Vạn Thú Triều Hoàng


“Lời thế tử năm họ Bắc Nham nói mà ngươi cũng tin?”Vạn Thủy Dung tức khắc nâng cao giọng.

Vốn dĩ đã thập phần bất mãn về việc Chân Tiểu Tiểu tự tiện dùng đèn cổ giao dịch với Xư Lí thị, hiện tại Chân Tiểu Tiểu lại mang về một tin nghe qua đã thấy sơ hở trăm ngàn chỗ như vậy, rõ ràng chính là muốn hại Đông Linh phân tán chiến lực!“Tiểu Tiểu, ngươi còn quá trẻ … Tuy rằng ngươi và thế tử Xư Lí tộc kia từng có giao tình, nhưng nơi này là chiến trường, sao có thể dễ dàng tin tưởng địch nhân chứ?” Ngô Hòa Phong cũng lắc đầu.

Gió lạnh thổi xuyên qua ngực Chân Tiểu Tiểu.

Nàng không có tinh lực nghe các tôn giả ân cần dạy dỗ, chỉ chậm rãi ngẩng đầu nhìn thẳng vào mắt Liên Tử Trạc.


Mọi đường nét trên gương mặt Liên Tử Trạc đều căng chặt, dường như đang cực lực ẩn nhẫn điều gì.

Nếu hiện tại trong tay có dư dả lực lượng, hắn nhất định sẽ không cự tuyệt yêu cầu đi chứng thực tin tình báo của Chân Tiểu Tiểu.

Chẳng qua hiện tại chiến sự căng thẳng, hơn nữa đội ngũ thứ hai và đội ngũ thứ ba còn chưa hoàn thành tập kết, nếu tiếp tục chia quân tuyệt đối sẽ khó mà giữ vững toàn bộ chiến trận ở Vẫn Thần Phong.

Không khí tựa hồ ngưng đọng.

Sau khi trầm mặc rất lâu, Liên Tử Trạc chỉ có thể thở dài một tiếng, vung tay áo nói.

“Tiểu Tiểu, Hạ Bạt Long Tượng sắp ra rồi, ngươi đi chuẩn bị tế kiếm.

”Tế kiếm! Tế kiếm! Tế kiếm!Chân Tiểu Tiểu đã vô cùng chán ghét hai từ này, vốn dĩ tước Trác Vĩnh Tư thành cái gậy chính là vì coi tên ác ôn kia là vỏ kiếm cất chứa thánh kiếm phòng dùng sau.


Song hiện tại Chân Tiểu Tiểu lại đột nhiên cảm thấy, mình có tay có chân mà cũng không khác gì vỏ kiếm trên chiến trường hỗn loạn trước mắt.

“Ta nói đều là thật!!!”Không trung vang vọng tiếng gào tê tâm liệt phế của Chân Tiểu Tiểu.

Khu vực Tuyết Liên Hồ không chỉ ẩn nấp chiến đội cường lực thứ hai của Bắc Nham, hơn nữa còn có đại trưởng lão Nguyên Phong, cốc chủ Thất Diệp Cốc, Hùng Nghĩa lão bá, Phòng đại trưởng lão,… Những người nàng kính yêu.

Sao có thể biết rõ bọn họ đang sa vào hiểm cảnh mà ngồi yên không nhìn đến được?Oanh!Nhưng đúng lúc này, trên vách tường Thần Phong nổ vang từng trận sấm sét!Lúc trước Liên Tử Trạc chém một kiếm gọt bỏ một cánh tay của Hạ Bạt Long Tượng, thành công đẩy lui hắn, giờ rốt cuộc hắn lại lần nữa phá giới bích bước ra!Khoảnh khắc hắn đưa nửa bàn chân qua cương vực Đông Linh, không trung lập tức rền rã sấm vang, mây đen trực tiếp hội tụ thành một con gấu đen khổng lồ trên trời cao, nó gào rống chói tai bỗng nhiên rơi xuống đại địa!Răng rắc! Răng rắc!Mặt đất tức khắc phát ra tiếng nứt giòn giã, chiến sĩ Sư Tâm và các võ giả Chiến Thần Điện đồng loạt hoảng hốt sợ hãi, do bị uy áp bùng nổ trong không khí ảnh hưởng nên áo giáp và pháp bảo trên người bọn họ vậy mà đều xuất hiện những vết rách mắt thường có thể thấy được!Rất nhanh mọi người đã nhìn thấy Hạ Bạt Long Tượng bước ra bước thứ hai qua vách tường Thần Phong!Giông tố cuốn mây đen, giữa sương mù hỗn độn phác họa ra khuôn mặt kiên nghị cứng rắn của hắn.

Có vẻ hắn đang khống chế con man thú hung tàn nào đó dưới chân, thể tích của nó còn lớn gấp trăm lần con gấu ngưng tụ từ mây đen trên không trung, từng hàng răng nanh sắc bén thò qua vách tường Thần Phong như những ngọn núi lởm chởm lộn xộn!“Tiểu Tiểu … Cho dù ngươi đúng … Nếu ngươi là ta, hiện tại có thể làm gì?” Biết trong lòng Chân Tiểu Tiểu oán trách mình, nhưng Liên Tử Trạc thật sự bất lực.


Hắn là chí tôn của Đông Linh, dường như không gì không làm được.

Song trên chiến trường thay đổi từng giây từng phút này, việc hắn có thể làm cũng chỉ là phòng thủ bị động mà thôi.

Dứt lời, trên người Liên Tử Trạc lại xuất hiện dấu vết hóa thú rõ ràng, hai mắt một lần nữa biến thành con ngươi dựng đứng màu vàng sáng, từng chiếc vảy rồng màu đen mở ra từ phía sau cổ, một cỗ khí tức hủy diệt của Thâm Uyên Ma Long nhanh chóng bùng nổ trên Vẫn Thần Sơn hóa thành một con rồng khổng lồ, điên cuồng tranh đoạt linh khí thiên địa với Hạ Bạt Long Tượng và gấu đen sắp đến!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận