Vân tay

 
Trong phòng tắm truyền đến tiếng nước chảy róc rách, cô không tự chủ được bắt đầu tưởng tượng đến thân thể trần trụi của anh, nghĩ tới đó hai gò má càng lúc càng nóng.
 
Hứa Dung Âm từ trong ổ chăn chui ra, mở mắt nhìn trần nhà một lúc, hai tay ôm ngực, tim đập loạn nhịp.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Sau khi suy nghĩ một lúc, cô vẫn đứng dậy.
 
Đinh Tuần tắm không lâu, vừa mới ra khỏi phòng tắm, điện thoại trên bồn rửa mặt lập tức vang lên.
 
Nhìn tên người gọi, là Mạc Văn Khiêm đang gọi tới. Chín giờ rưỡi tối, đoán chừng có việc gấp.
 
Đinh Tuần lấy khăn khô vừa lau đầu vừa đi về phía phòng khách nghe điện thoại.
 
Khi anh trở lại phòng ngủ, đèn đã tắt hết, trong phòng tối đen như mực, ngay cả một chiếc đèn ngủ cũng không để lại cho anh.
 
Đinh Tuần dựa vào ánh sáng lờ mờ trên điện thoại đi tới bên giường.

 
“Đang ngủ à?” Anh hỏi người trên giường.
 
Căn phòng rất thơm, giống như mùi hương bên trong phòng tắm, nhưng khi nằm bên cạnh cô, mùi thơm nồng hơn một chút, khiến người ta muốn ôm cô vào lòng.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Hứa Dung Âm ban đầu muốn giả vờ ngủ, nhưng khi anh tiến lại gần, cô lại không thể ngủ được.
 
“Không có.” Cô chuyển chủ đề, “Vừa rồi là ai gọi điện thoại cho anh thế, sao lâu như vậy?”
 
"Mạc Văn Khiêm, anh ấy nói với anh về chuyện của Câu Thành."
 
"Là do quyết định của đại hội cổ đông sao?"
 
“Ừ.” Đinh Tuần nói, “Anh còn nói một chuyện nữa.”
 
Cô còn tưởng rằng chuyện này đã sớm kết thúc, không nghĩ tới muộn rồi Mạc Văn Khiêm vẫn còn gọi điện thoại tới tìm anh.
 
Nhưng quan hệ của hai người họ khi còn học đại học rất tốt, trong lúc Đinh Tuần nằm viện, anh ấy cũng có tới vài lần, hiện tại xảy ra chuyện như vậy, so với bất cứ người nào khác anh ấy phải tức giận hơn cả.
 
Thấy cô không nói lời nào, Đinh Tuần hỏi: "Em cảm thấy thế nào?"
 
Hứa Dung Âm ậm ừ, "Hả?"
 
“Hai người này, em cảm thấy anh nên tin tưởng ai?” Trước đó Đinh Tuần cũng có nói trong công ty của anh có nội gián.
 
Sáng nay anh đến công ty, anh đã trực tiếp tới gặp Câu Thành, biết anh ta tốt nghiệp một trường đại học danh tiếng, lại là người từ nước ngoài trở về, vì vậy nghiệp vụ chuyên môn đối với anh ta mà nói cũng không phải vấn đề.
 
Anh ta có tham vọng, muốn ngồi lên vị trí này cũng không phải không thể.

 
Trùng hợp Đinh Tuần gặp tai nạn, anh ta cũng nắm bắt được cơ hội lần này, khiến đám cổ đông quay lưng lại với anh, đây cũng là điều dễ hiểu.
 
Về phần Mạc Văn Khiêm, ban đầu anh vẫn còn nửa tin nửa ngờ, nhưng sau khi để ý anh ấy trong cuộc họp cổ công, sau đó trong lòng đầy tức giận, có thể thấy người này khá chân thành.
 
Anh cảm thấy Mạc Văn Khiêm không có vấn đề gì, hơn nữa Âm Tuần được họ cùng nhau thành lậpcũng do hai người họ bắt tay gây dựng, là những nòng cốt, vì vậy anh ấy không có lý do gì để làm chuyện này.
 
Hơn nữa, bây giờ Mạc Văn Khiêm không thu được lợi ích gì, hai người họ chẳng khác nào là châu chấu trên dây.
 
Đinh Tuần không có lý do gì để nghi ngờ anh ấy, anh chỉ muốn nghe  Hứa Dung Âm đang nhìn nhận chuyện này như thế nào thôi.
 
"Tổng giám đốc Câu và quản lý Mạc, em đều gặp qua hai người họ vài lần, nhưng cũng không quá hiểu biết."
 
Đinh Tuần nằm nghiêng người, đặt tay lên eo cô, lòng bàn tay không ngừng vuốt ve: “Ừ.” Anh ra hiệu cho cô tiếp tục.
 
"Quản lý Mạc là bạn học đại học của anh, đồng thời là thành viên trong cùng nhóm gây dựng sự nghiệp, bình thường quan hệ cũng rất tốt, bởi vì có vài lần em đều đi cùng hai người tới chỗ chơi bóng..."
 
Lúc đó, cô còn tưởng anh mắc chứng tự kỳ, không có bạn bè, nhưng không nghĩ tới quan hệ giữa anh và Mạc Văn Khiêm lại tốt tới như vậy.
 
Trước đây khi cô gặp anh ấy, nhìn thấy trên sống mũi của anh ấy có dán một miếng băng cá nhân, khi đó trông anh ấy rất ngầu, còn có chút nghịch ngợm.
 

Sau khi hỏi những người khác, cô mới biết có một nữ sinh khoa thiết kế lừa dối một nam sinh chuyên ngành khác, sự việc khá nghiêm trọng, còn nghe nói bị bắt quả tang trong phòng ký túc xá nam. Và người bị lừa không ai khác chính là Mạc Văn Khiêm.
 
Đinh Tuần còn tới đó giúp người khác đánh nhau.
 
Sau khi thành lập công ty, Đinh Tuần vẫn xưng anh gọi em với anh ấy, quan hệ của hai người rất kỳ cục.
 
Nếu là Câu Thành...
 
Hứa Dung Âm cẩn  thận nói: "Anh ấy và anh có điểm giống nhau, không thích nói chuyện cho lắm, nhưng có mấy lần em tới tìm anh, đều bắt gặp anh đang cãi nhau với anh ấy."
 
Có một số người khi bất đồng quan điểm sẽ dễ dẫn tới cãi nhau.
 
“Em nghi ngờ anh ta sao?” Chuyện tai nạn xe, có phải do Câu Thành làm không?
 
Trước khi tai nạn xảy ra, mối quan hệ giữa anh và Câu Thành vốn đã rất tệ.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận