Khi Hứa Dung Âm vào phòng tắm để vệ sinh cá nhân, hơi nóng trên mặt cô vẫn chưa giảm bớt. Đôi mắt ngấn nước, vừa to vừa sáng, mỗi lần nhìn vào đều khiến người ta muốn bắt nạt.
Đinh Tuần từ phía sau vòng tay qua eo cô, hôn lên má cô một cái: “Không sao chứ?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Lúc này đã gần một giờ sáng, anh có chút buồn ngủ muốn cùng cô ngủ.
Hứa Dung Âm nhổ bọt kem đánh răng trong miệng ra, cất bàn chải đánh răng và cốc đi, quay người nói: "Ai bảo anh làm như vậy."
Cô dùng sức lau mạnh môi dưới khiến nó ửng đỏ, thoạt nhìn còn hơi sưng lên so với lúc trước.
Đinh Tuần cúi đầu hôn lên đó, ngậm lấy liếm mút một hồi, bên trong tràn đầy mùi bạc hà của kem đánh răng.
“Thực xin lỗi.” Anh nhẹ giọng xin lỗi, “Do anh không nhịn được.”
Đinh Tuần cũng không nghĩ tới, ngoài việc si mê cái miệng nhỏ nhắn phía bên dưới của cô, thì cái miệng phía trên này anh cũng rất thích.
Cảm giác ẩm ướt, nóng bỏng và mềm mại bao bọc lấy dương vật, còn liên tục mút lấy, mỗi lần như vậy đều khiến anh muốn chọc vào nơi sâu nhất bên trong, nghiền nát lớp thịt mềm mại trong đó.
Cô lại ngoan ngoãn nghe lời, bảo cô dùng lưỡi liếm láp một chút, tuy vẫn còn chút khó khăn nhưng cô cũng sẽ làm theo.
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Động tác vụng về nhưng lại càng hấp dẫn người khác.
Đôi môi hồng nhuận bị anh làm cho sưng tấy, hai bên quai hàm đau ê ẩm, vốn dĩ Đinh Tuần cũng không muốn tiếp tục làm cô khó chịu, sau khi đâm mấy chục cái, anh muốn rút rồi bắn ra bên ngoài, nhưng quả thật không thể rút ra, cô lại dùng lưỡi trêu trọc phần thịt nhạy cảm phía trên.
Đinh Tuần trực tiếp đút vào bên trong rồi cứ thế bắn vào trong.
...
Miệng cô đầy mùi vị tinh dịch, cô không thích lắm.
Lúc đầu, cô không kịp phản ứng đã nuốt xuống một ít, còn lại đều nhổ ra lòng bàn tay.
Đinh Tuần thấy trên môi cô vẫn còn chút bọt trắng chưa lau hết, nhớ lại cảnh tượng vừa rồi tinh dịch chảy ra từ khóe miệng cô, cổ họng lại bắt đầu khô khốc.
Anh mở vòi nước sau lưng cô, làm ướt tay, lau bọt kem đánh răng cho cô rồi mới nói: “Không vị, mùi rất thơm.”
Anh cúi đầu lại hôn một cái, "Nếu em không thích, từ ngày mai anh sẽ ăn thật nhiều dứa, được không?"
Anh nghe nói ăn trái cây có thể khử mùi tanh của tinh dịch, giúp tinh dịch ngọt hơn.
“Lần sau ai còn muốn liếm cho anh nữa.” Hứa Dung Âm chuẩn bị đi ngủ, “Nếu anh muốn ăn thì tự mình ăn đi.”
Khi trở lại phòng ngủ, cô thấy anh đã thay ga trải giường mới, đống lộn xộn cũng đã được thu dọn sạch sẽ.
Đinh Tuần đi theo sau, vươn tay vòng qua eo cô, nhẹ nhàng kéo cô vào lòng.
Trong một khoảnh khắc, trong đầu Hứa Dung Âm chỉ còn lại hai chữ thư thái.
“Em không phải là không thích.” Cô thấp giọng giải thích, “Nếu là anh, em có thể làm được.”
Hứa Dung Âm xoay người ôm lấy anh, ánh mắt sáng ngời: "Bởi vì em rất thích anh."
Cô không phải là kiểu người đặc biệt chủ động, mà là một người chậm nhiệt.
Khi còn học tiểu học, tất cả các bạn gái xung quanh đều thích ca hát và nhảy múa, ngay cả một cô bé nhút nhát cũng rất muốn tham gia biểu diễn trong ngày Quốc tế Thiếu nhi.
Chỉ có cô thích im lặng làm chuyện của riêng mình.
Kết quả là từ nhỏ cô đã không có bạn bè, càng không có cảm giác tồn tại, người cô thân nhất chính là bạn cùng bàn. Mỗi lần đổi chỗ ngồi, cô đều sẽ chạy tới hỏi giáo viên xem cô có thể không đổi chỗ mình với bạn cùng bàn không.
Vì vậy, mặc dù cô trông không tệ, nhưng trong trường học cô cũng không phải cô gái được các bạn thích.
Chuyện thích một người, Hứa Dung Âm không biết bắt đầu từ lúc nào, nhưng cô có thể khẳng định bản thân có thích một người thật lâu.
Mỗi ngày sau khi kết hôn, cô đều có thể chắc chắn rằng nhịp tim của mình là vì anh.
Đinh Tuần nghe thấy vậy, trong đầu óc hỗn loạn dường như có một chỗ từ từ sáng tỏ, trở nên trong trẻo sạch sẽ hệt như đôi mắt của cô vậy.