Văn Phòng Phấn Hồng



""/

Tôi thấy sắc mặt Tô Thường Thụy vô cùng khó lường, gân xanh trên mu bàn tay nổi lên phập phồng.

Hình như Tô Thường Thụy rất tức giận nhưng lại không phất tay áo rời đi

Bản thân đường đường là Tổng giám đốc điều hành lại bị đối phương cho ngồi chờ lâu như vậy, dù thế nào cũng là một chuyện đặc biệt mất mặt, nhưng mà Tô Thường Thụy vẫn nhịn, chính tôi cũng không khỏi bội phục sự nhẫn nại kinh người này của anh ta

Nhìn anh ta cũng có thể thấy tình thế của Tập đoàn Giang Hải hiện nay thật không tốt, cho nên anh ta mới có thể kiên nhẫn mà tiếp tục đợi như vậy.

Một lát sau, cửa phòng3tiếp khách rốt cuộc cũng mở ra, một bóng người cao ráo xuất hiện ở ngoài cửa

Tôi ngẩng đầu lên nhìn, chính vào giây phút đó, tôi mới biết hóa ra trên đời này cũng tồn tại loại Tổng tài có giá trị nhan sắc cao như vậy, mà còn là người thật chứ không phải photoshop, anh ta thậm chí còn có khí chất hơn trong ảnh nữa kìa.

Tôi không nhịn được một lần nữa phải thốt lên trong lòng: Hà Vũ Phi, cô có mù hay không vậy!

“Xin lỗi, mới vừa rồi bận quá!” Giọng anh ta tương đối qua loa lấy lệ, trong lời nói không có một chút áy náy

Tôi nhịn cười, tên Trình Dật này khá thú vị.

“Không sao cả.” Tô0Thường Thụy nói ra ba chữ, nhất định là nghiên gãy cả răng, nhẫn nhục nói: “Giới thiệu với cậu một chút, vị này chính là Phương Hiểu Hiểu, Hiểu Hiểu, đây là Trình Tổng.”

“Xin chào, Trình Tổng.” Tô Thường Thụy đúng thật là một con cáo già, anh ta biết bản thân và Trình Dật có mâu thuẫn không thể giảng hòa, liền đẩy tôi ra để giảm căng thẳng.

Trình Dật lạnh lùng quan sát tôi một chút, tôi cố nén cảm giác muốn quỳ lạy anh ta, lại làm bộ như có chút căng thẳng, sợ sệt

“Được rồi, đến phòng Nhân sự báo danh đi.” Trình Dật nhanh chóng nhìn đi chỗ khác, cũng không tiếp tục quan sát tôi nữa.

Người của bên nhận5sự đến đưa tôi đi, còn Tô Thường Thụy thì ở lại đó, hẳn là còn có chuyện quan trọng muốn thảo luận với Trình Dật

Quả nhiên, tôi chính là con tốt thí mạng của anh ta, thậm chí tôi cũng không biết anh ta định đề cử tối với Trình Dật thể nào, có điều chuyện này không quan trọng, quan trọng là tôi biết, Trình Dật đích xác sẽ không nổi lại mối quan hệ với Tô Thường Thụy là được.

Sau khi tôi làm xong thủ tục nhậm chức ở phòng Nhân sự, Giám đốc Nhân sự bảo tôi có thể bắt đầu đi làm từ hôm nay, tôi liền đồng ý

Người xưa có câu rèn sắt khi còn nóng, hơn nữa tôi còn4có rất nhiều chuyện cần phải tìm Trình Dật xác nhận trước.

Chức vụ mà tôi tiếp nhận tại Vinh Thịnh là trợ lý của thư ký cấp cao

Tôi cảm thấy có chút nhìn không thấu con người của Trình Dật

Nếu như anh ta và Tô Thường Thụy có thù oán, anh ta cũng không cần để tôi làm chức vụ trọng yếu như vậy mà hoàn toàn có thể đuổi tôi tới làm một nhân viên hậu cần nhỏ bé là được

Anh ta rõ ràng đã lạnh nhạt với Tô Thường Thụy lâu như vậy nhưng lại không hề làm khó tôi..

Không đúng, chẳng lẽ anh ta muốn dùng cái chức vụ cao chót vót này để sỉ nhục tôi, thông qua đó sỉ nhục Tô9Thường Thụy?

Có thể nào tôi cũng nghĩ không ra

Có người dẫn tôi đến lầu trên cùng, thân là trợ lý của thư ký cấp cao, đương nhiên chỗ làm việc của tôi cũng là trên đó

Có điều, chức vụ này có đãi ngộ khác với thư ký cấp cao, cũng không có phòng làm việc riêng, tuy nhiên thì có thể nhận vị trí này với một người mới như tôi có thể coi là một vận may lớn rồi.

Tôi vừa sắp xếp gọn gàng ngăn nắp chỗ làm việc thì Tô Thường Thụy đi tới chào tạm biệt

Tôi tính qua thời gian một chút, anh ta và Trình Dật thương lượng mất một tiếng đồng hồ

Nhìn dáng vẻ ung dung hiện giờ của anh ta, tôi đoán có lẽ bọn họ đã thỏa thuận thành công.

Rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, Trình Dật thật sự tha thứ cho Tô Thường Thụy sao, hay mâu thuẫn giữa bọn họ đã không tồn tại nữa? Không thể như vậy được nếu quả thật thế, quả thật tôi sẽ vô cùng thất vọng về Trinh Dật.

Một lát sau, Trình Dật chậm rãi đi qua trước mặt tôi, đi qua mấy bước, anh ta quay ngược trở lại, sắc mặt không thay đổi nhìn tôi nói: “Phương tiểu thư, cô vào gặp tôi một chút.”

“Vâng, Trình Tổng.” Tôi đứng lên đi theo sau lưng Trình Dật về phía trước, anh ta đẩy cửa phòng làm việc ra sải bước đi vào bên trong, sau đó quay đầu ra hiệu cho tôi đóng cửa lại

Tôi làm theo lời anh ta

Có lẽ do tôi cảm thấy người như Trình Dật sẽ không đến mức xâm phạm tội, bởi vì ngoài Hà Vũ Phi ra thì những người đàn bà khác, anh ta không có hứng thú

Hơn nữa, người đàn ông như Trình Dật cũng không cần xâm phạm ai, khí chất và tướng mạo anh ta đã quá thừa thãi rồi.

Trình Dật đi tới trước bàn làm việc, rút một tập tài liệu mở ra xem, sau đó tương đối thờ ơ hỏi tôi một câu, “Cô ấy có khỏe không?” “Cũng không tệ lắm.” Đáp xong sau tôi mới chợt nghĩ tới anh vừa hỏi cái gì, tôi hơi sửng sốt một chút

Trình Dật bỗng nhiên cười một cái, trong nháy mắt, tôi liền cảm thấy ánh nắng quá chói mắt, dáng dấp của người đàn ông trước

mắt này quá yêu nghiệt

Trong tất cả những người mà tôi biết, người có thể đứng bên cạnh anh ta mà không bị ánh sánh kia của anh ta che lấp chỉ có mỹ nữ đẳng cấp như Hà Vũ Phi

Trong đầu tôi chợt có suy nghĩ, vì sao không thử để cho Hà Vũ Phi tiếp xúc với Trình Dật chứ?

Có một câu danh ngôn rất chí lý đó chính là: Biện pháp tốt nhất để quên đi một cuộc tình là bắt đầu một cuộc tình khác.

Không đúng! Nhìn mặt mày vui vẻ của Trình Dật, tôi bỗng nhiên phản ứng lại

“Trình Tổng hỏi cô ấy là chỉ ai?” Làm sao anh ta biết mà hỏi tôi vấn đề như vậy, chuyện này không khoa học

Anh ta không thể nào biết chuyện giữa Hà Vũ Phi và tôi mới đúng

Chẳng lẽ anh ta lén điều tra tội? Tôi nhìn anh ta, trong ánh mắt theo bản năng ánh lên một tia cảnh giác.

“Phương tiểu thư không cần lo lắng.” Trình bật cười một cái nói, “Là Hứa Mạch nói cho tôi.”

“Hứa Mạch?” Tôi giật mình, đầu óc nhanh chóng suy nghĩ, tại sao Hứa Mạch phải nói cho Trình Dật, anh ấy nói cho anh ta biết từ lúc nào? Hứa Mạch nói cho Trình Dật chuyện của Hà Vũ Phi, tại sao không nói trước với tôi?

Hứa Mạch cũng không phải người không biết nặng nhẹ, anh ấy biết tôi đang làm gì, không thể nào vô duyên vô cớ mà nói cho tôi chuyện này, nhất định là anh ấy có lý do riêng.

“Là do hôm qua tôi và Hứa Tổng có cuộc hội đàm thương vụ quan trọng, thật trùng hợp, tôi lại gặp được Hà Vũ Phi.” Trình Dật thấy tôi vẫn không hiểu liền giải thích mấy câu,“Tôi cảm thấy có chút kỳ quái, tại sao Vũ Phi lại là thư ký của Hứa Tổng, Hứa Tổng liền nói cho tôi, cổ và Vũ Phi là bạn, anh ấy tìm cô hỗ trợ, cô liền để cử Vũ Phi.”

“Vậy Hứa Mạch cũng nói cho anh, hôm nay tôi sẽ tới nơi này tham gia phỏng vấn ư?” Trong lòng tôi đã biết, lý do tại sao Hứa Mạch lại làm như vậy

Nói chung là anh ấy sợ tôi bị Trình Dật gây khó dễ

Sau khi biết Tô Thường Thụy định đem tôi đi làm bia đỡ đạn, anh ấy cũng không nói thêm gì với tôi, mà là dùng loại phương thức lơ đãng này hóa giải khó khăn cho tôi.

Không thể nói, tôi rất cảm động

Hứa Mạch vẫn luôn lo nghĩ cho tôi, anh ấy nói nếu không thể thay đổi tôi, vậy anh ấy sẽ cùng tôi đi thay đổi cái thế giới này, hơn nữa, anh ấy cũng không hề nói qua loa lấy lệ, chẳng hề nói lời hoa mỹ, mà anh ấy vẫn luôn thực sự lặng lẽ giúp đỡ tôi.

Tôi không chỉ một lần cảm thấy mắt nhìn người của chị tôi sao lại kém như vậy, lại yêu phải một tên cặn bã

Chị ấy và Hà Vũ Phi đều giống nhau, không lựa chọn đúng người để yêu.

Lúc trước tôi còn chưa hiểu tại sao Hứa Mạch lại muốn cho Hà Vũ Phi làm thư ký cho anh ấy một lần

Nhất định là sau khi thấy Hà Vũ Phi liền muốn làm như vậy, Hứa Mạch cố ý, mục đính chính là để cho Trinh Dật thấy Hà Vũ Phi.

“Đúng vậy, anh ấy có nói một chút.” Trình Dật hơi khẽ gật đầu một cái, cho tôi một câu trả lời khẳng định.

Tôi chợt nói: “Hóa là như vậy.”

“Tôi có thể hỏi có một chuyện không?” Anh ta thu lại nụ cười, người này lúc nghiêm túc tự động tỏa ra khí chất của một người đàn ông đẹp trai nhưng lạnh lùng.

“Trình Tổng cứ hỏi đi.” Trong lòng tôi mơ hồ đoán được anh ta muốn biết cái gì.

“Cô và Vũ Phi là bạn tốt, không thể không biết chuyện của cô ấy và Tô Tổng đi.” Quả nhiên là anh ta hỏi như vậy

Ai cũng sẽ nghi ngờ, nhất là Trình Dật, người luôn một mực yên lặng quan tâm Hà Vũ Phi

Đã có Trương Diệp là ví dụ, anh ta nhất định cảm thấy tôi làm bạn với Hà Vũ Phi có mục đích khác

Dẫu sa, trong cái xã hội này, những kẻ như Trương Diệp tâm kế đầy mình, quen biết mỗi một người đều là để làm thang cho mình leo lên thật sự quá nhiều.

“Tôi biết Trình Tổng muốn nói cái gì.” Tôi thở phào nhẹ nhõm

Anh ta hỏi tôi loại vấn đề này chứng tỏ cuộc nói chuyện của anh ta và Tổ Thường Thụy không hề vui vẻ tốt đẹp, thậm chí anh ta còn vô cùng xem thường Tô Thường Thụy nữa

Tôi chỉ sợ anh ta làm hòa với Tô Thường Thụy, nếu như vậy, tôi thật vô cùng coi thường anh ta

Giữa đàn ông với nhau, cái gì mà anh em như tay chân, đàn bà như quần áo, nghe đã thấy hãm tài, còn nói với vẻ dương dương tự đắc, thật khiến người ta nhẫn nhịn không nổi

Cũng may, Trình Dật cũng không phải là người như vậy, quả nhiên giá trị nhan sắc cao, EQ cùng IQ đều cao như vậy sao? Người như anh ta thật quá chói lòa, tôi cũng hoài nghi liệu một giây kế tiếp anh ta có bị sét đánh hay không, chứ ông trời làm sao có thể để loại đàn ông hoàn hảo thế này tồn tại trên đời được.

Tôi lấy từ trong túi ra một tấm danh thiếp đưa cho anh ta

Con người chỉ có một ưu điểm, đó chính là nhìn người rất chuẩn xác

Sau khi tiếp xúc, tôi cảm thấy Trình Dật là một người có thể tin được, đồng thời anh ta cũng là một người thông minh

Cùng người thông minh nói lời thông minh, làm chuyện thông minh

Tôi tìm lý do để giải thích cho anh ta

Đằng nào cũng không thể lừa gạt Trình Dật, hơn nữa tôi cũng không có ý định lừa gạt anh ta, dẫu sao cũng phải hoàn thành nhiệm vụ lần này, khiến cho Tô Thường Thụy táng gia bại sản, không có Trình Dật trợ giúp hiển nhiên là không được.

Trình Dật nhận lấy danh thiếp mà tôi đưa, lông mày nhíu một cái, có chút bất ngờ, “Văn phòng Phấn Hồng?” “Đúng, là văn phòng dịch vụ đặc biệt chuyên tiếp nhận sự ủy thác của vợ chính, tiền đề là không ảnh hưởng đến tính mạng làm tiền đề, mục tiêu lớn nhất là trả thù đàn ông cặn bã và tiểu tam.” Tôi khẽ mỉm cười nhìn anh ta, giơ tay nói, “Chúng ta làm quen lại một chút nhé, tôi là bà chủ của Văn phòng Phấn Hồng, rất hân hạnh được biết anh, Trình tiên sinh.” Trình bật không bắt tay với tôi mà cẩn thận quan sát tôi, hiển nhiên anh ta đang xác định xem lời tôi nói là thật hay giả

“Trình tiên sinh không cần phòng bị tôi, kẻ địch của kẻ địch chính là đồng minh, quy luật này thông dụng từ xưa đến nay, cả trong nước lẫn ngoài nước, tôi hy vọng nó cũng sẽ áp dụng với chúng ta.” Nói rồi tôi cười thu tay về, cũng không ngại thái độ của anh ta, “Nếu như anh không tin, có thể tìm Hứa Mạch và Vũ Phi xác nhận.”

“Ý cô là Vũ Phi ủy thác cô đi trả thù Trương Diệp và Tổ Thường Thụy?” Trình Dật quan sát tôi một hồi, năm phút sau, anh ta rốt cuộc cũng mở miệng

Hẳn là trong vòng năm phút, anh ta cũng định hình được chuyện gì đang xảy ra, “Cô làm sao chắc chắn được tốt nhất định sẽ giúp cô, kẻ địch của kẻ địch có lúc cũng không phải là đồng minh, cô đã xem Tam Quốc Diễn Nghĩa chưa, ba nước kia đều là kẻ địch của nhau đấy thôi.”

“Tôi không trông cậy anh sẽ giúp tôi, nhưng tôi biết anh nhất định sẽ giúp Hà Vũ Phi.” Anh ta nếu đã để ý đến chuyện của tôi như vậy cũng có nghĩa là anh ta vẫn rất quan tâm đến Hà Vũ Phi

Vì quan tâm, anh ta để ý tới bất kỳ người nào bên cạnh Hà Vũ Phi

Trình Dật cũng muốn sau này không có người nào như Trương Diệp xuất hiện bên cạnh Hà Vũ Phi.

Anh ta chợt cười một chút, chủ động đưa tay ra, “Bà chủ Phương, xin chào.” “Xin chào, Trình tiên sinh.” Tôi đưa tay bắt tay anh ta một chút, sau đó buông ra, tôi biết, anh ta đã cho tôi câu trả lời.

Không biết nếu Tô Thường Thụy biết anh ta đưa tôi tới Tập đoàn Vinh Thịnh còn khiến cho Giang Hải chết nhanh hơn thì sẽ có tâm tình thế nào, sẽ có vẻ mặt ra sao, tôi thật vô cùng mong đợi được thấy điều đó đây.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui