Thời điểm phát hiện mệnh bài của Chân Tiểu Tiểu sắp vỡ vụn, Liên Tử Trạc thì đau đớn tê tâm liệt phế, mà Bỉ Ngạn hỏa tổ sau khi vượt qua chín phát diệt ma chi diễm trên Hỏa Luyện Hải cuối cũng đã có thể khống chế được hô hấp hỗn loạn của mình!Trong đầu nàng đột ngột hiện lên bốn chữ.
“Hỏa đạo thượng cổ!”Bỉ Ngạn hỏa tổ chậm rãi mở mắt, đáy mắt là một mảnh tanh hồng.
Tuy rằng còn một khoảng thời gian nữa mới tới kỳ hạn hỏa đạo thượng cổ mở ra, nhưng trải qua suy nghĩ cặn kẽ nàng bỗng nhiên phát hiện, phong ấn toàn bộ Hỏa Luyện Hải vẫn chưa phải một kế hoạch hoàn mỹ không kẽ hở.
Nữ tử có được Viêm Đỉnh Thuật kia vô cùng có khả năng đến từ Đông Linh!Nếu không chết dưới đáy biển……Vậy, hỏa đạo thượng cổ nói không chừng chính là mục đích tiếp theo!Suy nghĩ này vừa xẹt qua trong đầu, bóng dáng Bỉ Ngạn hỏa tổ đã lập tức biến mất trong tầm mắt mọi người.
“Chiến đấu … Kết thúc rồi sao?”Toàn bộ Hỏa Đỉnh Thành dường như chìm vào bóng đêm vĩnh hằng, tất cả mọi người bước ra khỏi trạch viện, đổ dồn ra đường tiến về phía tế đàn hỏa đạo.
Rõ ràng bọn họ biết Bỉ Ngạn hỏa tổ đang chém giết với tân Thánh nữ địa diễm trong Hỏa Luyện Hải, song không người nào dám chất vấn nghi ngờ, không người nào dám tới gần Hỏa Luyện Hải nửa bước.
Đây tuyệt đối là ngày hắc ám nhất trong lịch sử Nam Đỉnh, giống khi Đế Lộc công thành xưa kia vậy.
“Ta muốn … Đạp nát … Lưng … Lão lông đỏ … Ngươi……”Kiên trì thử thêm ước chừng một canh giờ Chân Tiểu Tiểu không chịu nổi nữa, ôm đèn cổ vẫn luôn bên cạnh mình ngã lăn xuống đất, căm phẫn chĩa ngón giữa ra với phong ấn.
Nàng hít thở mong manh, thầm mắng đại cha xuống tay quá nặng không biết bao nhiêu lần trong lòng.
Đúng, chính là lão thần ma đó sai.
Ai bảo hắn quá quá quá quá quá … Quá yêu thương con gái làm gì! Vốn chỉ cần hắn phong ấn nhẹ nhẹ thôi, con gái thích thì tùy thời đều có thể cởi bỏ.
Nhưng hiện thực chính là, thân là nữ nhi thần ma Chân Tiểu Tiểu lại bị ép phải bó tay chịu chết.
Cho dù nàng dùng chú ngữ khiến dấu tay buông lỏng, đến cùng, dốc hết sức bình sinh cũng không thể hoàn toàn phá vỡ phong ấn.
Chém một phát thử xem?Vừa nãy thử giải phong, Chân Tiểu Tiểu đích xác đã cả gan làm loạn vung một đao về phía dấu tay.
Có điều, lực lượng phong ấn không biến mất mà đao lực tàn dư lại suýt nữa chém bay một nửa trái tim!Đến lúc này rồi, Chân Tiểu Tiểu vẫn chưa thể hồi thần từ nỗi kinh hoàng tự mình giết mình.
Hiện thực tàn khốc tát cho nàng tỉnh.
Có một đại cha không đáng tin, là có thể ngỏm bất cứ lúc nào thế đó……Ta còn có thể làm sao bây giờ?Giẫy nẩy trên mặt đất, nắm chặt hai nắm tay, Chân Tiểu Tiểu bi phẫn đan xen.
Rõ ràng có một phần lực lượng đặt ở ngay trước mặt lại không thể hoàn toàn có được, giây phút này, nàng đột nhiên hiểu tâm trạng muốn ăn tươi nuốt sống mình của Bỉ Ngạn hoả tổ.
“Đậu xanh rau má, ta cứ không tin đấy! Bản cô nương muốn giải phong!”Tuy rằng hoàn toàn không bắt được trọng điểm của con đường giải phong ấn, nhưng càng lúc Chân Tiểu Tiểu càng thêm kiên định với tín niệm!Trước nay tính tình nàng vẫn luôn như vậy.
Địch càng mạnh, nàng càng quật cường!Dù sao thì, hôm nay phải giằng co với cái phong ấn này chắc rồi!Chân Tiểu Tiểu nhíu mày trầm tư, hồn nhiên không biết, thân thể mình gần như đã hoàn toàn tan biến ở độ sâu 2000 mét dưới Hải Uyên.
Tầm mắt nàng nhẹ nhàng dừng trên cây đèn cổ leo lét ánh sáng của tộc Xư Lí, ánh lửa ấm áp lại kiên định ấy chiếu vào đáy mắt nàng cũng chiếu vào đáy lòng nàng.
Đừng chần chờ, đừng nóng vội.
Đáp án ở ngay trong sâu thẳm linh hồn ngươi……Tựa như bạn tốt, tựa như người nhà, còn giống một lão giả cơ trí, ngọn đèn dầu nhàn nhạt an ủi tâm tình xao động của Chân Tiểu Tiểu.
“Phụ thân.
”Được ngọn đèn dầu cổ vũ, nhắm hai mắt, trong đầu Chân Tiểu Tiểu lặp đi lặp lại hiện lên ký ức duy nhất về thần ma tóc đỏ về mẫu thân và các huynh trưởng.
.