Bị anh trêu chọc khiến huyệt nhỏ của cô vừa nóng lại vừa đau, hai mép thịt sưng đỏ, đôi môi mềm mại của anh lại tới gần chậm rãi liếm láp.
Hứa Dung Âm nằm trên đệm, liên tục rên rỉ, "Ưm... Đinh Tuần..."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hiện tại cô thật sự không muốn nhưng được anh liếm láp như vậy rất thoải mái, dâm thủy không ngừng chảy ra bên ngoài.
Môi âm hộ vừa mập mạp, mềm mại lại vừa ngon, anh liếm một hồi, đầu lưỡi quét toàn bộ dâm thủy của cô vào trong miệng. Khuấy đảo bên trong một vòng, môi của anh không ngừng liếm láp bên ngoài môi âm hộ giống như muốn an ủi cô.
Đinh Tuần lật người cô lại, Hứa Dung Âm nằm trên giường, cúi đầu nhìn anh hôn phía bên dưới một lúc lâu, sau đó mới dọc theo bụng dưới tiến lên, rồi nhẹ nhàng đặt một nụ hôn lên má cô.
“Sao em lại khóc?” Anh nhẹ giọng hỏi, “Anh cũng không ăn thịt được em.”
Hứa Dung Âm nức nở không nói nên lời.
Giọng nói và ánh mắt của anh rất dịu dàng, nhưng mỗi lần anh tiến vào đều giống như muốn xuyên qua người cô, đâm vào trong vừa sâu lại vừa nhanh. Khoái cảm ngập đầu, cho dù anh chỉ liếm mút vành tai của cô cũng khiến cô không chịu được.
Mức độ suy sụp này khiến cô sung sướng gần như mất kiểm soát, không kìm được mà bật khóc.
Đinh Tuần lại lau khóe mắt cho cô, Hứa Dung Âm thoáng nhìn thấy phía bên dưới của anh lại cương lên, đỏ mặt nói: "Chỉ là... Em không kiềm chế được."
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Đinh Tuần cười khẽ, cúi xuống sát lại gần cô nói: "Vậy lần sau em có thể kêu to lên một chút."
"Không được."
"Tại sao không được? Chúng ta là vợ chồng, danh chính ngôn thuận, nếu em cảm thấy thích có thể kêu lớn tiếng một chút." Đinh Tuần nắm tay cô hôn một cái, "Còn nữa, lần sau em có thể nhìn anh."
Anh không nhớ rõ trước đây bọn họ làm như thế nào, nhưng bây giờ, anh không còn giống như trước, mỗi lần làm tình đều rất cẩn thận, anh rất muốn tới gần cô nhưng lại sợ dọa tới cô.
Cho nên anh cũng theo lẽ thường phải làm, muốn cho cô một màn ân ái tuyệt vời nhất.
Nhìn thấy tình yêu nóng bỏng trong mắt anh, gò má Hứa Dung Âm càng lúc càng nóng, nhưng trên mặt cô cũng không còn vẻ ngượng ngùng vừa rồi.
Lời nói ra cũng mềm mại hơn rất nhiều, "Vậy chuyện lần sau, lần sau chúng ta nói sau."
Đinh Tuần vui vẻ cười, trong cổ họng phát ra một tiếng khàn khàn.
Thoạt nhìn xuống phía dưới, côn thịt của anh vẫn còn cương cứng, quy đầu đánh vào trong không khí, phía trên còn dính dâm dịch sáng bóng, vô cùng mờ ám.
Hai cánh tay của anh giam cô ở dưới thân, Hứa Dung Âm giơ tay, đầu ngón tay vuốt ve dọc theo hầu kết của anh, "Vậy hiện giờ anh…"
Trái tim cô hơi run lên, nhìn thấy người đàn ông nuốt nước bọt, hầu kết vì cố gắng nhẫn nhịn khẽ run run.
Hứa Dung Âm cảm giác được nguy hiểm, lại không sợ chết tiếp tục hỏi: "Anh còn muốn sao?"
Móng tay cào vào ngực anh, cơ bắp của Đinh Tuần căng lên, bóng tối dâng lên trong mắt anh.
Anh thở dốc, nắm lấy bàn tay đang lộn xộn của cô, "Không được."
Bình thường hai chữ này đều từ miệng của cô nói ra, bây giờ nghe được nó thốt ra từ miệng của Đinh Tuần, Hứa Dung Âm không khỏi ngạc nhiên.
Đinh Tuần cố nén lại dục vọng muốn làm tình với cô lần nữa, lặp lại: “Đêm nay không được.”
Lúc trước cô cũng đã nói qua, trước kia một tuần hai người họ chỉ làm ba lần. Đinh Tuần không biết là đã lâu không làm, hay là do trí nhớ trống rỗng, trở về thời còn trẻ không biết gì, cho nên ham muốn đối với cô không có giới hạn.
Ý nghĩ muốn làm tình với cô hết lần tới lần khác xuất hiện trong đầu, không có cách nào bỏ qua được.
Hứa Dung Âm không ngờ anh lại tin điều đó.
Nhưng vừa rồi mới chỉ làm một lần, cô chưa thỏa mãn, "dịch vụ hậu mãi" của anh cũng không tồi. Tuy rằng có hơi thô bạo, nhưng phía dưới của cô cũng không hề cảm thấy khó chịu.
Hứa Dung Âm lấy hết can đảm, “Vậy em giúp anh nhé?” Lần trước cô đã đồng ý về nhà sẽ dùng miệng làm cho anh.
Đinh Tuần nghe vậy có chút bất đắc dĩ, nhưng nhìn thấy đôi môi căng mọng ẩm ướt của cô, anh không nhịn được đưa ngón trỏ chạm vào khóe môi cô, nói "Được".