Văn Minh Chi Vạn Tượng Vương Tọa Bản Dịch


So với việc ngạc nhiên trước tài năng bất ngờ và tiềm năng vượt giới hạn của mình, Chu Tự không hề ngạc nhiên khi năng lực “chỉ huy” của mình hiện chỉ có một sao.

Suy cho cùng, hắn rất ghét việc phiền toái, càng không thích tham gia các hoạt động tập thể ở trường, hắn từ chối sạch sẽ mọi chuyện từ công việc cấp cao như hội học sinh, cán bộ lớp, cho tới nhỏ xíu như tổ trưởng nhóm cũng đều trốn biệt.

Bị kéo ra ngoài để tham gia chuyến du lịch tốt nghiệp lần này, ở một mức độ nhất định nào đó mà nói là hoàn toàn bị lừa, thậm chí còn bị “lừa chết” theo đúng nghĩa đen.

Cũng chính vì trạng thái đó nên không thể phát huy được khả năng chỉ huy và chỉ có một sao là điều đương nhiên.

“Về tài năng này...”

Thiên phú được gọi là “Tiến Hóa Thủ Lĩnh”, luận về ý tứ của từng chữ và khi ghép lại hắn đều hiểu ý nghĩa, nhưng hắn không biết tác dụng thực tế của thiên phú này là gì.

Tình huống này cũng khiến hắn đau đầu.

Cuối cùng quyết định gác nó sang một bên và tập trung vào bảng đánh giá sao.

“Xếp hạng sao này chắc chắn không đại diện cho một giá trị chính xác.

Cần có một phạm vi cụ thể giữa các xếp hạng sao.”

“Bây giờ chỉ nhìn vào bảng của một mình mình, thậm chí không có đối tượng so sánh và không có độ chính xác ...”

Chu Tự vừa nghĩ vừa chuyển sự chú ý sang những thành viên khác trong bộ tộc bên cạnh mình.

“Nhân tiện, lúc trước chẳng phải là mình có thể xem bảng thuộc tính của họ hay sao?”

Nghĩ đến đây, Chu Tự lập tức thử dùng ý niệm vận hành, đồng thời thầm nói trong lòng “mở bảng”.

Tuy nhiên, sau khi thử lại không có chút phản hồi gì.


Điều này không khỏi khiến Chu Tự có chút nghi hoặc.

“Chẳng nhẽ tư thế của mình bị sai?”

Chu Tự trực tiếp thử nghiệm bảng thuộc tính của mình, hóa ra việc mở và đóng nó chỉ là đều dựa vào ý niệm trong đầu là được.

Mà lại xét theo toàn bộ quá trình, ngoài hắn ra, những người khác xung quanh hoàn toàn không nhìn thấy sự tồn tại của tấm bảng này.

“Đừng nóng vội, đừng nóng vội.

Thử suy nghĩ kỹ xem, lúc đó mình đã làm như thế nào?”

Chu Tự mặc dù lúc đó mới được triệu hoán, trong đầu cũng có chút mơ hồ, nhưng dù sao cũng chưa qua bao lâu, hắn không tới nỗi ngay cả chuyện nhỏ như vậy cũng không nhớ rõ.

Đi theo dòng hồi tưởng trong đầu, tình huống lúc đó nhanh chóng hiện lên trong đầu hắn.

“Động Sát Chi Nhãn?!”

Chu Tự phản ứng rất nhanh, lập tức mở bảng thuộc tính của mình ra.

“Vào thời điểm đó, hệ thống nhắc nhở mình nhận được Động Sát Chi Nhãn.

Liệu chỉ có thể nhìn thấy bảng thuộc tính của người khác bằng cách sử dụng Động Sát Chi Nhãn hay không? Nhưng Động Sát Chi Nhãn sử dụng như thế nào?”

Gần như cùng lúc hắn nảy ra ý tưởng này, những ký tự kỳ lạ đó lại xuất hiện trong đầu.

Chu Tự dám chắc 100% hắn tuyệt đối không biết những ký tự kỳ lạ này, nhưng điều bất ngờ là khi những ký tự đó xuất hiện, hắn lại hiểu được ý nghĩa của chúng.

Đồng thời, những âm điệu cổ xưa bắt đầu khó khăn phát ra từ miệng hắn.

Và những âm điệu đó có nghĩa chính xác là...

“Động Sát Chi Nhãn!”

Trong khoảnh khắc, Chu Tự cảm thấy toàn bộ thế giới trước mắt trở nên rõ ràng, đồng thời trong tầm mắt hắn nhìn đâu cũng thấy khung bảng của các thành viên trong bộ tộc hiện lên.

Tình huống này hoàn toàn xác nhận phỏng đoán trước đó của hắn là chính xác.

“Đúng vậy, trong trường hợp bình thường, mình không thể xem bảng của người khác.

Nếu muốn xem, chỉ có thể sử dụng câu chân ngôn ‘Động Sát Chi Nhãn’ mà thôi.”

Sau khi hiểu rõ sự tình, người đầu tiên Chu Tự nhìn là Phi Tước...

Tên: Phi Tước
Giới tính: Nam
Tuổi: 16
Chủng tộc: Con người
Tình trạng: Yếu, đói
Chân ngôn: Không
Thiên phú: Chấp Hành Chuyên Gia: Nếu đây là mệnh lệnh, ta sẽ chấp hành! Cho nên xin hãy ra lệnh đi!
Vũ dũng:
Trí lực:
Tinh thần:

Sức chịu đựng:
Chỉ huy:

Theo logic và kinh nghiệm chơi game trước đây của Chu Tự, bảng thuộc tính khi đã có tính sao, thì năm sao là kịch trần, thành Truyền Thuyết Kim Sắc luôn rồi, còn bốn sao ít nhiều cũng là Sử Thi Tử Sắc.

Dựa theo tiền đề đó, bảng của Phi Tước có tận ba thuộc tính trưởng thành đạt tới bốn sao.

Chiếu theo sự hiểu biết cá nhân Chu Tự thì có thể nói là rất ấn tượng.

“Thật đáng tiếc khi sự phân bổ các thuộc tính bốn sao này không tốt lắm.

Nếu một trong những thuộc tính đó thêm vào vũ dũng hoặc trí lực thì Phi Tước có thể được coi là Tứ Tinh Chiến Thần rồi.

Nhưng suy nghĩ kỹ một chút, thuộc tính này cũng phù hợp với biểu hiện trước đó của Phi Tước.”

Mọi người trước đó đều đã kiệt sức, nhưng chỉ có Phi Tước vẫn còn đủ sức để thực hiện nhiệm vụ dò đường và thể hiện hiệu quả xuất sắc.

Bản thân điều này là nhờ biểu hiện của tinh thần và sức chịu đựng tuyệt vời.

“Giới hạn chỉ huy là bốn sao, nhưng bây giờ mới có một sao.

Chắc cũng giống như mình, trước đây không có cơ hội luyện tập, mặc dù không có lời giải thích rõ ràng nào về thiên phú Chấp Hành Chuyên Gia, nhưng vẫn tương đối dễ hiểu.”

Những điều khác tạm thời không nhắc đến, ở giai đoạn này hắn thực sự cần một người làm việc hiệu quả và có đủ khả năng chỉ huy để lãnh đạo đội.

Đây chắc chắn có thể là trợ lực hiệu quả cho giai đoạn phát triển của hắn.

Về phần tương lai sau này tới lúc ấy rồi tính, bây giờ hắn có suy nghĩ nhiều cũng vô ích.

“Không biết bảng thuộc tính của Đại Sơn có đặc tính gì, có điều hiện giờ hắn đang dẫn người đi thu thập cành cây, có lẽ phải mất một thời gian trước khi quay trở lại.”

Với suy nghĩ này trong đầu, Chu Tự chuyển sự chú ý sang các thành viên trong bộ tộc đang ngồi quanh đống lửa, nhân lúc tay đang đan giỏ liền xem xét tất cả các tấm bảng của họ một lượt.

Trong quá trình đó, Chu Tự chỉ cảm thấy đầu càng ngày càng nặng, thậm chí phía sau còn bắt đầu hơi đau nhức.

Hắn ta không ngốc, nhanh chóng đoán ra rằng điều này có thể là do liên tục kích hoạt “Động Sát Chi Nhãn” tạo thành.

Không có thời gian để suy nghĩ, hắn liền nhanh chóng giải trừ năng lực.


Ngay sau đó liền cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều, nhưng sự tiêu hao đã gây ra thì không cách nào xóa bỏ được.

Lúc này toàn bộ đại não của hắn tựa hồ có chút hỗn loạn, giống như một khối bột nhão trộn lẫn vào nhau, khiến hắn tạm thời mất đi khả năng suy nghĩ.

Thở ra một hơi dài, Chu Tự cảm thấy thực sự choáng váng, động tác đan rổ trong tay chậm lại một chút, hắn ngồi ở trước đống lửa, nheo mắt ngủ thiếp đi.

Một lúc sau, hắn dần dần lấy lại hơi thở và đầu óc trở nên minh mẫn hơn.

Trong số những thành viên xung quanh hắn, ngoại trừ Phi Tước, không còn tấm bảng nào khiến mắt hắn sáng lên nữa.

Đừng nói đến bốn sao ở nhiều thuộc tính, thậm chí không có một mục nào được bốn sao, thậm chí đơn thuộc tính ba sao cũng không có.

Các thành viên còn lại của bộ tộc đều là năm thuộc tính hai sao mà thôi.

Nhưng điều này cũng khiến Chu Tự phải suy đoán.

“Nếu suy luận của mình là đúng, hai ngôi sao hẳn là cấp độ bình thường của người phổ thông.

Nếu cả năm thuộc tính đều là hai sao, thì có nghĩa rằng người đó là một người bình thường rất mực phổ thông và giống đại đa số người dân trên thế giới này.”

“Theo suy nghĩ như thế, ba sao có thể coi là xuất sắc, bốn sao cơ bản có thể đạt đến trình độ thiên tài, và năm sao gần như là sinh vật đứng đầu thế giới...”

“Ồ…”

“Nếu thế thì mình chẳng phải rất ngầu sao?!

Dịch: Nguyên Dũng
Biên: Khangaca


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận