Vân tay

 
Mông vừa có cảm giác lành lạnh, lòng bàn tay rộng lớn ấm áp của anh lập tức vuốt ve, nơi riêng tư giữa hai chân đã sớm ướt đẫm bị một vật gì đó  vừa thô vừa cứng rắn cọ vào, quy đầu liên tục cọ vào nơi riêng tư giữa hai chân.
 
Đinh Tuần đưa tay nâng khuôn mặt ửng hồng của cô lên, ánh mắt ôn nhu như nước: "Em cảm thấy thế nào?"
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Người đàn ông chống hai chân, ngay cả hai chân của cô cũng dang rộng ra, hai tay của Hứa Dung Âm đặt ở bên cạnh hông, yếu ớt nắm chặt ga giường.
 
“Vậy em dạy anh.” Hứa Dung Âm cực kỳ sợ hãi, “Anh đừng trực tiếp tiến vào như vậy.”
 
Đã mấy ngày anh không được ăn thịt, mỗi lần cương cứng đều tự mình đè xuống.
 
Ở giữa hai chân của cô chảy ra rất nhiều nước, nhớp nháp, ngón tay của Đinh Tuần tiến vào tách mở cái miệng nhỏ, vừa mới dừng lại một chút đã bị mút lấy.
 
Anh chỉ mới vuốt ve một lúc, trên ngón tay đã dính đầy dâm thủy của cô.
 
“Được.” Đinh Tuần thở ra một hơi nóng bỏng, nhịn không được muốn đem quy đầu của mình đút vào trong, “Em làm đi.”

 
Sợ cô bị cảm lạnh, Đinh Tuần tắt điều hòa trước, vén chiếc chăn mỏng trên người lên.
 
Đang định bật đèn lại bị một tay Hứa Dung Âm lập tức đè lại: "Đừng, đừng bật đèn."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Đinh Tuần nhướng mày, "Không bật đèn thì làm sao thấy?"
 
“…Em xấu hổ.” Hứa Dung Âm không cho phép anh bấm công tắc.
 
Đinh Tuần hôn lên má cô, "Vậy em không xem, anh xem."
 
"Anh…"
 
Phòng ngủ đột nhiên sáng trưng, ngay cả đèn ngoài hiên và đèn ban công cũng được bật sáng. Trình độ da mặt dày cùng tốc độ này của anh, căn bản Hứa Dung Âm không kịp ngăn cản.
 
Chri là trước mắt đột nhiên sáng bừng, khiến cô không nhịn được che mắt lại, cùng lúc đó bao phủ trên người cô còn có tay phải của Đinh Tuần.
 
“Anh không thể cứ bắt nạt em như thế này được.” Cô sắp khóc đến nơi rồi.
 
Bên tai không còn tiếng nói chuyện của người đàn ông, chỉ có tiếng công tắc lại vang lên, tất cả đèn trong phòng đều vụt tắt, chỉ còn lại một ngọn đèn ngủ nhỏ.
 
Bóng dáng mềm mại của hai người in trên vách tường.
 
Tay Đinh Tuần đang bịt trên mắt cô chậm rãi rời đi: "Như vậy được không?"
 
Lọt vào trong tầm mắt của cô chính là gương mặt đẹp trai cùng ngũ quan quá mức nổi bật của anh, khi khóe môi anh nhếch lên, dường như có ý đồ xấu. Nhưng giờ phút này, anh quá nghe lời, giống như không hề có ý định cố ý bắt nạt cô.
 
Ánh sáng không sáng lắm, nhưng lại bao phủ cả người anh bằng một thứ ánh sáng mờ ảo, như thể đã được lọc qua một bộ lọc.

 
Đôi mắt anh đang dụ dỗ cô cởi quần áo, tim cô vẫn đập rất nhanh, lại làm cho cô không có cách nào kiềm chế được.
 
“Vậy anh có thể đừng nhìn em không?” Anh nhìn cô như vậy, rất dễ khiến cô đỏ mặt.
 
"Được."
 
Đinh Tuần rất nghe lời ngoan ngoãn nhắm mắt lại, Hứa Dung Âm tháo chiếc băng đô trên tóc mình ra rồi đeo lên mắt anh. Một tay ôm anh, một tay sờ soạng cởi quần áo trên người đối phương ra.
 
Hứa Dung Âm khuỵu gối ngồi lên người anh, nhìn thấy nửa thân trên của anh để trần, cơ ngực lộ rõ, còn có một lớp cơ bụng mỏng, rất hấp dẫn.
 
Phía bên dưới là rừng rậm, gốc rễ khổng lồ màu da đang đứng thẳng, khi tiếp xúc với không khí lại càng không ngừng co giật, nước dịch màu trắng tiết ra từ chỗ mắt ngựa, tràn đầy ái muội.
 
Hứa Dung Âm không nhịn được nuốt nước bọt.
 
Cô… Lát nữa có cần giúp anh liếm nó không?
 
Khi ý tưởng này nảy ra, Hứa Dung Âm thậm chí chưa thể ý thức được, bản thân lại có chút chờ mong.
 
Động tác Đinh Tuần giúp cô cởi quần áo của rất chậm, thậm chí còn khiến Hứa Dung Âm nghi ngờ là anh cố ý.
 

Cho đến khi quần áo trên người hai người họ đều cởi hết ra, cơ thể trần trụi ngồi đối diện với nhau.
 
Đinh Tuần nhếch khóe môi nói: "Em thật đẹp."
 
Trong ánh sáng mơ hồ, những đường cong trên cơ thể cô lộ ra trọn vẹn, mềm mại và xinh đẹp. Cho dù không thể nhìn thấy rõ, anh vẫn có thể tưởng tượng được cô ở trước mặt anh hấp dẫn cỡ nào.
 
Hứa Dung Âm thẹn thùng, giọng nói liền trở nên rất nhỏ, "Anh mói dối phải không?"
 
Ngay cả chuyện này, anh cũng có thể khen được.
 
Đinh Tuần chỉ cười.
 
Đôi môi đỏ mọng của anh tiến tới, khoảng cách rất gần với ngực của cô, hơi thở nóng hôi hổi phả lên trên, dường như khiến cô nhanh chóng có phản ứng.
 
Núm vú nhỏ như trái cây sưng lên có chút cương cứng, mặc dù có chút xấu hổ nhưng vẫn muốn được người khác yêu thương.
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận