CHƯƠNG 64: CHIẾN LÔI DƯƠNG
“Luật của lượt này rất đơn giản, bốc thăm chia làm hai cặp đấu.
Người nào bốc trúng lá thăm trống trực tiếp vào lượt sau.
2 người chiến thắng sẽ bốc thăm, người nào bốc trúng lá thăm có số sẽ đấu với người vừa trực tiếp tấn cấp.
Người còn lại sẽ vào thẳng chung kết!”
5 người đều tiến lên bốc thăm.
Vương nhìn lá thăm trong tay mình.
Lá thăm trống.
“Ai rút được lá thăm trống?” Tên MC hỏi.
“Là ta!” Vương lên tiếng.
...
“Trận đầu tiên: Nguyệt gia Nguyệt Tiếu đấu với Liễu gia Liễu Thiên Minh!”
Nguyệt Tiếu lao lên trước trường kiếm của hắn lập lòe ánh sáng màu đỏ, nhiệt độ xung quanh lập tức tăng lên.
Thân hình Liễu Thiên Minh lóe lên, tránh thoát một kiếm kia, sau đó rút kiếm ra, nhẹ nhàng vung một cái, một đạo kiếm khí đánh về phía Nguyệt Tiếu, kiếm khí dị thường.
Nguyệt Tiếu đang xông về phía trước, đột nhiên cảm giác được có một đạo kiếm khí đánh tới, hắn vội vằng vung kiếm ngăn cản, hy vọng có thể ngăn cản được đạo kiếm khí kia.
Phanh ~~
Một tiếng vang trầm đục, Nguyệt Tiếu ngã trên mặt đất.
“Trận đầu tiên: Liễu Thiên Minh thắng!”
...
“Mạnh quá, nhẹ nhàng như vậy liền đánh bại Nguyệt Tiếu!”
“Phải, thậm chí từ lúc bắt đầu tỷ thí đến giờ hắn còn chưa sử dụng chiến kĩ nữa!!!”
Võ giả dưới quảng trường lập tức bàn tán.
...
“Trận thứ hai: Lôi gia Lôi Dương đấu với Liễu gia Liễu Ngọc Như!”
“Thố Tử Bộ!!!” Thân hình Liễu Ngọc Như lúc này như một chú thỏ, cước bộ đảo hướng liên tục nhanh chóng áp sát Lôi Dương.
“Kiếm Lưu Ngân!!!”
Liễu Ngọc Như hét lớn một tiếng, trường kiếm ứng đâm tới Lôi Dương, trên lưỡi kiếm xoay tròn trực tiếp đâm về mi tâm Lôi Dương.
Đối mặt với kiếm khí lăng lệ này, Lôi Dương không loạn chút nào, dưới ánh mắt chăm chú của mọi người, cánh tay phải nâng lên, đột nhiên nắm chặt lại thành quyền, lôi điện tràn ngập khí tức hủy diệt phủ lên nắm đấm, giống như kinh lôi nhấp nhoáng, tiếng oanh minh nổi lên bốn phía.
“Kình Lôi Quyền!!!”
Lôi Dương đấm ra một quyền nghênh đón trường kiếm, quyền thế cương mãnh bá đạo, lôi điện rung động loá mắt bỗng nhiên giống như thiểm điện xẹt ngang giữa trời, mang theo lôi quang bổ về phía trường kiếm.
Oanh!
Ngay sau đó, tiếng sấm bạo khởi phá vỡ sự yên tĩnh trong không khí, tiếng oanh minh không ngừng quanh quẩn giữa đường phố, khiến cho lỗ tai mỗi người đều bị chấn động đến ong ong, phảng phất giờ này khắc này, giữa thiên địa chỉ còn lại một quyền này.
Lôi đình dễ như bỡn đánh tan kiếm khí, lập tức thanh trường kiếm kia không thể tưởng tượng nổi tầng tầng chồng chất vỡ vụn, trong nháy mắt biến thành một khối sắt vụn chỉ còn chuôi kiếm.
“Lôi Thiểm Bộ!” Khắp đấu trường tia điện bay tứ tán thoáng chốc Lôi Dương tốc độ như lôi thiểm liền di chuyển ra khỏi chỗ đang đứng.
“Lôi Thiểm Cước!!!” Sau một khắc, cú đá lôi điện của Lôi Dương hung hăng đánh vào trên người Liễu Ngọc Như, lôi đình điện quang cuồng bạo trong nháy mắt du tẩu khắp toàn thân Liễu Ngọc Như, chỉ thấy Liễu Ngọc Nhưgiống như diều đứt đây bay ngược ra ngoài, phun ra máu tươi vẽ ra trên không trung một đường vòng cung mỹ lệ.
Bịch!
Liễu Ngọc Như ngã ầm ầm trên mặt đất, toàn thân tràn ngập cảm giác tê liệt khó nói lên lời, cơ hồ không còn tri giác, hoàn toàn đã mất đi năng lực hành động, mũi miệng của nàng càng là không ngừng trào ra máu tươi, hiển nhiên sau khi chịu một cước này nhận lấy nội thương không nhẹ.
“Trận thứ hai: Lôi Dương thắng!”
...
Sau lượt đấu này chỉ còn Liễu Thiên Minh, Lôi Dương và Nguyệt Vương.
“Liễu Thiên Minh và Lôi Dương lên bốc thăm!”
2 người tiến lên bốc thăm.
“Trận đấu tiếp theo: Lôi gia Lôi Dương đấu với Nguyệt gia Nguyệt Vương!”
Vương lấy ra Ngân Lang thương, hắn cũng đã chứng kiến thực lực của Lôi Dương, cũng không dám khinh thường đối thủ.
“Trận đấu bắt đầu!!!”
Vừa dứt lời, Lôi Dương liền sử dụng tới Điệp Sơn kiếm pháp.
Một chiêu đánh ra trực tiếp hướng Vương đè xuống.
“Kình Lôi Quyền!!!”
Vương đối mặt với đòn đánh của Lôi Dương không hề hoang mang, lúc công kích của Lôi Dương sắp rơi lên người Vương, liền nhìn thấy trên người Vương xuất hiện từng đạo ánh sáng màu đỏ nhat, làm cho người ta cảm giác rất thần kỳ.
Ầm!
Sau một khắc, quyền của Lôi Dương đánh trúng người Vương phát ra một âm thanh nặng nề vô cùng.
Vẻ mặt Vương không biến sắc, đứng tại chỗ không hề di động.
Võ giả bốn phía ồn ào một trận, vẻ mặt khó tin nhìn Vương.
“Này, sao có thể có chuyện đó được, dùng thân thể ngăn cản một đòn!”
“Hình như Nguyệt Vương sử dụng chiến bảo phòng ngự a!”
...
Vương dùng thân pháp ,thân thể bay về phía trước, trong chốc lát đã xuất hiện trước mặt Lôi Dương.
“Giáng Long Kích!!!”
Hư ảnh hỏa long hiện lên trên tay Vương, đánh thẳng vào người Lôi Dương.
Lôi Dương không hề nao núng, Lôi Thiểm Bộ vận chuyển, nhanh chóng tránh khỏi Giáng Long Kích của Vương.