Vạn Ngô Chi Linh

Linh không khách khí, đem thi thể thiểm điện long toàn bộ nhét vào không gian giới chỉ, Tư Nhĩ Nạp làm thần cấp ma thú, thi thể của hắn có rất nhiều giá trị lợi dụng, mặc kệ là da thú, cho dù không có long lân bao lấy cũng so da thú ma thú khác phòng ngự cao hơn không biết bao nhiêu, hay là cốt đầu, cũng là luyện khí tài liệu kiên cố. Ừ, có thể tặng cho sư phụ, còn có long nhục, cũng có thể cung cấp cho Bạch Diệc đạo sư nghiên cứu.

Trở về bên người Vạn Thần Dật, nhìn thoáng đám ma thú đều mệt mỏi không có tinh thần, biết Cẩm vừa ấp trứng lại kinh lịch một hồi chiến đấu, nhất định cần nghỉ ngơi, tử long kiên trì chiến đấu lâu như vậy, ma lực cùng thể lực đều tiêu hao rất nhiều, cũng cần nghỉ ngơi, mà Diễm, Ngọc Trục cùng Dạ Hành bị uy áp thần cấp công kích cùng đào rỗng ma lực. Linh quả đoán làm ra quyết định, để Diễm trước hết khôi phục giúp đỡ y đem Thần Dật cõng đến nơi an toàn dưới chân núi, mà những ma thú khác toàn bộ bị Linh hạ lệnh cưỡng chế trước nghỉ ngơi, có chuyện gì, muốn nói gì, chờ khôi phục thể lực rồi tính.

Cho dù Tư Nhĩ Nạp đã bị bọn họ giết chết, thế nhưng Linh không thả lỏng cảnh giác, trên Hắc Sơn, không có thần cấp ma thú, không phải còn một đám thất cấp thiểm điện long sao, hơn nữa y không biết đúng hay không chỉ có một đầu thần cấp ma thú, nếu như bọn chúng muốn vì Tư Nhĩ Nạp báo thù lấy trạng thái hữu khí vô lực hiện tại của bọn họ, vẫn ngồi chờ chết tương đối nhanh!

Đến một nơi trống trải dưới chân núi, Linh trên đất trải mấy tầng da thú dày dày, đem Vạn Thần Dật mặt hướng xuống đặt lên, Diễm bị y hạ lệnh nghỉ ngơi, không cho nó thủ hộ chủ nhân. Dưới chân núi Thiên Tế Hắc Nhai là nơi tương đối an toàn, bình thường dực loại ma thú rất ít đến nơi này, bọn chúng càng thích trên cao sơn ngao du. Hơn nữa, chính mình đường đường một dược tề sư, cũng là người thích hợp nhất chiếu cố Thần Dật, thương thế của Thần Dật đã sơ bộ băng bó cùng trị liệu, thế nhưng vẫn cần điều phối một ít thuốc trị thương gia tăng khôi phục ma lực, như vậy rất có lợi cho Thần Dật nhanh hơn khôi phục thanh tỉnh cùng khép lại vết thương.

Linh nhìn khuôn mặt có chút bẩn loạn cùng y bào sứt mẻ bất kham của Vạn Thần Dật, còn có y bào dính không ít tiên huyết trên người mình, hơi nhíu nhíu mày, y không đặc biệt khiết phích, thế nhưng xác thực là một người rất thích sạch sẽ. Nhất là trước đây công tác, càng dưỡng thành thói quen y mỗi một lần hoàn thành nhiệm vụ đều phải tắm, y không thích trên người có vị đạo kỳ quái gì.

Linh lấy ra một cái chậu, ngưng tụ thủy ma pháp, trong chậu đổ đầy nước, đầu tiên là lau lau hai tay của mình, thấy vết thương đầy hình nguyệt nha, lông mày không chút động, vươn tay bỏ vào chậu, nhìn vết máu chậm rãi hòa tan trong nước, lấy tay khăn hơi chút chà lau, thay đổi y phục. Đem nước đổ, lại đổi một chậu nước sạch, bắt đầu giúp Vạn Thần Dật chà lau vết máu trên người, thấy vết thương trên bàn tay hắn, lông mày không tự giác nhíu lại, lấy tay khăn nhẹ nhàng lau đi vết máu cùng bẩn ô, lấy thuốc trị thương bên cạnh rải lên, băng bó. Vết thương trên cánh tay quá nhỏ, vô pháp bôi thuốc, đem vết máu lau khô, dùng dược cao tinh tế vẽ loạn, trên mặt, trên cổ cũng không quên, Linh cẩn thận tỉ mỉ, khôi phục gương mặt tuấn lãng nguyên bản sạch sẽ của Vạn Thần Dật.

Lấy ra một kiện trường bào thủy lam sắc cùng một bộ lý y mềm mại, giúp đỡ Vạn Thần Dật thay, toàn bộ quá trình Linh không chớp mắt, biểu tình nghiêm túc, cho dù là cởi lý khố của Vạn Thần Dật, sắc mặt Linh cũng không một điểm biến hóa, ánh mắt càng không loạn liếc.



Dưới chân núi trống trải, một bạch y thiếu niên, yên lặng ngồi một bên, trong tay chơi đùa mấy chu dược thảo, chỉ thấy y lấy ra dược thảo nghe nghe, tỉ mỉ lật xem, như xác nhận dược hiệu, sau đó đem dược thảo chọn tốt đặt một bên, đem dược thảo còn lại bỏ vào không gian giới chỉ, lại bắt đầu chọn dược thảo. Phía sau một cái nồi đất đang nấu thứ gì, khói trắng cô cô bốc lên, nhàn nhạt dược vị tràn ngập trong không khí.

Linh tựa như chuyên tâm chọn dược thảo, kỳ thực y đang thất thần, đây là Linh lần thứ hai chuyên chú như vậy tự hỏi cảm tình, cũng là lần đầu khắc sâu như vậy phân tích nội tâm. Lần trước là Vạn Thần Dật đối chính mình nói thích, khi đó y suy nghĩ thật lâu, rốt cục nhận được kết luận bản thân không thích đối phương, cho nên y cự tuyệt đối phương, thế nhưng, lần này, Linh phát hiện có gì bất đồng.

Không phải Linh bị Vạn Thần Dật liều mình cứu giúp liền đem ái tình chính mình đối hắn cứu ra, thế nhưng, đây cho Linh một cơ hội chân chính suy nghĩ sâu xa. Y không biết cái gì là ái tình, cái gì là thích giữa người yêu, thế nhưng y để tay lên ngực tự hỏi, nếu như, Vạn Thần Dật có nguy hiểm, y đúng hay không nguyện ý liều mình che trước mặt hắn, vì hắn ngăn trở nguy hiểm. Đáp án là, nguyện ý, đúng vậy, nguyện ý! Linh rất xác định, đây không phải vì cảm ơn, cũng không phải vì báo ân, chính mình mới có thể nghĩ như vậy, mà là y từ nội tâm thích Vạn Thần Dật bằng hữu này, tín nhiệm bằng hữu này, y không muốn thấy Vạn Thần Dật thụ thương.

Tựa như bây giờ, nhìn Vạn Thần Dật sắc mặt tái nhợt nằm đó, không nhúc nhích, ngực rất khó chịu, y vẫn thói quen Tam hoàng tử điện hạ tự tin lạnh lùng, Thái Sơn sụp đổ trước mặt cũng không đổi sắc. Ngực rầu rĩ, độn độn đau, nhìn dược thảo trong tay, nghĩ tới sau lưng vô cùng thê thảm, huyết nhục tung bay, ngực tựa như nghẹn một hơi thở, lên không được, xuống không xong, khó chịu.

Y không biết loại thích này đúng hay không loại thích Vạn Thần Dật nói, cũng không biết loại đau lòng này là bởi bằng hữu thụ thương lo lắng khó chịu, hay đau lòng người mình thích bị thương, Linh có chút hoang mang không giải thích được, y nghĩ, có lẽ y nên nghĩ biện pháp lý giải ái tình.

Tiếp tục chọn dược thảo, sau đó nghiền mài thành phấn, điều phối tỉ lệ… Ngẩng đầu nhìn sắc trời, không sai biệt đến giờ đổi dược, Linh ngừng động tác trong tay, tới bên cạnh Vạn Thần Dật, hắn không tỉnh, bởi trong thuốc trị thương Linh bôi chứa đựng thành phần yên giấc. Đây cũng vì thương thế của Vạn Thần Dật tốt, toàn lưng hắn đều thụ thương, giấc ngủ đủ càng có lợi cho thương thế khôi phục.

Cởi ra y phục Vạn Thần Dật, mở ra sau lưng tràn đầy băng vải màu trắng, Linh cẩn thận mà rất nhẹ tháo, từng vòng từng vòng băng vải tháo, thấy sau lưng như cũ huyết nhục tung bay, ngực đau đớn lại tràn lên. Mang theo rầu rĩ đau lòng, Linh đem thuốc trị thương chính mình vừa điều phối tốt tỉ mỉ mà đều đều rải trên vết thương, cảm giác Vạn Thần Dật trong giấc ngủ rất nhỏ run rẩy, biết là thuốc trị thương kích thích khiến thân thể hắn bản năng đau đớn. Linh ôn hòa vươn tay, khẽ xoa đầu Vạn Thần Dật, từng chút từng chút ôn nhu trấn an, thư hoãn đau đớn, không biết là Linh xoa sản sinh hiệu quả hay Vạn Thần Dật thích ứng đau đớn, chậm rãi Vạn Thần Dật đình chỉ thân thể run rẩy, nắm tay nắm chặt cũng dần buông lỏng, Linh một lần nữa băng bó tốt vết thương.

Kiểm tra dược thang đang nấu, dược thang này nấu chủ yếu là dược liệu lợi cho khép lại vết thương cùng bổ huyết, là chuyên môn vì Vạn Thần Dật điều phối. Rót một chén, Linh nhìn thân thể nằm sấp của Vạn Thần Dật, bắt đầu sầu, nên thế nào uy xuống bát dược thang này, không thể một tay túm áo Vạn Thần Dật, một tay uy hắn uống dược thang!

Suy nghĩ một chút, vẫn nâng dậy Vạn Thần Dật, đem Vạn Thần Dật ôm vào trong lòng, cánh tay nhiễu qua bờ vai, cẩn thận không đụng tới vết thương, dùng muỗng nhỏ múc một muỗng, uy tới bên môi đã tái nhợt mà khô nứt của Vạn Thần Dật. Cũng may Vạn Thần Dật tuy rơi vào ngủ say, thế nhưng bản năng nuốt vẫn tồn tại, hắn hầu như không chần chờ há mồm uống dược thang, cho đến khi đem cả bát dược thang uống hết.

Buổi tối, Linh từ không gian giới chỉ lấy ra một trản ma pháp chiếu minh đăng, bố trí một ma pháp trận phòng ngự gia tăng giữ ấm, ngồi bên người Vạn Thần Dật, nhìn khuôn mặt ngủ say của hắn, tựa hồ y chưa bao giờ chăm chú quan sát ngũ quan của Vạn Thần Dật. Nhìn đường cong lúc này bởi ngủ say mà nhu hòa, gương mặt bởi thụ thương mà có chút tái nhợt yếu đuối, Linh phảng phất nhận được đầu độc vươn tay, vuốt ve hàng mi dày đặc, lông mi quyển kiều, chiếc mũi đĩnh thẳng, đôi môi không chút huyết sắc, ánh mắt theo ngón tay từng điểm từng điểm xẹt qua ngũ quan tuấn lãng, cuối cùng dừng ở bên mặt.

“Linh… Linh…” Thanh âm rất nhỏ từ đôi môi Vạn Thần Dật bật ra, thanh âm tuy nhỏ, nhưng giật tỉnh Linh. Linh tựa như phục hồi tinh thần, mang theo khó có thể tin nhìn ngón tay mình, chính mình làm sao vậy, như thế nào làm ra chuyện này, động tác đối nữ hài mà nói là một loại mập mờ, thế nhưng đối nam hài, y không biết tính cái gì, thế nhưng thừa dịp đối phương ngủ say làm ra động tác này, không phải một chuyện chính xác.

Linh cúi người lắng nghe, nghe một tiếng gọi Linh, Vạn Thần Dật mê man chau mày, bàn tay không tự giác nắm chặt, tựa hồ hãm sâu trong mộng cảnh không tốt gì, “Linh, không cần sợ!” Linh ngơ ngác nhìn Vạn Thần Dật, nội tâm khiếp sợ không cách nào hình dung, y trong đầu càng ngày càng hỗn loạn, y vẫn cho cảm tình chính mình đối Vạn Thần Dật là hữu nghị, thích đối Vạn Thần Dật là bằng hữu chi tình, thế nhưng, sự tình lúc này tựa như đánh vỡ y tự cho là, y phát hiện chính mình thích hình như không phải đơn thuần thích, cảm tình của y hình như pha thêm gì, trở nên cùng cảm tình trước đây đối Trạch không giống, đối đám người Hoài Thanh cùng Ly Tịch cũng không giống, cho nên, đây là ái tình sao…



Như vậy qua ba ngày, bởi Linh sử dụng toàn bộ đều là dược thảo tốt nhất cao cấp nhất, vết thương của Vạn Thần Dật rốt cục kết vảy, lúc này Vạn Thần Dật đã ngủ say ba ngày, thuốc trị thương hôm nay của Linh không gia tăng thành phần yên giấc, Vạn Thần Dật nên thức dậy uống chút cháo vân vân, từ thức ăn bổ sung dinh dưỡng, mà không phải dựa vào dược vật duy trì dinh dưỡng cần thiết của thân thể.

Vạn Thần Dật nhẹ nhàng giật giật mí mắt, chậm rãi mở mắt, tia sáng có chút chói, khiến đôi mắt đã lâu không thấy quang minh không quá thói quen, hắn lần nữa nhắm mắt, hơi mở một ít, hơi chút thích ứng mới mở mắt nhìn rõ xung quanh, sửng sốt. Đây hiển nhiên là dưới chân núi, xung quanh một mảnh trống trải, cách đó không xa có một nồi hơi đang nấu vân vân, khói trắng lượn lờ nhè nhẹ bốc lên, dưới thân nằm chính là lông thú mềm mại, vết thương sau lưng đã không đau đớn, cảm giác phục hồi rất tốt.

Thế nhưng, Linh đâu? Vạn Thần Dật dò xét một vòng, không phát hiện thân ảnh Linh, có chút nghi hoặc, lại có chút sốt ruột, sẽ không gặp bầy ma thú, hay thiểm điện long nhất tộc truy tới.

Có thanh âm, Vạn Thần Dật nhanh quay đầu nhìn về phía thanh âm, xa xa một thân ảnh gầy gò chậm rãi tiếp cận, nham thạch màu đen xung quanh làm bối cảnh, trường bào màu trắng trên người giữa một mảnh đen có vẻ dị thường xuất sắc, mái tóc dài theo bước chân hơi vung lên, trên mặt mỉm cười bình tĩnh thích hợp, phác hoạ một bức tranh thuỷ mặc thanh nhã xinh đẹp, thiếu niên là phong cảnh đẹp nhất trong bức tranh.

Vạn Thần Dật hầu như nhìn ngây dại, hắn chưa bao giờ nghĩ Linh giờ khắc này là như vậy khiến người đui mù, Linh vừa tới cạnh Vạn Thần Dật, chưa kịp hỏi tốt hơn sao, liền cảm giác một chi đại thủ bắt lấy tay mình, bị cố sức kéo, thân thể chàng nhập một ôm ấp quen thuộc, Linh ngạc nhiên trừng lớn mắt, không làm minh bạch làm sao vậy, đôi môi va chạm một đôi môi mềm mại khác.

Vạn Thần Dật hôn phấn thần chính mình tiếu tưởng hồi lâu, tế duyện, khẽ cắn, liếm chỉ, cẩn thận mà ôn nhu hôn người trong lòng, Vạn Thần Dật nghĩ chính mình đều nhanh bị hòa tan, cả trái tim đều ấm áp, tràn đầy, ôm Linh, phảng phất ôm toàn bộ thế giới.

Linh đầu tiên sửng sốt, chờ phản ứng lại, đôi môi của mình đã gặp công kích, Linh nhắm mắt, lần đầu trầm vào loại suy nghĩ phức tạp trong ngực, cảm thụ cảm giác bị ôm, bị hôn. Linh phát hiện, nguyên lai đôi môi Vạn Thần Dật rất mềm, có chút ngọt, cảm giác tựa như jelly, tựa như, cảm giác rất không đúng.

Linh vươn đầu lưỡi, y muốn nếm thử, dùng đầu lưỡi đi cảm thụ, đôi môi Vạn Thần Dật thật là ngọt sao. Nhận thấy Linh chủ động phản ứng, Vạn Thần Dật kích động vạn phần, mừng rỡ tâm tình quả thực không biết nên dùng từ gì hình dung, thế nhưng hắn không thể sốt ruột, cũng không thể làm Linh sợ, cử động của Linh có thể bởi hiếu kỳ, cho nên Vạn Thần Dật dừng động tác, ngoan ngoãn để Linh liếm chỉ đôi môi mình, thỏa mãn lòng hiếu kỳ của y.

Vạn Thần Dật tâm thấp thỏm, không biết Linh sẽ thích đôi môi của hắn sao, sẽ nghĩ thiếu mềm mại, không tốt hôn sao… Thế nhưng loại tâm tình này rất nhanh bị một tâm tình khác che giấu, Linh cư nhiên đem đầu lưỡi thân vào.

Vạn Thần Dật lập tức hóa bị động thành chủ động, câu cuốn cái lưỡi của Linh, dụ dỗ nó cùng chính mình nô đùa, sau đó chuyển đổi chiến trường, trở lại trong khoang miệng Linh, lại cùng khởi vũ. Đau đớn vết thương của Vạn Thần Dật sớm bị hắn quên đến Vạn Vô Chi Uyên, một tay chế trụ ót Linh, một tay nắm thắt lưng Linh, để chính mình cùng Linh càng kề cận, càng chặt chẽ, căn bản không quan tâm động tác quá mức tác động vết thương phía sau.

Nửa ngày, nhận thấy Linh tựa hồ có chút khó thở, Vạn Thần Dật mới lưu luyến không rời buông Linh, nhìn gương mặt bị hôn đến mức đỏ bừng, hai tròng mắt mang theo thủy quang, mông mông lung lông khiến Vạn Thần Dật vô pháp dời đi đường nhìn, đôi môi thủy nhuận hơi giương, hô hấp gấp gáp không khí mới mẻ, Vạn Thần Dật nhịn không được cúi đầu trên phấn thần nhẹ chạm một chút. Sau đó dời đi đường nhìn, cằm đặt trên vai Linh, không thể nhìn nữa, nhìn nữa hắn sẽ muốn càng nhiều.

Linh suyễn hô hấp, hơi tránh tư thế chính mình ngồi trên đùi Vạn Thần Dật, y không quên sau lưng Vạn Thần Dật có thương, Vạn Thần Dật thuận thế buông Linh, vừa nãy Linh chủ động đối hắn mà nói đã là một bước tiến nhanh, cũng là Linh thái độ buông lỏng, hắn đã rất thỏa mãn, hắn biết không thể nóng vội, Linh cần thời gian.

Linh kiểm tra vết thương của Vạn Thần Dật, đã hoàn toàn kết vảy, không ảnh hưởng hành động, chỉ cần không có động tác kịch liệt, tỷ như chiến đấu vân vân. Linh bưng tới một chén cháo cùng mấy đĩa thức ăn, chờ hắn ăn xong lại bưng tới một bát dược thang, Vạn Thần Dật ngoan ngoãn uống hết, hai người đều ăn ý không nói gì về nụ hôn vừa nãy, Vạn Thần Dật hỏi tình huống ngày đó. Ngày đó hắn bị mặc điện bổ trúng liền rơi vào hôn mê, tình huống phía sau hắn không biết.

Linh nói đơn giản một chút, bao gồm tình huống tử long cùng Diễm cũng nói, “Bọn họ bị ta hạ lệnh cưỡng chế trở lại nghỉ ngơi, khôi phục ma lực, hiện hẳn đã toàn bộ khôi phục.”

Tình huống tử long cùng Diễm Vạn Thần Dật có thể từ linh hồn biết, hắn nhớ tới ấn tượng cuối cùng ngày đó, là một đầu kim long chạy tới gia nhập chiến trường, đầu kim long kia, chính là khoả long đản Linh vừa ấp trứng.

Linh nhìn thoáng ánh mắt của Vạn Thần Dật, mỉm cười: “Muốn nhìn kim long.”

“Ừ ừ.” Vạn Thần Dật lão lão thật thật gật đầu, hắn rất hiếu kỳ ma thú Linh khế ước là bộ dáng gì.

Linh trong miệng ngâm niệm chú ngữ, một đạo quang mang màu vàng dưới chân Linh bắt đầu khắc hoạ, một long đồ đằng rườm rà khắc hoạ hoàn tất, quang mang màu vàng chói mắt trong nháy mắt bao phủ Linh cùng Vạn Thần Dật, long ngâm du dương truyền đến, một đầu kim long thể dài chừng ba mét bay khỏi quang mang màu vàng, ưu nhã trên bầu trời xoè rộng thân thể.



Jelly


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui