Vân tay

 
Mặc dù tiếng anh hôn cô cũng không phải quá lớn, nhưng điện thoại lại đang ở rất gần, Mạc Văn Khiêm ở phía đối diện cũng nghe rõ ràng, ngay cả khi Đinh Tuần nói ra câu kia cũng không hề có ý né tránh mình.
 
Trong lòng Mạc Văn Khiêm không nhịn được thầm chửi bậy mấy chục lần, cố gắng kiềm chế cơn giận xuống mới tắt máy.
 
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
Hứa Dung Âm có chút xấu hổ, chỉ vào điện thoại hỏi: "Anh ấy không sao chứ? Em nghe thấy hình như anh ấy đang rất giận."
 
“Ai làm cậu ta tức giận thì cậu ta phải đi tìm người đó.” Đinh Tuần không quan tâm, trên môi nở một nụ cười cực kỳ lãnh đạm, “Nếu ngay cả cảm xúc cá nhân của mình mà cậu ta cũng không xử lý được, cũng không cần tiếp tục ngồi lên vị trí tổng giám đốc nữa."
 
"Nhưng dù sao anh ấy cũng là nhân vật nguyên lão trong công ty, bị phó tổng giám đốc Câu áp bức, trong lòng nhất định sẽ rất giận. Anh không ở công ty nhưng cũng không thể không để ý tới chuyện này."
 
Tính tình của Mạc Văn Khiêm khá nóng nảy, anh ấy có thể chịu đựng được đến bây giờ đã là rất đáng ngạc nhiên rồi.
 
Đinh Tuần nhất định không quan tâm.
 
Anh thật sự rất muốn xem, hai người kia có thể đấu với nhau tới lúc nào.
 
“Em không nghe qua câu ngư ông đắc lợi sao?” Đinh Tuần khẽ búng vào trán cô, “Còn nữa, em đang nói giúp cho ai vậy?”
 
Hứa Dung Âm lập tức nở nụ cười ngọt ngào: "Đương nhiên là em nói giúp cho anh rồi. Tốt xấu gì cũng là công ty của anh, em là bà chủ, cho nên em cũng muốn gánh vác một phần nhỏ lo lắng cho anh. Tuy rằng anh nói mình không muốn giúp, nhưng rõ ràng anh lại đang bao che khuyết điểm của người khác, quản lý Mạc đối với anh rất tốt, anh cũng sẽ không nhẫn tâm nhìn anh ấy bị người khác chèn ép, có phải không?”
Bản chuyển ngữ bạn đang đọc thuộc về Luvevaland. Nếu bạn đọc ở trang khác chứng tỏ đó là trang không có sự đồng ý của LuvEva land fanpage. Mong bạn hãy đọc ở trang chính chủ để đọc được bản đầy đủ nhất cũng như ủng hộ nhóm dịch có động lực hoàn nhiều bộ hơn nhé.
 
Khi cô cười, trong nháy mắt anh lập tức mất đi lý trí, "Được, anh sẽ nghe em."
 
Hứa Dung Âm đã thay quần áo chuẩn bị ra ngoài, chiếc váy hai dây màu vàng nhạt rất xinh xắn động lòng người, càng tôn lên làn da trắng nõn, mịn màng của cô.
 
Đinh Tuần nhìn thoáng qua, tâm tình tốt lên một chút: "Chờ anh một chút, anh đi thay quần áo."
 
Anh vừa mới trở về, không biết quần áo thường ngày của mình ở đâu, mấy ngày trước Hứa Dung Âm đã kể hết cho anh nghe, nhưng vì muốn cùng cô đến nhà xuất bản, Đinh Tuần vẫn nhờ Hứa Dung Âm giúp chọn quần áo để mặc.
 
Với chiều cao và dáng người của anh, cộng với khuôn mặt này, cho dù chỉ mặc bao tải cũng rất đẹp, Hứa Dung Âm qủa thật không thấy những bộ quần áo này có gì khác nhau.
 
Có lẽ vì thường xuyên tới công ty, phần nhiều đều là đồ vest, vì vậy Hứa Dung Âm đã chọn một chiếc áo sơ mi màu xám chất lượng tốt nhất, trời mùa hè oi bức cũng không dễ dàng đổ mồ hôi.
 
“Anh có muốn xịt một chút nước hoa không?” Hứa Dung Âm vừa cài cúc áo cho anh vừa hỏi.
 
Bình thường khi ở nhà anh cũng không quá chú ý tới chuyện ăn mặc, nhưng khi ra ngoài thì lại đặc biệt chú ý tới chuyện này.
 
Đinh Tuần không để tâm, "Nếu em thích có thể xịt một chút."
 
Hứa Dung Âm chỉ nói đùa thôi, nhưng không ngờ anh lại nghiêm túc như vậy.
 
Cô có rất nhiều nước hoa, nhưng nước hoa nam... Cô chưa thấy Đinh Tuần dùng bao giờ. Hứa Dung Âm đi tới mở ngăn tủ nước hoa ra, phát hiện trong nhà quả thật không có.
 
Đinh Tuần nói, "Cứ dùng của em đi."
 
"Cái đó không được, làm sao anh có thể sử dụng của em được?"
 
Đàn ông dùng nước hoa của phụ nữ, điều này rất kỳ lạ. Nhưng Đinh Tuần lại cười kéo cô vào lòng, dụi vào cổ vào vành tai của cô.
 
“Thơm lắm.” Anh hít hà, “Bây giờ anh cũng muốn.”
 
Trẻ con, bám người.
 
Trong lòng Hứa Dung Âm thầm bóc phốt anh, nhưng trong mắt lại cười vui vẻ, Đinh Tuần thoáng nhìn thấy thứ cô vừa lấy ra, "Đây là cái gì?"
 
“Hả?” Hứa Dung Âm quay đầu lại nhìn, “A... Cái này là đồng hồ đeo tay. Quà sinh nhật lúc trước phó tổng giám đốc Câu tặng cho anh, nhưng sau khi anh bóc quà ra nhìn thấy vẫn luôn để nó ở trong nhà.”
 


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui