Vạn Thú Triều Hoàng


“Cút!”Từ trên cao nhìn xuống, Sa Chi Điệp lạnh lùng đánh giá Bạch Tú Nhi.

Nếu không phải năng lực có hạn, sớm đã bầm thây vạn đoạn nàng ta!“Điệp Nhi nói không sai, hỏa đạo Nam Đỉnh, bất luận là Thánh Nữ của hỏa mạch nào thì đều có uy nghiêm chí cao vô thượng như nhau, há có thể mặc người khác tuỳ tiện xông vào động phủ riêng? Lão thân nhớ rõ, cho dù là Giám Hỏa Tư … cũng không có quyền đó nhỉ?”Ăn mắng thẳng mặt, miệng Kế Thiên Bằng cứ há lại ngậm nhưng mãi không thốt ra nổi một từ.

Biết làm sao được, ai bảo hắn là một nam nhân? Ở trước mặt các Giám Hỏa Tư khác luôn phải co đầu rụt cổ?Hắn bị khí thế sắc bén trên người Hoa bà bà ép tới không thể ngẩng đầu, ánh mắt bất giác liếc sang Chân Tiểu Tiểu rốt cuộc đã ngừng nôn mửa.

Biểu tình giãy giụa hồi lâu, Kế Thiên Bằng vẫn cắn răng lên tiếng một lần nữa!Lần này nếu không thể áp chế Sa gia thì người đã đứng về phe Bạch gia như mình, ngày sau nhất định cũng sẽ bị Sa gia trả thù!“Bản tư đâu có ý định tự tiện xông vào động phủ của Sa Thánh nữ, kỳ thật là thị nữ này của hỏa mạch Thu Phong đã không chịu nổi tra tấn, nhìn thấy bản tư đi ngang qua liền liều chết kêu oan! Bản tư có chức trách bảo vệ an toàn cho đệ tử các hỏa đạo, dù sao cũng không thể thấy chết mà không cứu đúng chứ!”Còn chưa tới lúc cùng đường bí lối!Rốt cuộc có nhân chứng ở đây, dường như đã được những viên đan dược giải độc đó mạnh mẽ cứu về một mạng, chuyện rõ như ban ngày, đố Sa Chi Điệp và Hoa bà bà dám giết người diệt khẩu đấy?Thấy càng ngày càng nhiều trưởng lão đệ tử của các hỏa mạch khác đang nghỉ ngơi ở phụ cận lại bị thanh âm ồn ào hấp dẫn đến, tập trung đông trước hang đá, Kế Thiên Bằng thêm phần tự tin giọng mỗi lúc một vang!Chết tiệt!Nha đầu này rốt cuộc biết cái gì?Cao thủ hạ độc nàng vừa rồi ở nơi nào? Nhanh, khẩn trương, bỏ số tiền lớn mời cao thủ độc chết nàng một lần nữa!Đệ tử hỏa mạch Thu Phong mới đi tìm Thánh nữ nhà mình và Hoa bà bà trở về cứu nguy mừng thầm trong lòng.

Tuy nhiên còn chưa kịp hưởng thụ trọn vẹn cảm giác thoải mái thả lỏng này, trái tim liền bị một bàn tay vô hình vo tròn nắn bẹp đau không thở nổi.

Nếu ánh mắt có thể giết người, bọn họ đã giết chết Chân Tiểu Tiểu hàng trăm lần.

Nhưng giống như Kế Thiên Bằng suy nghĩ, mọi chuyện xảy ra nơi đây đã bị các thế lực Nam Đỉnh khác chú ý chặt chẽ, không một ai có thể lén lút ra tay bóp méo sự thật!“Đúng! Không sai! Cho dù các ngươi vu khống chúng ta tự ý xông vào động phủ thì trước hết cũng phải nghe xem thị nữ đó muốn nói gì đã?”Bạch Tú Nhi được Kế Thiên Bằng nhắc nhở, trực tiếp nhảy cẫng lên trên mặt đất!Trời mới biết làm sao Sa Chi Điệp lại trở về nhanh như thế?Nàng không cần đào quặng à?Nếu không thể tìm thấy chứng cứ nàng giết hại nữ hầu, vậy chỉ có thể đặt cánh cửa đột phá duy nhất trên người tiểu thị nữ này.

“Nha đầu, không phải sợ, bản thánh nữ bảo vệ ngươi.

”Một bên dùng linh khí của mình bao bọc quanh Chân Tiểu Tiểu, đề phòng nghiêm ngặt nàng bị Sa Chi Điệp xử lý bất ngờ, một bên Bạch Tú Nhi cúi người xuống nhẹ nhàng vén tóc rối che khuất mặt Chân Tiểu Tiểu.

“Ngươi cứ mạnh dạn nói, nói ra oan khuất của ngươi……”Ách!Lời còn chưa dứt, khoảnh khắc thấy rõ khuôn mặt Chân Tiểu Tiểu Bạch Tú Nhi trực tiếp hóa đá trong gió.

Ta không nhìn lầm đi?Nha đầu này hình như là … Hình như là cái người khéo mồm khéo miệng châm chọc ta lúc trước! Một cỗ khí lạnh lập tức bò lên từ mũi chân Bạch Tú Nhi.

Được ánh mắt của Bạch Tú Nhi cổ vũ, Chân Tiểu Tiểu ngại ngùng nở nụ cười tươi thể hiện biết ơn nàng, sau đó ngón tay chỉ thẳng Sa Chi Điệp oán giận vô cùng lên án!“Thánh nữ đại nhân lệnh ta tổng vệ sinh, ta làm suốt một ngày mệt sắp chết, vậy mà không một người nào chuẩn bị thức ăn cho ta! Chưa hết, ta vừa mới cắn được miếng trái cây khô quắt khô queo đầu tiên lại vớ đúng quả hư!”“Việc hầu hạ người kiểu này quá mệt mỏi, bản cô nương không làm nữa, vẫn mong Giám Hỏa đại nhân làm chủ, để ta về nhà đi! Oa”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui