“Hắc hắc……”Quý Đồng dựa vào góc tường thức hải đã vỡ vụn, khóe môi treo dòng chất lỏng sáng lấp lánh, cười to như thằng ngốc.
Chẳng qua so với gã điên Đông Linh trước mắt, Hỏa mẫu Hải Đường cảm giác chính mình mới càng giống đứa ngu.
“Trường Ngư…… Yến Sơn……” Biểu tình bà lão Viêm Phương như lệ quỷ, miệng nhai nát bốn chữ này rồi phun tro bụi xuống đất.
Căn bản không tồn tại thông đạo không gian nào nối liền Tây Kỳ và Đông Linh!Tu sĩ Đông Linh là mượn đường Bắc Nham mới băng qua một giới, được man tu Bắc Nham yểm trợ đưa tới Tây Kỳ?Những gì nhìn thấy từ các đoạn ký ức vụn vặt trong thức hải Quý Đồng quả thực là ngoài sức tưởng tượng của mọi người ở đây! Đồng thời cũng vạch trần một âm mưu lớn!Giữa Bắc Nham và Đông Linh hoàn toàn không có ý định phát động chiến tranh mà sớm đã hợp tác kết liên minh, ngầm tính kế chiếm đoạt tinh thạch bảo vật ẩn giấu dưới hoang mạc Tây Kỳ, đồng thời đặt bẫy hãm hại hỏa tu Nam Đỉnh!Sa Chi Điệp ngơ ngẩn đứng ngoài phòng, trời đất quay cuồng, căn bản không cách nào hình dung tâm tình của mình giờ phút này!Xong đời.
Không thể tìm ra thông đạo không gian mới.
Đồng nghĩa với không lập được công, trái lại như đã vướng phải tai họa gì đó?“Còn một người! Tra xét hắn!”Hai mắt Giám Hỏa Đô Thống Phong Ngọc Nhi đỏ ngầu, duỗi tay hung hăng chỉ Lương Bằng rít gào thê lương!Người đối diện biểu tình lập tức căng thẳng, đang định đâm tường tự kết liễu lại nhanh chóng bị sưu hồn sư khống chế.
Ký ức của hắn một lần nữa tái hiện trong khói mờ.
Lần này, Trường Ngư Yến Sơn với gương mặt tươi cười thậm chí còn xuất hiện thường xuyên hơn trong trí nhớ của Quý Đồng.
Bọn họ nâng chén nói cười, hoà thuận vui vẻ.
Khác hoàn toàn thái độ giữa man tu Bắc Nham và hỏa tu Nam Đỉnh mấy năm nay, phần lớn đều phát sinh mâu thuẫn xung đột, trải qua vô số lần gặp gỡ, nói chuyện và bàn bạc mới miễn cưỡng đạt thành mối quan hệ hữu nghị hoà hợp!Một lát sau, thần hồn Lương Bằng cũng tan rã dưới sự nghiền ép nặng nề của sưu hồn sư, ngu si ôm lấy Quý Đồng……Sưu hồn sư Dục đại sư mệt mỏi ngồi phịch xuống đất.
Ngọn lửa trong phòng vụt tắt, mặt đất và không khí ong ong chấn động, bụi đất trên trần nhà rơi rào rạt, nộ diễm phát ra từ ba vị hỏa tu Nguyên anh như sắp bùng nổ!Ba bà lão nhìn nhau.
Trong lòng hiểu rõ.
Bí mật khai thác từ hai tu sĩ Đông Linh hôm nay đủ để viết lại toàn bộ chiến lược và bố cục của Nam Đỉnh trước giờ!Vốn dĩ, thượng tầng Nam Đỉnh đã vô cùng do dự về việc bắt tay với Bắc Nham phát binh tấn công Đông Linh.
Cho dù man tu Bắc Nham tràn đầy thành ý gánh vác kết quả cuối cùng của cuộc chiến cùng các nàng, thì sự thật vẫn là vách tường Thần Phong Đông Nam luôn kiên cố không gì phá nổi.
Muốn đến Đông Linh Nam Đỉnh phải dẫn binh băng qua toàn bộ hoang mạc Tây Kỳ cằn cỗi, lại vượt nham nguyên Bắc Nham đầy rẫy thú dữ, quá trình đó sẽ tiêu hao đáng kể lực lượng của tu sĩ Nam Đỉnh.
Hơn nữa, hiện tại còn thấy Trường Ngư Yến Sơn - quý tộc Bắc Nham hoà thuận vui vẻ cùng tu sĩ Đông Linh.
Nên càng khiến các nàng nghi ngờ và lo lắng, đồng thời cũng đặt một dấu chấm hỏi thật lớn!Bắc Nham muốn làm gì?Chẳng lẽ, dã tâm của bọn họ là mượn tay Nam Đỉnh cùng diệt Đông Linh sau đó quay lại nuốt luôn cả Nam Đỉnh!Hoặc là hợp tác với Đông Linh, trước chiếm đoạt địa giới Nam Đỉnh?Vô luận những dấu hiệu và ám chỉ ấy có bao nhiêu xác suất là thật thì ít nhất vẫn có thể xác định một tin tức.
Đó chính là, người Bắc Nham chết tiệt không đáng tin!“Đi! Việc này cực kỳ hệ trọng, ba người chúng ta đã không làm chủ được, trước tiên nên báo cho Bách Hoa Thánh Nữ để Thánh nữ đại nhân truyền tin về Nguyên Lão Viện rồi mới quyết định!”Ba bà lão tuy rằng tính cách bất đồng, nhưng tại vấn đề này suy nghĩ lại tương đồng đến khó tin.
Nhìn vào mắt nhau các nàng đều thấy một ngọn lửa đỏ rực, sau khi điều chỉnh tâm tình đôi chút liền xách Dục đại sư đã nhũn như sợi bún nhanh chóng bay ra ngoài.
.