng.


Lúc này, trong tổ thỏ rừng đột nhiên náo động lên, hắn nhìn kỹ hơn thì thấy đó là một con thỏ bất ngờ tấn công một con thỏ khác ở gần nó.


Tất cả điều này xảy ra khá nhanh, nếu không phải có “Động Sát Chi Nhãn” hỗ trợ, chưa chắc hắn đã chú ý đến

- Con thỏ này…

Con thỏ bị tấn công có chút xấu hổ bỏ chạy sang một bên, trong khi con thỏ tấn công lúc này đang rúc vào góc chuồng, có không ít cỏ khô chất chồng xng quanh.


- Không phải mang thai rồi đó chứ?

“Thông thường, sau khi mang thai, động vật cái trở nên hung dữ hơn để bảo vệ những đứa con trong bụng….


Nghĩ tới đây, Chu Tự lập tức ra hiệu cho các thành viên bộ tộc bên cạnh hắn.


- Bắt con thỏ đang rúc trong góc rồi nhốt vào chuồng bên cạnh.


Nhằm tạo môi trường ổn định và an toàn hơn cho thỏ đang mang thai, sau khi làm xong cái chuồng đầu tiên, bọn họ chuẩn bị sẵn một cái chuồng cho con thỏ đang mang thai ở bên cạnh, để bọn họ có thể chăm sóc con thỏ đang mang thai.


Người chịu trách nhiệm chăm sóc những con thỏ này hiện là thành viên của “Bộ Nông Nghiệp” trong bộ tộc của bọn họ.


Mặc dù bộ tộc của bọn họ chưa tìm ra loại cây trồng nào để bắt đầu thời đại trồng trọt nhưng việc chăn nuôi động vật cũng là một phần của nông nghiệp.

Vì vậy, trong bộ lạc, những ngư dân đánh cá trên hồ và những người chăn nuôi chịu trách nhiệm chăm sóc thỏ ở đây đều thuộc Bộ Nông Nghiệp.


Ngoài ra, tất nhiên còn có nhân viên làm nông chân chính, nhưng chỉ có một!
Suy cho cùng, hiện tại không có cây trồng nào để trồng trọt, thật khó để nói khi nào bọn họ sẽ được tìm thấy, mà bộ tộc cũng không nhiều nhân lực lắm, trong hoàn cảnh như vậy, việc bố trí quá nhiều nhân lực canh tác chỉ đơn giản là lãng phí sức lao động.


Theo tiền đề này, sở dĩ một nhân lực nông dân như vậy được sắp xếp ra ngoài là vì có việc cho hắn làm.


Quả thực không có cây trồng, nhưng vẫn phải chuẩn bị sơ bộ.


Ví dụ, xới đất và tích lũy phân bón.


Làm những việc này cũng tốn thời gian, không thể đợi cho đến khi tìm thấy cây trồng rồi mới bắt đầu lo đến những cái này đúng không? Hiệu quả đó quá thấp.

Những chuyện này, nhất định phải được chuẩn bị kỹ càng từ trước.

Ngay khi có cây trồng, sẽ bắt đầu trồng hàng loạt được ngay.


Khu đất quy hoạch canh tác hiện được quy hoạch bên ngoài doanh trại Hắc Nguyệt, Chu Tự đã dành rất nhiều không gian cho việc mở rộng khu vực doanh trại trong tương lai.


Lấy doanh trại Hắc Nguyệt làm trung tâm, khu vực xung quanh Chu Tự đã vạch ra kế hoạch khai thác đại khái cho tương lai, hiện tại đang chờ đợi thực hiện dần dần.


- Thủ lĩnh, tất cả những cây cần thiết đều đã bị đốn hạ.


Bên này vừaa sắp xếp xong việc cho con thỏ mang thai, bên kia đã có người của đội đốn củi chạy tới.


Với sự phát triển của các bộ tộc, nhu cầu về gỗ của bọn họ cũng ngày càng tăng.

Vì vậy, Chu Tự cũng đặc biệt thành lập một đội khai thác gỗ, bây giờ đội gồm năm thành viên bộ tộc tương đối phù hợp.


Lúc này, toàn bộ cây cối bị chặt đã chất đống bên hồ.


Theo kế hoạch trước đó của hắn, những cây này được dùng để làm bè.


Các thành viên trước đây của bộ tộc Hắc Nguyệt đã tích lũy được một lượng kinh nghiệm nhất định trong việc chế tạo bè, nhìn lại bản thân Chu Tự, thực ra hắn không có chút kinh nghiệm thực tế nào.


Nhưng điều đó không quan trọng, bởi vì thứ hắn muốn làm, nói thẳng ra là nâng cấp phương pháp buộc bè trên cơ sở ban đầu để làm cho chiếc bè thêm chắc chắn hơn.


Việc này tuy nói thì đơn giản nhưng bản thân việc vận chuyển những cái cây đó đã là một công việc tốn nhiều công sức, việc buộc những cái cây đó lại càng mệt mỏi hơn, đó là một công trình lớn.



Mấy người phối hợp giúp đỡ lẫn nhau, gần như mất cả buổi chiều mới buộc được hai chiếc bè.


“Phù…”

Lau mồ hôi trên trán, Chu Tự thở ra một hơi dài, phải một lúc sau mới hoàn hồn lại.


Chỉ với một bữa một ngày, loại công việc thể chất này vẫn khiến cơ thể mệt mỏi và choáng váng.


Tình trạng này chắc chắn sẽ ảnh hưởng tới hiệu quả công việc của bọn họ.

Vào lúc này, Chu Tự đã bắt đầu nghĩ đến việc tăng tần suất ăn uống, tăng bữa ăn hàng ngày lên thành hai bữa một ngày.


Thật ra hắn đã luôn ủ sẵn kế hoạch này rồi.


Nhưng theo kế hoạch ban đầu, sự sắp xếp này được thực hiện sau khi nuôi thỏ rừng thành công.


Dù sao, chỉ cần chăn nuôi thỏ đạt đến quy mô lớn, mỗi ngày hai bữa sẽ không còn là vấn đề nữa.

Nhưng bây giờ nếu muốn đạt đến một quy mô nhất định, Chu Tự tính toán đại khái, dù nhanh đến đâu cũng phải mất hai ba tháng.


Mà bây giờ muốn thay đổi thành hai bữa một ngày…

“Có vẻ như cũng có thể làm được.



Trong đầu nảy ra suy nghĩ này, ánh mắt Chu Tự nhìn vào chiếc bè sắp chính thức hạ thủy trước mặt.


Cảm nhận được ánh mắt của các thành viên trong bộ tộc đang đổ dồn vào mình, Chu Tự hít một hơi để phấn chấn tinh thần lên, bước về phía trước, đặt chân lên mép bè.


Ngay sau khi tác dụng lực, chiếc bè đã bị đẩy thẳng về phía hồ!


Đồng thời, hắn cũng chớp thời cơ nhảy lên bè, theo bè hướng về phía hồ, trong tiếng hò reo của mọi người, hắn đã hoàn thành nghi thức hạ thủy.


Khác với hai chiếc bè mà bọn họ sở hữu ban đầu, sự thay đổi về phương pháp buộc đã làm cho chiếc bè mới trở nên nhỏ gọn và chắc chắn hơn, giúp chiếc bè ổn định hơn.


Mồ hôi bọn họ đổ ra trong một buổi chiều đã cho giúp bọn họ nhìn thấy kết quả và phần thưởng mà bọn họ xứng đáng nhận được một cách trực tiếp nhất, cảm giác này thật hào hứng và thú vị.


Các thành viên bộ tộc giúp làm bè có vẻ rất phấn khích, đồng thời, những ngư dân đang đánh cá trên hồ cũng đưa mắt về phía bọn họ, khiến bọn họ bỗng trở thành tâm điểm của những người trên hồ này.


“Đúng vậy, hiện tại đổi thành hai bữa cũng không phải là không thể, trong hai ngày nữa, số lượng bè được sử dụng trong bộ tộc sẽ tăng lên bốn.

Đồng thời, bộ phận trang bị cũng gần như đã hoàn thành việc làm lưới đánh cá, đến lúc đó hiệu suất đánh bắt sẽ trực tiếp tăng gấp đôi!”

Nghĩ tới đây, Chu Tự lập tức trở nên hưng phấn.


Khi quay trở lại bờ, các ngư dân vừa kết thúc công việc trong ngày, đang chuẩn bị giăng lưới đánh cá và treo lên giàn bên hồ.

Nhân cơ hội này, Chu Tự gọi ngư dân tới sắp xếp.


- Bắt đầu từ ngày mai, các ngươi sẽ dùng hai chiếc bè mới đóng để đánh cá, hai chiếc bè cũ sẽ được gia cố lại.


Rõ ràng, theo quan điểm của Chu Tự, hai chiếc bè cũ chắc chắn có phần nguy hiểm, vì lý do an toàn nên hắn phải dành thời gian để gia cố lại.

Sau khi gia cố xong, bốn chiếc bè có thể được sử dụng cùng lúc!

Dịch: Diễm Quỳnh
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận