Vạn Thú Triều Hoàng


Ta ở trong vách tường Tử Tinh?Ta mẹ nó ở trong vách tường Tử Tinh?Tất cả Tử Tinh dưới Hải Hoàng Thành đều liên thông với nhau?Ta hiện tại đang bị nhốt trong nhà của hồn Côn Hoàng?Căn bản mặc kệ kết cục của những tên man tu Bắc Nham bị hồn Côn Hoàng tập kích bất ngờ phía trước, Chân Tiểu Tiểu xách váy chạy, hoảng đến mất phương hướng.

Lúc này nàng chỉ muốn nhanh nhanh trở về theo đường cũ, rời khỏi Tử Tinh, ngược dòng mà đi, một lần nữa lên bờ an toàn!Thật quá đáng sợ!Mình biến thành người thạch!Không biết ở trong mắt Kế Thiên Bằng có phải cũng quỷ mị như hồn Côn Hoàng hay không!Hết thảy phát sinh trên người Chân Tiểu Tiểu hai chữ “kỳ quái” đã không đủ để hình dung.

Về phần vì sao có thể đi vào bên trong Tử Tinh, lúc này nàng chỉ biết đổ lỗi cho huyết ngọc vẫn đang phát ra ánh đỏ nhàn nhạt!“Đại cha! Đại cha, rốt cuộc ngươi cho ta thứ gì thế hả? Đừng có giống Thú Linh Thạch đấy nhá, rảnh rảnh lại uy hiếp nổ ngực doạ ta chơi chơi!”“Hải Hoàng Thành … Không! Tây Hải hóa sa mạc, rốt cuộc ẩn giấu bí mật gì? Vì sao một khi Tiểu Chúc Chúc sử dụng linh khí sẽ bị cướp đoạt sinh cơ? Vì sao hồng ngọc nhà ta lại có phản ứng ở chỗ này?”Ngay lúc trong đầu Chân Tiểu Tiểu nhét đầy các suy nghĩ rối loạn, một cái bóng xám đen đột nhiên vọt tới từ phía trước!Cái gì?Chân Tiểu Tiểu thiếu chút nữa thét chói tai, hai tay lập tức nắm chặt hai thanh dao phay!Nàng trừng mắt, sau đó thấy một con rùa đen còn kinh hoảng hơn cả mình đang lặng lẽ đánh giá nàng bằng ánh mắt vừa vô tội vừa sợ hãi.

Con rùa này chỉ lớn bằng cái chậu rửa mặt.

Mai tròn mặt càng tròn, bộ dáng liếc mắt liền thấy dễ ức hiếp!Hô……Một ngụm sát khí nghẹn trước ngực Chân Tiểu Tiểu im hơi lặng tiếng biến thành làn khí phả ra nơi khoé miệng.

Tuy rằng rùa đen nhìn qua cũng giống hồn Côn Hoàng đều là sinh vật quỷ dị xen vào giữa sinh mệnh và hồn thể, nhưng diện mạo thì … hình như không đáng sợ chút nào!Một người một rùa, đối diện ba giây.

Giằng co sinh tử, cuối cùng kết thúc với sự nhụt chí của Chân Tiểu Tiểu.

Chân Tiểu Tiểu thở dài một hơi, thả lỏng bả vai, nghiêng người sang bên nhường đường.

“Nào nào nào, bé con, cho ngươi qua trước.

” Thanh âm của nàng vang vọng trong vách tường Tử Tinh, giọng điệu trở nên vừa trầm vừa thấp vào tai nghe cực kỳ buồn cười.

Rùa đen cả kinh.

Kính cẩn lễ phép khom người bái lạy Chân Tiểu Tiểu một cái sau đó mới hoạt động tứ chi vụng về, cong mông đẩy nước, hì hà hì hục chậm rãi bơi qua trước mặt Chân Tiểu Tiểu.

Ngoan quá.

Bộ dáng vô cùng đáng yêu.

Gặp đứa nào không có ý tốt ta lại động thủ sau.

Trong lòng quyết định như vậy, Chân Tiểu Tiểu nhìn theo bé rùa con rời đi vừa định một lần nữa cất bước, đỉnh đầu bỗng in xuống khoảng bóng râm cực lớn!Hoảng sợ ngẩng lên.

Đáy mắt nàng phản chiếu một con rùa khổng lồ trông như một hòn đảo hay một toà cung điện!Cự vật to lớn này có thể tích không hề thua kém hồn Côn Hoàng, thậm chí bụng còn trải rộng nham thạch cứng rắn!Ánh mắt sắc bén của nó nhẹ nhàng đảo tròn trên người Chân Tiểu Tiểu, chợt biểu tình tàn bạo đẫm máu nỗ lực lộ ra ý cười.

Sau đó, nó chuyển động hai chi trước dày rộng như mái chèo nhanh chóng bơi về phía trước.

Khắp người Chân Tiểu Tiểu túa mồ hôi ròng ròng, cảm giác như vừa trải qua một cơn ác mộng vớ vẩn hoang đường đến cực điểm.

Giờ phút này, nàng thật sự rất muốn đánh thức Tiểu Chúc Chúc đang ngủ say, hỏi hắn rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?Nhưng vì sự an toàn của tên ngốc, Chân Tiểu Tiểu vẫn mạnh mẽ kiềm chế xúc động trong nội tâm.

Nhìn rùa lớn rùa bé lần lượt đi xa, quay đầu, lại thấy vô số cái bóng tro đen lũ lượt lao đến!Như đứng giữa ngã rẽ của thời gian, ngàn vạn ánh vàng rực rỡ lôi cuốn nhóm hải thú đã từng sinh sống ở Tây Hải Giới phồn vinh trôi theo dòng chảy, hóa thành những lát cắt thời gian, xẹt qua trước mắt nàng như bóng câu qua cửa!.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui